Cưng Chiều Vợ Yêu Phúc Hắc Dễ Thương
Quyển 2 - Chương 124: Thiếu
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: windy
Hai người trên sofa đồng thời quay đầu, nhìn Mặc Dận xuất hiện tại cửa, nhưng lại hoàn toàn không phản ứng kịp.
Anh, sao anh lại xuất hiện ở đây?
Mặc Dận nhíu mày, nhìn hai người ôm nhau, nhất là đầu vai trắng nõn của Hồng Thủy đang lộ ra, anh vừa cắt đứt cái gì, anh đương nhiên biết được rồi.
“Giác, thu dọn đồ xong đến nơi này với anh một chút.”
Đến vội vàng khi đi cũng vội vàng, cửa lại đóng lại.
Hai người trên sofa mắt to nhìn mắt nhỏ, vẫn là Hồng Thủy phản ứng kịp, vội vàng đẩy Mặc Giác ra, xấu hổ đem áo mặc lại.
“Mặc, Mặc Dận tìm anh, anh mau đi đi.”
Lắp bắp nói xong một câu, tóc dài trực tiếp che đi bản thân hoảng loạn, nhanh chóng đứng dậy rời đi.
Mặc Giác đầu tiên là sửng sốt, sau đó là vui sướng, thấy Thủy Thủy như vậy, đây là hoàn toàn không bài xích anh nữa rồi, chỉ là… Nhíu mày, Mặc Dận trở về không đúng lúc gì, hừ hừ, xem xem sau này anh đáp lễ như thế nào.
Mặc Dận trở lại phòng bỏ hành lý xuống, cầm lấy di động suy nghĩ rồi lại buông xuống, cục cưng chắc đã đến tổ kịch rồi, cũng không biết toàn bộ có ổn không, ngược lại nghĩ nghĩ, nếu thực sự tất cả đều tốt, lại sao có thể là người thu hút chuyện xấu chứ…
Đúng lúc này, Mặc Giác sửa sang xong mở cửa đi đến.
“Anh, sao anh về không nói trước một chút?” Vẫn nên oán giận chút.
“Trước có nói cho chú một tiếng rồi, sao không tìm chỗ kín đáo mà làm việc?”
Xấu hổ ho một tiếng, trên thực tế anh không nghĩ chuyện sẽ xảy ra tới như thế, có lẽ là không khí tốt, dù sao cô nam quả nam ở chung một chỗ, nếu không tạo ra chút lửa, thì cũng không thể nào nói nổi rồi.
“Anh, không nói cái này, bên em gái không phải chuẩn bị quay bộ phim mới sao, anh không bồi hả?”
Nghe nói bộ phim này có liên quan tới tổ quốc những năm 20, lúc đó ông nội nhà mình vừa nghe, kích động giống như khoe ra mọi lúc, vô cùng đắc ý, nhưng anh còn nghe có một người tên Lily diễn, chậc, người ở cùng với Tô Thụy, có mấy ai là tốt.
“Bên kia không có chuyện gì, em ấy sẽ chiếu cố tốt bản thân.” Hiển nhiên anh không muốn nhiều lời, “Giác, chuyện bên này thế nào rồi?”
Trước nghe Sakura nói là xảy ra chút sai sót, cũng không biết bây giờ đã giải quyết chưa.
Nhắc tới cái này, Mặc Giác vỗ vỗ bộ ngực, “Anh, em trai anh là ai chứ, chút chuyện nhỏ này sáng nay đã giải quyết, nhưng mà chuyện này vẫn là chủ ý của Thủy Thủy.”
Quan hệ của hai người, tuy Mặc Dận không nói, nhưng chuyện xảy ra ở nước M trước đã tạo ra khoảng cách giữa hai người, nhưng mà không sai, hiện tại có Mặc Giác, thường thường ở trước mặt hai người nhắc tới chỗ tốt của đối phương, khoảng cách sẽ không là vấn đề nữa.
“Thủy Thủy?” Hỏi lại một câu, kiểu gọi này có phải rất buồn nôn không?
Ai ngờ, Mặc Giác không cảm giác thấy, ngược lại cảm thấy biệt danh như vậy chỉ có thể từ miệng anh nói ra, “Anh, Thủy Thủy chỉ có thể là em gọi, lần này không tính, nếu lần sau còn gọi, em sẽ không tha cho anh.”
Tuy rằng đánh không lại, nhưng vì tình yêu, có thể liều một chút.
Khẽ cười một tiếng, Mặc Dận cảm thấy Mặc Giác yêu rồi giống như bá đạo hơn, nhưng như vậy cũng tốt.
“Anh gọi anh ta là gì?”
Nhíu mày, vấn đề này rất nghiêm túc. Gọi thế nào? Trực tiếp gọi Hồng Thủy? Rất xa lạ, gọi Tâm Thủy? Không được, cho dù anh đưa ra thì anh ấy cũng sẽ không gọi, vậy…
“Gọi em dâu!”
“Khụ khụ…”
Nội tâm mạnh mẽ cỡ nào cũng bị một tiếng em dâu này kéo xuống, nhìn Mặc Giác bộ dáng hưng phấn, giống như thật sự chấp nhận cách gọi như vậy.
“Anh, vậy gọi em dâu, em trai anh anh tuấn uy vũ, có người vợ tốt như vậy làm em dâu anh, đây chính là phúc tám đời, phải đối xử với em dâu như đối xử với em đấy, không được đối chọi gay gắt, còn có…”
“Anh đã biết.” Đỡ trán, anh cực kì nghi ngờ, giữa hai người rốt cuộc là ai trên ai dưới, ai công ai thụ, nhưng không nên nóng nảy, sau này ngày còn dài, rồi sẽ biết.
Bị anh ngắt lời, Mặc Giác cũng không nói thêm nữa.
Trong lúc nhất thời, trong phòng không có âm thanh.
“Giác, nói với người trong nhà thế nào?” Nhìn ra ngoài cửa sổ, tuy bọn họ luôn luôn gạt ra, nhưng sẽ có một ngày, cũng sẽ biết được.
Mặc Giác buồn rầu, vấn đề này anh chưa nghĩ tới, ngay từ đầu Hồng Thủy đều không xác định có thể tiếp tục kéo dài không, hiện tại rất vất vả mới
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!