Cuộc Sống Mạt Thế Của Khuynh Lạc Y - Chương 20
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
127


Cuộc Sống Mạt Thế Của Khuynh Lạc Y


Chương 20


#Tiểu Đào Đào.

Tống Bắc Hạ khởi động xe, phóng lên phía trước làm dẫn đầu. Nối tiếp phía sau là xe buýt và một số xe camzy cũ kĩ  còn có thể đi được.

Đoàn xe phía sau, không dám tiến lên phía trước. Bởi vì dọc đường họ có thể thấy, tang thi xuất hiện rất nhiều trên đường cái.

Chủ yếu đều là phụ nữ và trẻ em, động tác của chúng di chuyển lắc lư khá cứng ngắc. So với những ngày đầu mạt thế, được xem là nhanh nhẹn rất nhiều.

Tuy động tác của chúng chậm, nhưng sức lực lại không nhỏ. Những người trên xe , nhìn tang thi trong bộ dạng vô cùng kinh khủng. Liền bụm chặt miệng tránh phát ra tiếng kêu, nép sát vào nam nhân bên cạnh..

Cả một đường đi, gặp tang thi,  Tống Bắc Hạ trực tiếp cán nát qua chúng. Hắn lén lút đảo mắt nhìn Khuynh Lạc Y ngồi phía sau, Tứ Hỷ đang dựa lên đùi của cô ngủ ngon lành..

Tống Bắc Hạ rất cảm thán thái độ của cô. Một tiểu cô nương mới 16, 17 tuổi mà không hề nhìn ra tia sợ hãi trước đám quái vật kia, hơn nữa tâm tình còn rất ổn trọng..

Khác hẳn với em em gái hắn, Tống Vân. Đang nhắm chặt mắt. Toàn thân run như cầy sấy, không dám nhìn về phía trước..

Tống Bắc Hạ lên tiếng, phá vỡ bầu không khí yên tĩnh :” Em gái, em được huấn luyện qua quân sự rồi sao??

Khuynh Lạc Y hơi nhíu mày, thái độ trầm lặng, không lên tiếng. Hắn không hề nản, tiếp tục mở miệng nói.

” Em đừng hiểu nhầm, tôi ở quân đội 5 năm, có thể nhìn ra . Chiếc xe này của em đã qua cãi tiến..

Lúc này Khuynh Lạc Y, nhẹ đảo đôi đồng tử màu hổ phách. Nhìn người đàn ông điển trai phản chiếu trong kính.  

” Chưa từng, Cứ gọi tôi là Là Lạc.

Tống Bắc Hạ gật gật đầu, nhanh miệng lên tiếng :” Được! Được.  Lạc Y , em gọi tôi là Bắc Hạ..

” Lạc Y, em có người thân ở Thủ ĐÔ sao?

” Không có!  :” Khuynh Lạc Y nhàn nhạt lên tiếng, đáy mắt có một tia buồn xoẹt qua..

Thế Giới này là quê hương của mẫu thân, nhưng mẫu thân đã đi xa rồi. Người thân thiết duy nhất lúc này, chắ chỉ có Tứ Hỷ nhỏ bé..

Dường như Tống Bắc Hạ nhìn ra tia buồn trong mắt cô. Bất giác nơi trái tim hắn thổn thức, khi thấy một nữ nhân xinh đẹp, mang vẻ ngoài cường quật.

Truyện chỉ được đăng duy nhất trên truyennhieu.com / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin liên hệ Facebook Phạm My (Tiểu Đào Đào)

Nhưng bên trong lại chất chứa nhiều nổi buồn. Hắn muốn được che chở cho nữ nhân này….

Tống Bắc Hạ nhíu chặt hai hàng lông mày. Cảm giác này 27 năm qua mới gặp lần đầu, hắn không biết bản thân muốn cái gì nữa..

” Lạc Y, em yên tâm. Hãy xem tôi là anh trai, giống như Vân Nhi vậy. Tôi sẽ bảo vệ em suốt chặng đường này..

Tống Vân nghe anh trai mình nói vậy, cô hơi mở mắt nhìn sắc mặt đại của anh mình. Hai tai hơi đỏ đỏ,  Tống Vân lén cười thầm …

Không lẽ, anh trai mình bị sét đánh trúng. Vừa gặp đã yêu? 

” Cảm ơn, nhưng tôi không cần :” Khuynh Lạc Y dứt khoát từ chối….

Thấy Khuynh Lạc Y Không thèm suy nghĩ mà dứt khoát từ chối. Tống Bắc Hạ không hề buồn, mà trong lòng hắn nổi lên ý định muốn theo đuổi nữ nhân này cho bằng được…

Đoàn xe đi được 6 tiếng, bất cứ ai cũng mỏi mệt êu oải. Mắt thấy phía trước có một cái siêu thị 24h. Tống Bắc Hạ cẩn thận lên tiếng..

” Trời đã xế chiều, chúng ta tạm thời nghĩ ngơi ở đây. Phía trước có một cái siêu thị..

” Chúng ta tới đó xem có còn vật tư hay không?

Khuynh Lạc Y ngay lập tức đồng ý, dù sao vật tư ăn rồi sẽ hết. Cô có rất nhiều, nhưng vẫn muốn thu thập nhiều hơn nữa, biết đâu. Sau này sẽ có việc quan trọng cần dùng tới..

Để tránh gây sự chú ý của tang thi, Tống Bác Hạ đỗ xe cách siêu thị 500m. Những chiếc xe phía sau cũng theo đó dừng lại một chỗ..

Hơn 50 người sắc mặt mệt mỏi bước xuống xe. Lập tức Tống Bắc Hạ lên tiếng..

” Đàn ông đi theo tôi vào siêu thị thu thập vật tư. Còn phụ và người già, trẻ em tốt nhất vẫn nên ở trong xe..

” Nhớ cầm theo vũ khí :” Hắn không quên nhắc nhở thêm một câu..

Nghe thấy như vậy, phụ nữ, trẻ em và người già lên xe ngồi núp bên trong. Chỉ còn sót lại 10 đàn ông gầy, ốm, béo có đủ. Và Lâm Ngọc Oánh run rẫy nép sát trong đám đàn ông cao lớn.

Cái này là bắt buộc, bởi vì trong đoàn người. Cô ta chỉ có một mình, đơn thân độc mã. Không muốn chết đói vẫn phải tự mình đi kiếm cái ăn..

——-

Xin lỗi mọi người vì sự chậm trễ….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN