Cuộc Sống Mạt Thế Của Khuynh Lạc Y - Chương 17
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
115


Cuộc Sống Mạt Thế Của Khuynh Lạc Y


Chương 17


#Tiểu Đào Đào.

Tứ Hỷ nhìn Khuynh Lạc Y như một vị thần, nó chứng kiến cô không hề sợ hãi, mà ngược lại còn mạnh mẽ tiêu diệt hết lũ tang thi kia.

Trong mắt Tứ Hỷ tràn đầy vẽ hâm mộ sùng bái. Nó non nớt, mở miệng lên tiếng ròn tan..

” Chị Lạc Y, chị là superman phải không? Chị biết bay không?

” Ba mẹ em, liệu có biến thành quái vật kia không? Chị… em đi theo chị có được không?

Rất nhiều câu hỏi bay xung quanh đầu Khuynh Lạc Y, cô không hề biết, chứa một hài tử bên mình lại rắc rối ồn ào như vậy..

” Ba mẹ em, tôi làm sao biết được?  Vả lại, tôi không biết cách chăm sóc hài tử như em..

Khuynh Lạc Y thở ra một hơi, biểu cảm vẫn lãnh đạm nhàn nhạt. Cô hơi nghiêng đầu nhìn Tứ Hỷ từ trên xuống dưới..

Thân hình nhỏ thó, váy công chúa đã sớm nhuộm đỏ máu tang thi. Đầu tóc cũng rối bời, hơn nữa dường như nó đói, sắc mặt còn hơi tái xanh..

Tứ Hỷ nhìn thấy Khuynh Lạc Y Không có biểu tình gì khác, nó lo sợ chính mình sẽ làm sao để sống. Trong cái thời loạn lạc, thứ rẻ mạt nhất là tính mạng con người..

Hơn nữa, nó chỉ mới là cô bé 4 tuổi, tâm hồn lẫn suy nghĩ cực kỳ non nớt, ngây thơ..

Tứ Hỷ vội vàng lên tiếng :” Chị.. em.. em. có thể tự tắm, tự thay đồ. Tự súc cơm ăn,  sẽ không phiền tới chị..

“Chị đi đâu, cho em theo với có được không??

Đôi mắt thập phần ngây thơ linh động, chớp chớp nhìn trực diện vào Khuynh Lạc Y.

Lúc này Khuynh Lạc Y hồi tưởng lại, khi cô bằng tuổi này, phụ thân đã bắt cô làm thơ văn, luyện võ. Cũng phải tự lập rất sớm…

Trong lòng cô lóe lên tia không nỡ, thôi thì chỉ nuôi thêm 1 cục bánh bao nhỏ. Không tốn bao nhiêu vật tư, hơn nữa bên trong không gian, để cho cô ăn 10 đời cũng không hết..

” Được, chỉ cần em không gây rắc rối cho tôi, thì cứ an tâm bên cạnh tôi. Hỷ Hỷ, em nên tắm..

” Dạ, em… em sẽ không gây phiền toái :” Nói xong Tứ Hỷ vừa vui vừa xấu hổ. Cúi đầu nhỏ xuống nhìn toàn thân bốc mùi hôi thối..

” Cởi đồ ra, đi vào toilet tắm rửa đi, tôi sẽ tìm cho ôm bộ đồ khác..

” Vâng :”Tứ Hỷ ngoan ngoãn gật đầu vâng dạ, động tác cởi bỏ váy xuống còn rất vụng về.

Khuynh Lạc Y Không hề có ý định giúp Tứ Hỷ, cô muốn nó phải tự lập dù là chuyện nhỏ nhặt nhất..

Một khắc sau, cô tìm được sấp vải lụa bên trong cung điện không gian. Ngẫm một hồi, cuối cùng Khuynh Lạc Y trổ tài may vá của mình.

Cũng đành chịu, cô không có mua sẵn đồ cho hài tử.

Truyện chỉ được đăng duy nhất trên truyennhieu.com / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin liên hệ Facebook Phạm My (Tiểu Đào Đào)

30 phút sau, rốt cuộc cũng hoàn thành bộ đồ đơn giản, không kém phần đáng yêu. Cũng vừa đúng lúc Tứ Hỷ tắm xong, bước ra ngoài..

Tứ Hỷ xấu hổ che che mình, chớp mắt nhìn Khuynh Lạc Y..

” Lại đây, mặc thử xem có vừa hay không?

Tứ Hỷ lon ton chạy tới, tự mặc bộ đồ mới vào. Hai mắt nó sáng rực lên, ngoẻn miệng cười, vô cùng đáng yêu..

” Ừm, rất vừa :” Khuynh Lạc Y xoa cằm mình, cảm khái nói. Tay cô cầm khăn lông, giúp Tứ Hỷ lau khô tóc..

Bất ngờ, Tứ Kỷ trực chã rơi xuống gò má nhỏ xíu. Bẹp Bẹp miệng lên tiếng, hai tay ôm chật lấy chân Khuynh Lạc Y..

” Mẹ… mẹ…Chị xinh đẹp, chị thật tốt… Chị là người tốt bụng,… Hỷ Hỷ rất vui..

Lúc này Khuynh Lạc Y hoàn toàn ngồi xuống, hai tay ôn nhu giúp Tứ Hỷ lau khô tóc. Sắc mặt cô nhu hòa đi không Ít..

” Tứ Hỷ, em có hiểu vì sao mẹ em đặt cái tên này cho em không?

Đầu nhỏ của Tứ Hỷ lắc liên tục. Khuynh Lạc Y nở nụ cười xinh đẹp, từ từ giải thích..

” Tứ Hỷ có nghĩa là luôn vui vẻ, mẹ em mong muốn em luôn vui vẻ. Không được khóc! Ngoan mau nín.. mới là đứa trẻ ngoan.

” Dạ :”

Tứ Hỷ quẹt nước mắt, cánh mũi đỏ hồng còn sụt sịt. Khuynh Lạc Y đưa cho Tứ Hỷ uống một chút nước suối trong không gian.

Còn không quên lấy bịch sữa tươi, và nấu 1 chút đồ ăn. Tứ Hỷ vui vẻ ngoan ngoãn ngồi ăn, hiển nhiên do quá đói, nó không hề chừa lại dù chỉ là một ít..

Cô đảo mắt nhìn về phía chân trời, hoàng hôn bắt đầu buông xuống. Cô dự định sẽ ở lại nơi này vài ngày, nếu quân đội không tới đây, thì liền tới thủ đô đi..

Nơi đó an toan hơn, đầy đủ tiện nghi. An ninh cũng rất tốt..

———-

Bây giờ như thế này nhé. Mỗi ngày Đào sẽ ra 1 chương mới số lượng chữ là 1000.

Vì Đào viết 2 truyện nên sẽ cố gắng ngày nào bên này, sẽ có chương mới.

Nhưng cứ 10cmt 10 like và 500 phiếu sẽ viết thêm 2 chương..

Giả dụ hôm nay đủ 500 phiếu thì ra 2c + thêm 1 chương thường ngày là 3 chương..

Hoặc các bạn bỏ lố tới 700 -1000 phiếu thì Đào sẽ ra 3-4c + thêm 1 chương mới thường ngày….❤Đừng bỏ bê Đào,vì Đào cũng đang tận lực ra viết…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN