Cuộc Sống Mạt Thế Của Khuynh Lạc Y
Chương 16
#Tiểu Đào Đào.
Khuynh Lạc Y cẩn thẩn quan sát nhìn về hướng âm thanh vừa phát ra. Trong mắt cô liền hiện ra hình ảnh một bé gái 4 đến 5 tuổi..
Sắc mặt tím tái nhợt nhạt doở trong phòng đông lạnh quá lâu. Mái tóc cắt ngắn ngang vai, gương mặt non nớt sợ hãi dè dặt nhìn cô.
Không những thế, bé gái còn ôm xác một bé trai trạc tuổi mình, dường như bé trai lồng ngực không còn hô hấp nữa..
Thanh âm run rẫy tiếp tục vang lên..
” Chị.. chị.. ơi, họ họ… moi bụng bạn em… em không muốn… chị đừng giết em..
Đứa bé yếu ớt lên tiếng, hoảng sợ khi nhìn thấy một chị gái toàn thân máu me, trên tay còn cầm cái búa tạ dính đầy óc, biểu cảm còn vô cùng lạnh lùng..
Dường như bé gái tưởng rằng Khuynh Lạc Y là đồng bọn của đám buôn nội tạng phạm pháp kia…
Khuynh Lạc Y nhíu chặt mày đánh giá bé gái, trên người chỉ mặc duy nhất cái váy công chúa mỏng tang. Rốt cuộc thì bé gái này làm sao chịu đựng được, cái lạnh trong phòng đông lạnh này?
Mặc dù bé gái cố gắng kiềm chế sự sợ hãi lại, nhưng vẫn cảm nhận được độ sắc bén lạnh lùng của Khuynh Lạc Y..
” Em gái, em còn có thể đứng dậy được hay không?
” Tôi không phải đám người kia, hiện tại bên ngoài rất nguy hiểm..
Khuynh Lạc Y nhàn nhạt lên tiếng, bé gái dụt dè lén lút nhìn cô. Sau đó thật thà lắc đầu, bé gái chọn cách tin tưởng vào tia hi vọng cuối cùng..
” Chị.. em… không đứng lên được, em lạnh quá.. em… nhớ mẹ… ô.. ô. ô..
Nghe xong, Khuynh Lạc Y trực tiếp tiến. lại gần ,khó khăn lắm mới gỡ được bé gái ra khỏi xác bé trai kia. Bé gái luyến tiếc khóc nức nở khi bị Khuynh Lạc Y gỡ ra..
Cô ôm bé gái vào trong lòng mình để sưởi ấm, tay phải vẫn cầm chặt búa tạ. Bước nhanh ra khỏi phòng đông lạnh quái quỷ kia..
” Cậu ta chết rồi, đừng khóc :”
Âm thanh lạnh lùng dễ nghe vang lên, bé gái xoay cái đầu nhỏ cứng ngắc lên nhìn Khuynh Lạc Y với đôi mắt trong veo, đẫm lệ quang..
” Chị… chị sẽ không cắt em ra chứ… em. sợ lắm.. em muốn về.. em nhớ mẹ.. ô.. ô.. ô..
” Ân! Sẽ không.. em tốt nhất im miệng lại..
Khuynh Lạc Y nhíu mày, đây là lần đầu tiên cô dỗ dành con nít. Hơn nữa lũ tang thi kia mặc dù di chuyển cứng ngắc chậm rãi, nhưng thính giác của chúng rất tốt. Chỉ cần nghe được tiếng nhân loại, liền bất chợt lao ra..
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên truyennhieu.com / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin liên hệ Facebook Phạm My (Tiểu Đào Đào)
Vài phút sau.
Khi cô hoàn toàn ôm bé gái ra được bên ngoài. Thì cảnh tượng kinh dị khiếp sợ, dọa cho bé gái thất thanh la lớn lên
– Á……….
Ngay lập tức tang thi từ xung quanh nghe được, chúng gào rống lên điên cuồng. Như đàn dã thú kêu gọi đồng loại..
– Hô… hô.. gào… gào..
” Hô – Rống.. rống…
” Suỵt không muốn chết thì im miệng :” Khuynh Lạc Y sinh khí mở miệng nói.
Lúc này cô hoàn toàn kẹp bé gái vào nách mình. Tay phải liên tục vung búa lên đập nát, bay đầu mấy tang thi hôi thối, nhe hàm răng sắc nhọn lao như đám thiêu thân..
Bé gái hoảng sợ, dùng tay bụm chặt miệng mình. Hai mắt đỏ hồng liên tục rên lên thút thít. Máu văng lên tung tóe, dính một chút lên gương mặt nhỏ bé tái xanh của bé gái..
Một hồi lâu Khuynh Lạc Y giải quyết xong con tang thi cuối cùng, xung quanh khu vực nhà mình. Cô nhìn bé gái sợ tới xanh mặt, không biết phải làm gì.
Khuynh Lạc Y đành mang luôn bé gái về nhà của mình. Về tới nhà, cô thả bé gái xuống..
Nó lập tức ngã xuống đất ôm lấy hai chân mình, run lên bần bật. Sợ hãi cất tiếng non nớt hỏi…
” Chị, họ… họ thành quái vật ăn thịt người.. Chị cũng là con người sao?
Khuynh Lạc Y nhìn bé gái nhỏ nhắn chưa tới 5 tuổi vẫn còn sợ hãi. Cô đành hạ sắc mặt xuống, ngữ điệu hơi nhu hòa..
” Yên tâm, tôi là con người..
Nghe được câu trả lời, bé gái lúc này mới hoàn toàn yên tâm, thả lõng gương mặt nhỏ vì sợ hãi mà nhăn nhúm lại..
” Chị ! Em là Tứ Hỷ.. mẹ gọi em là Hỷ Hỷ.
——–
Mọi người bỏ phiếu còn hóng bão nha. đạt mốc 5k phiếu vào ngày mai liền bão 5c
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!