Cưng Chiều Vợ Yêu Phúc Hắc Dễ Thương
Quyển 2 - Chương 123: Thiếu
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: windy
“Các người ầm ĩ cái gì.”
Giọng nói không vui mang theo không kiên nhẫn.
Trong lòng Vu Vĩ lộp bộp chút, chuyện xấu rồi!
Bàng Tịch một mặt âm trầm đứng sau Lily, hai tay ôm ngực, nửa người tựa vào cột gỗ, lửa giận trên mặt chỉ cần mọi người nhìn cái là có thể thấy rõ.
“Bàng, đạo diễn Bàng, ông phải làm chủ cho tôi, ông xem chỗ này là chỗ nào, ai cũng có thể đến được!”
Lily như không nhìn thấy biểu cảm của Bàng Tịch, từ trong lòng Tô Thụy ngẩng đầu lên, lên án người không thuộc tổ kịch.
“Nơi này cũng không phải bị các người bao hết, huống hồ tôi đến tìm Dì Triệu thế nào?”
Âu Dương Tiểu Tiểu cũng không ngốc, nếu nói thẳng là vì gặp Mặc Khuynh Thành, bảo đảm đạo diễn một mặt âm trầm này sẽ làm ra chuyện khó xử với cô ấy.
“Cô nói bậy!” Lily tức giận chỉ vào cô, vừa rồi cô không nói như vậy!
“Sao tôi lại nói bậy, nhưng là cô, mở miệng là chứng minh bản thân vô tội cỡ nào, tôi không phải không cần thận đụng phải cô một chút sao, còn bắt xin lỗi hai lần, nắm chặt tôi không tha, cực kì hoài nghi có phải cô coi trọng tôi rồi không.”
Ngữ khí kinh người, tất cả mọi người theo bản năng nhìn về phía cô.
Cô gái này thế mà lại nghĩ như vậy? Nhưng thấy bộ dáng Lily cắn mãi không tha kia, hình như thật sự giống như vậy…
“Tôi coi trọng cô? A, quả thực nực cười, không thấy người đàn ông của tôi ở bên cạnh sao?” Lily quả thực muốn tức điên rồi.
“Vậy vì sao cô cứ quấn lấy tôi không tha?” Đuôi lông mày nhíu lại, khiêu khích nhìn cô ta.
“Đó là bởi vì…”
Muốn nói lại thôi, cô ta không thể nói vì cô là fan của Mặc Khuynh Thành liền muốn dây dưa sao?
“Bởi vì sao? Tôi thấy cô là có tật giật mình rồi, có lẽ không phải vừa mới anh anh em em đâu…”
Lily tức giận trừng mắt nhìn cô, nếu không phải ở đây nhiều người như vậy, cô ta đã sớm không kìm nén tính tình bản thân liền trực tiếp xông lên rồi, “Anh Thụy, anh xem người này nói chuyện kìa, thật quá đáng.”
Tô Thụy cũng cảm thấy quá đáng, bởi vì đối với tình yêu của Lily đối với anh ta anh ta hoàn toàn không nghi ngờ, nhưng người khác lại không biết, hơn nữa Âu Dương Tiểu Tiểu nói như vậy đúng là chuyện riêng, nếu không giải thích rõ ràng, sau này thời gian quay phim dài như vậy, sẽ bị người khác nói xấu sau lưng rồi.
“Cô gái này, trước là lỗi của cô, đương nhiên, chúng tôi không nên không lý do gì mà không buông tha, nhưng cô không thể nói bừa như thế, huống hồ tôi nghĩ Lily nói một câu không sai, Mặc Khuynh Thành nên quản lý fan thật tốt rồi.” Bằng không sẽ không phân biệt được hoàn cảnh mà tùy ý nói lung tung như vậy, đến lúc đó đắc tội phải người khác có thể sẽ không đơn giản như này nữa rồi.
“Điểm ấy không cần anh lo lắng, fan nhà tôi thế nào, cũng tốt hơn minh tinh nào đó nhiều.”
Âu Dương Tiểu Tiểu còn có chút lo lắng, sợ lời nói của bản thân sẽ rước lấy phiền toái cho Mặc Khuynh Thành, nhưng bản thân lại thấy có chút đắc ý, nếu không lời như vậy cũng không thể thốt ra, chỉ là chính vì như này, gặp phải lúc công tử nguyện ý thời thời khắc khắc che mưa che gió cho fan, cực kì may mắn.
Lily không cần nghĩ cũng biết Mặc Khuynh Thành nói minh tinh nào đó là chỉ ai, vừa định mở miệng phản bác, đã bị Bàng Tịch cắt đứt, “Nói vớ vẩn còn chưa đủ? Chưa đủ liền cút ra ngoài nói cho tôi, để mọi người nhìn thấy một minh tinh trên TV, nói vậy về sau cũng sẽ ít đi một não tàn.”
Người ở đây có chút khiếp đảm, bọn họ tin tưởng lời Bàng Tịch nói không phải uy hiếp, chỉ cần Lily còn dám nhiều lời vài câu, ông ta tuyệt đối sẽ bảo người xách cô ta ra ngoài.
Hậu viện nho nhỏ, không có một tiếng động nào, yên tĩnh tới mức chỉ còn tiếng của thiên nhiên.
“Không nói nữa hả? Mặc Khuynh Thành, tôi mặc kệ người phía sau cô là ai, hiện tại liền dẫn cô ấy ra ngoài.” Hiển nhiên, Bàng Tịch không muốn hỏi ly do.
“Được.”
Nhấc chân liền đi ra cửa, Âu Dương Tiểu Tiểu nhìn thế, vội vàng đuổi theo.
Đến cửa, cô liền một mặt thật có lỗi, “Công tử, thật sự xin lỗi, tôi không nghĩ sẽ…”
“Không sao.” Cho dù cô ấy không tới, sau này Lily cũng sẽ tìm cơ hội khiến cô khó chịu.
“Công tử, vậy, vậy sau này tôi có thể thường xuyên đến thăm cô sao?” Nghe được cô nói như vậy, Âu Dương Tiểu Tiểu biết Mặc Khuynh Thành thật sự không để ý, cũng để cô nghĩ tới buổi gặp mặt biến thành bình thường.
Hơi sững sờ, nhìn đôi mắt tràn ngập ao ước, cô không biết nên nói thế nào.
Ngay tại lúc do dự, đôi mắt kia thoáng mất đi ánh sáng, “Công tử, tôi đùa thôi, người bận như vậy, tôi không nên tới quầy rầy…”
“Không ừ…”
“A?” Không ừ? Ý công tử là…
Mặc Khuynh Thành nói tiếp: “Tôi chỉ là muốn sắp xếp thời gian, đến lúc đó lúc cô tới khả năng tôi đã ở tổ kịch rồi, bằng không cô thêm bạn với An ma ma, đến lúc đó sẽ liên lạc trước với cô ấy?”
Đây là cách tốt nhất cô có thể nghĩ ra, cô gái này thấy tính tình tốt lắm, mà hiển nhiên rất hợp với tính Lê An An, thêm bạn chắc là không sao đâu.
“Thật sự?” Kích động thiếu chút nhảy lên, sau đó lại vội vàng nói: “Công tử, tôi
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!