Cực Phẩm Hệ Thống Thần Tôn - Tuyên Thành
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
152


Cực Phẩm Hệ Thống Thần Tôn


Tuyên Thành



Tuyên Vỹ Quốc, Tuyên Thành ở phía nam.

Tuyên Thành là một trong những thành trì lớn nhất tại Tuyên Vỹ Quốc, nơi này tập trung đa số là những tu sĩ ở nơi khác đến, cũng sẽ không cần những thủ tục điều tra rắc rối, cho nên một người bình thường chỉ cần nộp 10 linh thạch, tu sĩ chỉ cần nộp 30 linh thạch hạ phẩm liền có thể vào.

Biên Hạo cùng Bạch Thiên Viễn trải qua hơn mười ngày liền chạy đến Tuyên Thành, trong thời gian này Bạch Thiên Viễn đã rất nhanh nhận biết Biên Hạo, cũng từ Hệ thống biết được thông tin về hắn.

[ Tưởng Biên Hạo : là tu sĩ có tu vi Trúc Cơ Hậu Kỳ, tính tình có chút lạnh lùng, ít nói, thích trẻ con.

Xuất thân: Con thứ của Tưởng Gia.

Thân phận: Hộ vệ chi hai bên cạnh thất hoàng tử Thần Tịnh Quốc. ]

Bạch Thiên Viễn nghe Hệ thống nói rằng Biên Hạo rất thích trẻ con, nên đặc biệt phát cho hắn thẻ ‘người tốt’.

Bởi vì trong suy nghĩ của hắn, những người yêu thích trẻ con đa phần đều là người tốt.

Hơn nữa ở chung với hắn một thời gian ngắn, Bạch Thiên Viễn có thể nói là đã xem hắn như ca ca của mình.

Hắn còn cảm thán một câu, có ca ca thật tốt a, kiếp trước vì hắn là con một nên cũng không biết được cảm giác này ra sao, nên bây giờ liền làm hắn thấy vô cùng mỹ mãn.

Đi theo Biên Hạo vài ngày, hắn liền có thể nói là luôn chăm sóc hắn, khiến cho Bạch Thiên Viễn trực tiếp cảm động muốn khóc. Vì vậy suốt một đường đi, Bạch Thiên Viễn vô cùng chuyên nghiệp mà đóng vai một tiểu nam hài chưa trải qua thế sự khôn lường, như vậy sẽ khiến Biên Hạo vui vẻ một chút.

Hơn nữa hắn cảm thấy một tiểu nam hài không nên quá già dặn, càng ngây thơ càng tốt nếu không sẽ khiến người ta hoài nghi.

Mặc dù thân phận này có chút rắc rối, hơn nữa hắn không quen với cơ thể nhỏ nhắn này lắm. Nhưng bù lại, hắn hiện đối với thế giới này thật xa lạ, trở thành một đứa trẻ sẽ giúp hắn không bị những người khác phát hiện ra sơ hở.

Bạch Thiên Viễn nhìn đến tòa thành cao lớn trước mặt, hai mắt mở to mà nhìn. Trời ạ, tòa thành này có nhất thiết phải xây lớn như thế không? Tuy mới chỉ nhìn sơ qua thôi, hắn cũng đủ biết bên trong nó rộng như thế nào, chắc cũng phải hơn một cái sân bay ấy chứ.

Lại nhìn đến người người qua lại, thật sự là náo nhiệt hơn cả trung tâm thành phố ở hiện đại nữa a.

Biên Hạo cuối đầu nhìn hắn một chút, lại nhàn nhạt nói : ” Công tử, chúng ta đi thôi.”

Bạch Thiên Viễn gật gật đầu, nhanh chóng đi theo hắn.

Vì để che dấu thân phận, Biên Hạo chỉ gọi hắn là công tử. Hắn vốn đính nói với Biên Hạo là xưng ca ca đệ đệ liền được, nhưng vì hiện tại tuổi tác hắn có vẻ nói ra không thích hợp, liền nghĩ để sau này cũng không vội.

Trải qua ghi danh cùng nộp linh thạch, cả hai người thuận lợi thông qua, đi vào Tuyên Thành.

Trên đường đi lâu lâu lại có vài nữ tử, tiểu cô nương lại quay đầu lại nhìn bọn họ, hai mắt sáng rực rỡ tựa hồ muốn bóc cháy ra lửa. Làm Bạch Thiên Viễn có chút ngượng ngùng, cho dù đã trải qua việc nhiều người chú ý, nhưng hắn vẫn là lần đầu tiên bị nhiều người nhìn bằng ánh mắt kỳ lạ nóng bỏng như vậy a.

Chẳng lẽ cho dù kiếp này, hắn ngay từ nhỏ đã đặc biệt được các cô gái yêu thích? Nha, nhưng tuổi tác chênh lệch quá lớn, hắn chỉ là một nam hài mới 3 tuổi a, vẫn là để hắn lớn thêm một chút lại tính tiếp vậy.

Hệ thống không nhịn được cười nhạo, nói :

[ Các nàng đơn giản chính là yêu thích bộ dáng trẻ con của ngươi thôi. Đừng có mà ảo tưởng sức mạnh! Hơn nữa, tuổi tác của các nàng đã muốn làm bà nội của ngươi ở kiếp trước rồi a! ]

Bạch Thiên Viễn trợn mắt : “Ngươi mới ảo tưởng sức mạnh!  Hơn nữa làm sao có thể? Các nàng nhìn cũng chỉ mới có mười mấy, hai mươi thôi a!”

Hệ thống : [ Ngươi quên đây là thế giới tu chân sao? Chỉ cần là tu sĩ liền có tuổi thọ rất cao, dung mạo cũng không thay đổi nhiều và hầu hết đều ăn qua Dưỡng Nhan đan, các nàng đã đều muốn mấy chục tuổi, thậm chí là mấy trăm tuổi ấy chứ! ]

Bạch Thiên Viễn im lặng một chút, hắn âm thầm lặng lẽ từ bỏ ý định tìm vài mỹ nữ bầu bạn. Gì chứ, các nàng tuổi cao đến muốn làm bà nội của hắn, cho dù thế giới tu chân đi nữa, hắn vẫn ngại a.

Nhưng nếu chọn nữ tử hay tiểu cô nương đều không thể, bởi vì bên ngoài của hắn dù nhỏ tuổi, nhưng bên trong cũng đã 20 rồi a, chọn tiểu cô nương nhỏ thì có lỗi với lương tâm, lớn thì cũng có lỗi với thân thể hắn hiện tại a…

Một đường đi vào Tuyên Thành cùng Biên Hạo, Bạch Thiên Viễn bị nhìn mãi cũng không ngượng nữa, thậm chí còn lấy được can đảm tự tin, cứ ngẩn cao đầu hiên ngang như vậy mà đi, lâu lâu sẽ cười đáp lại những vị nữ tử nhìn hắn.

Bạch Thiên Viễn trong lòng cảm thấy bản thân hẳn rất tiêu soái phong lưu, rải nhiều hoa đào như vậy. Nhưng bản thân lại quên mất rằng hắn hiện chỉ mới là một đứa trẻ 3 tuổi, làm sao có thể làm người khác nhìn ra vẻ tiêu soái phong lưu đây?

Vì thế trong mắt của mấy vị nữ tử kia và người qua đường chính là : ” Oa, con nhà ai mà khả ái như vậy a!”

” Ngươi nhìn xem, tiểu chính thái* còn đang cười với ta a!”

*tiểu chính thái: kiểu như shota, mấy đứa trẻ nam dễ thương ấy ạ.

” Thật dễ thương! Cưng quá đi mất!

≧﹏≦)”

….

Vì thế đang đi, Bạch Thiên Viễn nhận được thông báo từ Hệ thống.

Hệ thống : [ Ting! Độ ngầu Tầng thứ nhất : “Thu hút sự chú ý của mọi người” +10 điểm.]

Bạch Thiên Viễn nghi hoặc hỏi : ” Ta đã làm gì đâu mà tăng độ ngầu?”

Hệ thống : [ Ngu ngốc! Ngươi thu hút được sự chú ý của mấy vị nữ tử qua đường a.]

Bạch Thiên Viễn bị ăn chửi, có chút tức giận nói : ” Nhưng thu hút sự chú ý của mấy nàng ta thì có liên quan gì đến xoát độ ngầu đâu?!”

Hệ thống càng khinh bỉ nói:

[ Tại sao không liên quan? Xoát độ Ngầu chính là một tuyệt kỹ nghệ thuật, cần vận dụng đủ loại phương pháp. Nghe cho rõ đây, ta sẽ phổ cập kiến thức cơ bản của tuyệt kỹ nghệ thuật Xoát độ Ngầu! ]

Bạch Thiên Viễn có chút không theo kịp, xoát độ ngầu thôi mà, Hệ thống ngươi có cần nghiêm trọng như vậy không a.

Hệ thống như hiểu được suy nghĩ của hắn, càng thêm khinh bỉ nói :

[ Ngươi đừng xem thường kỹ năng Xoát độ Ngầu, nếu ngươi vận dụng nó một cách hoàn mỹ, ngươi thậm chí có thể chinh phục cả thế giới này! ]

Bạch Thiên Viễn : “…” Âu, đừng nói khoát mà không biết ngượng như thế, sẽ bị sét đánh đấy.

Hệ thống bắt đầu thuyết giản cho hắn cái gọi là ‘ phổ cập kiến thức cơ bản’:

[ Xoát Độ Ngầu chia làm mười tầng cảnh giới. Cảnh giới tầng thứ nhất, chính là thu hút sự chú ý của mọi người. Nếu ngay cả việc thu hút sự chú ý của người khác cũng không biết, thì làm sao xoát độ ngầu? Vì thế, tầng thứ nhất của xoát độ ngầu chính là thu hút sự chú ý. Nhưng ngươi đừng nghĩ đơn giản như thế! Nhiệm vụ chính của ngươi chính là trở thành một vị thần, ngươi hiểu thế nào là một vị thần không? Một vị thần đủ tư cách chính là tập hợp những điều tốt đẹp nhất trên thế giới này! Vì thế nên khi thu hút sự chú ý của người khác, ngươi không nên sử dụng những biện pháp thô lỗ, mất thuần phong mỹ tục, không thể làm ra những hành động mất thẩm mỹ người nhìn mà phải thật tao nhã, phải có khí chất, phải có phong phạm của một vị thần…không chỉ thế, ngươi cần phải bla, bla, bla…]

Bạch Thiên Viễn bị Hệ thống nói đến đầu óc choáng váng, không cẩn thận đi đường đụng vào người khác.

” A!”

Bạch Thiên Viễn cảm giác bản thân đụng vào một vách tường đá, cứng đến lợi hại. Bản thân hắn xém chút nữa té ngã, cuối cùng chỉ lảo đảo vài bước lui về phía sau.

Biên Hạo nghe tiếng động, cũng vội dừng lại, quay đầu nhìn xem hắn có an toàn hay không, cuối cùng đi đến trước mắt cái tên đụng vào hắn.

Đây là một tên đại hán tử vô cùng cao to uy mãnh, khuôn mặt thoạt nhìn nghiêm nghị cùng hơi dữ tợn, ánh mắt sắt bén, còn có cả một vết thương từ trên trán kéo xuống mắt phải trông đặc biệt dữ tợn.

Bạch Thiên Viễn trợn tròn hai mắt, trong lòng sợ hãi thầm nghĩ bản thân có lẽ đụng phải tai họa a.

Hệ thống đang mãi luyên thuyên cũng ngừng lại, bất quá nó hơi bất đắc dĩ nói :

[ Ký chủ ngươi quả nhiên là thích đi chuốc họa vào thân, tên này theo ta nhìn thấy, chính là tu sĩ có tu vi Kết Đan sơ kỳ nha. ]

Ai nha, xong rồi, Biên Hạo lợi hại như vậy cũng chỉ mới có Trúc Cơ Hậu kỳ, tuy cách nhau một tầng bình cảnh nhưng hắn đã nghe qua Hệ thống nói qua, tại thế giới này cho dù tu vi chỉ cách nhau một tầng nhỏ, nhưng thực lực lại cách đến như trời với đất, không thể so sánh được, hiện tại hắn phải làm sao đây a?

Hắn nhìn Biên Hạo che chở đứng trước mặt hắn đối diện với tên đại hán cao to kia, trong lòng lại có chút chột dạ.

Khí thế căng thẳng giữa hai người Biên Hạo và đại hán cũng thu hút được nhiều người để ý đến, vốn mấy tiểu cô nương cùng vài vị nữ tử qua đường đều tập trung nhìn Bạch Thiên Viễn, thấy tiểu nam hài bị tên đại hán đi mà không nhìn đường đụng phải liền cảm thấy bất bình thay hắn. Nhất thời không khí có chút ngừng trệ, im lặng đến quỷ dị.

Bạch Thiên Viễn vốn đang lo lắng nghe hệ thống thông báo liền có muốn đổ mồ hôi lạnh, trong lòng đã mếu máo.

Hệ thống : [ Ting! Độ ngầu tầng thứ nhất +10 ]

Uy, cái này cũng tính hay sao?!

[ Tính hết nha, bởi vì hầu hết những người xung quanh đều để ý và rất đồng tình đối với ký chủ, đây chính là thiện cảm nha. ]

Đại hán cùng Biên Hạo hai mắt trừng nhau một hồi lâu, liền cuối đầu nhìn Bạch Thiên Viễn đang núp ở phía sau lưng của Biên Hạo, thanh âm trầm thấp nói: ” Tiểu tử, có sao không?”

Sau đó còn đặc biệt trừng mắt, nở nụ cười đầy man rợ.

Bạch Thiên Viễn thật sự bị dọa đến, hắn sống qua hai mươi năm, chưa từng bị ai nhìn đến đáng sợ như vậy, hơn nữa bị khí tức cường đại của Kết Đan sơ kỳ ép đến nghẹn ngào hít thở không thông. Quả thực là sắc mặt muốn tái đến không thể tái hơn, nước mắt lưng tròng.

Trong lòng hắn gào thét với Hệ thống: Ni mã! Người ở thế giới này thật đáng cmn sợ! Hệ thống, ta có cảm giác bản thân sắp bị giết chết, ngươi mau mau bảo vệ ta a!

Hệ thống : [ … ] Âu, ngươi không cần nhát gan như vậy đâu.

Cũng không thể trách Bạch Thiên Viễn nhát gan được, vốn đây là một thế giới tu tiên, những tu sĩ có tu vi càng cao thì thực lực càng mạnh.

Một tu sĩ Trúc Cơ kỳ chỉ cần phóng ra khí tức cũng đủ để khiến một người thường nghẹt thở, thậm chí có thể chết trong nháy mắt. Huống chi thân thể Bạch Thiên Viễn hắn hiện tại chỉ mới là một đứa trẻ phàm nhân không tu luyện, chỉ đứng gần tu sĩ Kết Đan cũng đã muốn khó thở.

Nếu không phải tên đại hán này không có ác ý, e rằng chỉ cần tâm hơi động thả ra một tia khí tức cũng đủ để Bạch Thiên Viễn hắn chết trong ngắt mắt.

Biên Hạo thấy vậy, cũng nhanh chóng đem hắn bảo hộ ở sau lưng, thả ra một tầng linh lực phòng hộ cho hắn.

Đại hán nhìn thấy sự cảnh giác rõ ràng của Biên Hạo, trong lòng cũng không quá để ý hất hất tay nói :

” Không việc gì, là ta bất cẩn đụng vào tiểu tử, món đồ này ta tặng hắn xem như bồi thường đi.”

Đại hán phất tay một cái, xoay người liền rơi đi, cũng không để ý đến người xung quanh, nháy mắt đã biến mất. Một chiếc lục lạc màu bạc đột nhiên xuất hiện giữa không trung, chậm rãi hạ xuống trước mặt Bạch Thiên Viễn.

Hắn kinh ngạc giơ tay nhận lấy, cũng không suy nghĩ xem món đồ từ người lạ đưa có nguy hiểm hay không, không hề nghĩ ngợi liền cầm lên.

Quả thật là khiến cho một đám người luôn đang theo dõi Bạch Thiên Viễn đều phải kinh hãi.

Bọn họ sống rất nhiều năm, đương nhiên đều biết tu tiên giới nơi nơi nhìn như bình yên này, kỳ thực rất hỗn loạn có bao nhiêu nguy hiểm a.

Đại hán vừa rồi nhìn cho dù là tướng mạo hay khí chất đều đặc biệt khiến người ta sợ hãi, liếc mắt nhìn một cái liền biết không phải là người tốt gì, đột nhiên nhận lỗi lại còn tặng đồ, nhỡ như có ý xấu thì sao?

Không biết chừng cái đồ vật kia là ám khí, vật nổ, hay cái gì đó nguy hiểm tính mạng a.

Biên Hạo sắc mặt cũng không tốt, hắn trầm giọng nói : ” Xin cẩn thận!”

Nhanh chống đoạt đi cái chuông từ trên tay Bạch Thiên Viễn, hắn cẩn thận kiểm tra một hồi, thấy cái chuông này không có vấn đề gì gây nguy hiểm, hơn nữa còn là một pháp khí bảo mệnh cấp bậc Bạch Ngân.

Điều này khiến hắn hơi ngạc nhiên, tên tu sĩ vừa nãy không ngờ lại hào phóng như vậy.

Nhận dạng những cấp bậc pháp khí đều là kiến thức cơ bản nhất, tại đại lục Bắc Ngạn, pháp khí là một loại bảo vật phi phàm.

Pháp khí chia làm nhiều nhánh công dụng, có pháp khí bảo mệnh, pháp khí tấn công, pháp khí phòng hộ, pháp khí  dùng để bay …v.v

Trong đó mỗi cấp cấp bậc pháp khí đều chia thành : Thanh Đồng, Bạch Ngân, Phi Kim, Hoàng Kim, Thiên Thành.

Cứ mỗi cấp bậc pháp khí đều sẽ chia thành: sơ cấp, trung cấp, thượng cấp.

Pháp khí Thanh Đồng thường thấy và được sử dụng nhiều nhất, Bạch Ngân chỉ có một số đại gia tộc mới có, pháp khí Phi Kim, Hoàng Kim chỉ xuất hiện ở những tông môn lớn, những thế lực hùng mạnh hoặc hoàng tộc.

Còn pháp khí Thiên Thành càng quý hiếm hơn nữa, hầu hết chưa ai thấy qua bao giờ.

Tùy tiện tặng pháp khí cấp bậc Bạch Ngân, hơn nữa còn là pháp khí bảo mệnh Trung cấp, đây là có bao nhiêu tùy hứng a!

Biên Hạo sau khi kiểm tra thật sự không có cái gì nguy hiểm, liền đưa lại cho hắn, dặn dò nói : ” Người đừng làm mất, thứ này rất tốt.”

Biên Hạo hắn dù không biết tại sao tu sĩ đại hán kia lại ra tay hào phóng như vậy, nhưng có vẻ không có ý xấu. Hơn nữa lấy thực lực hiện tại của hắn quả thật không thể bảo vệ thất hoàng tử được tốt, nếu có pháp khí Bạch Ngân trung cấp bảo mệnh, thất hoàng tử cho dù bị đánh một chưởng của tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng sẽ không chết.

Tuy rằng chỉ là một pháp khí cấp độ Bạch Ngân, cũng giúp dỡ cho thất hoàng tử không bị thương nặng, hắn liền yên tâm một ít.

Đồng thời sự việc ban nãy cũng làm hắn mạnh mẽ ý thức được bản thân tu vi hiện tại yếu đến mức nào, nếu cứ giữ mãi thực lực như hiện nay thì e rằng không ổn. Vẫn là cần nhanh chống tăng cường thực lực, như vậy hắn mới bảo vệ được thất hoàng tử.

Sở dĩ hắn chọn đến Tuyên Thành, vì nơi này có lực lượng của hoàng thất Tuyên Vũ Quốc bảo vệ, đám người của Liệt Phiên Lâu sẽ không dám trắng trợn xong vào tấn công bọn họ được.

Chí ít, cũng có thể để bọn họ cư trú một thời gian.

Bạch Thiên Viễn cũng được Hệ thống nói đến, liền có chút cảm thán. Vị đại hán này mặc dù trông có chút đáng sợ nhưng có lẽ cũng rất yêu trẻ con, nếu không cũng sẽ không tặng hắn một pháp khí cấp bậc cao như thế a.

Vừa hay còn là pháp khí bảo mệnh, thật sự là người tốt!

Hệ thống : […] Ký chủ, ngươi đừng có tin người ta dễ dàng như vậy có được hay không? Hơn nữa chỉ là một món pháp khí cấp bậc thấp đến đáng thương, hừ, ta cũng có đầy kia kìa.

Biên Hạo dắt Bạch Thiên Viễn rời đi, đám người xung quanh thấy hết chuyện cũng dần giải tán đi.

Nhưng vẫn cùng nhau nói chuyện phiếm về vụ việc vừa xảy ra.

Tác giả có lời muốn nói:

Ủng hộ truyện của ta đi nha, xin đừng đọc chùa. Ọ v Ọ)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN