Cuộc Sống Mạt Thế Của Khuynh Lạc Y
Chương 5
#Tiểu Đào Đào.
Thời gian 3 ngày đã trôi qua, phía cảnh sát lật tung cả thành phố T lên. Cũng không thể nào điều tra ra thông tin của Khuynh Lạc Y.
Lúc này Khuynh Lạc Y vẫn an ổn ở trong phòng tạm giam, ăn no uống kĩ. Rảnh rỗi sẽ nói chuyện phiếm xem tướng số cho vị nữ cảnh sát kia.
” Cạch — Cạch ”
” Khuynh Lạc Y! cô đi theo tôi :”
Cô đảo mắt nhìn vị nữ cảnh sát, nhoài người đứng dậy. Đi yên lặng đi theo phía sau.
Lúc này, nam nhân cảnh sát hôm trước, nhìn Khuynh Lạc Y với đôi mắt quái lạ . Một hồi sau mới mở miệng.
” Khuynh Lạc Y, 16 tuổi. Có vấn đề thần kinh, theo nghị định 1160 của chính phủ. Cô được thả tự do.
” Tôi khuyên cô, ra ngoài rồi nên đi tới bệnh viện. Đừng rảnh rỗi mà phá hoại của người khác nữa…
Cảnh sát trưởng tận tình nhắc nhở cô. Hắn không muốn tiếp nhận thêm vụ án nào do người thần kinh không ổn định gây ra.
Khuynh Lạc Y nghe được, trong lòng có hơi tức giận. Nhưng cô phải nhịn, nếu bây giờ phản ứng lại, rất có thể bị tống vào bệnh viện tâm thần.
” Được ! Tôi đã rõ :” Cô thở dài một hơi chấp nhận.
Làm xong xuôi thủ tục, phía cảnh sát còn cẩn thận làm cho Khuynh Lạc Y một tấm thẻ căn cước.
Ra khỏi sở cảnh sát, cô nắm chặt thẻ căn cước. Bắt đầu suy tính cho tương lai, điều cơ bản nhất là nơi ăn uống và ngủ nghĩ…
Đắn đo một hồi, trong đầu cô lóe ra tinh quang. Khuynh Lạc Y quyết định xem tướng số. Nhưng phải đi nơi nào, mới có người xem?
Không đợi cho Khuynh Lạc Y suy nghĩ xong, tức khắc trong đầu cô hiện ra cảnh một bé trai đi qua đường . Liền có một chiếc xe thể thao màu đen phong tới với vận tốc đáng sợ.
Khuynh Lạc Y giật mình, lẩm bẩm xoay người chạy thật nhanh.
” Hướng đông, 200m ”
Lúc cô chạy tới kịp lúc, thì quả nhiên có một bé trai đang ôm quả bóng nhỏ. Phía sau chiếc xe thể thao đang lao tới. Chỉ còn một chút nữa thôi liền đâm vào bé trai.
” Hoàng Kiệt mau tránh ra ” :”
Tiếng hét băng lãnh của nam nhân nào đó phát ra, đồng thời thân ảnh hắn cũng phóng tới, với ý định che chắn cho bé trai.
Khuynh Lạc Y nhếch mép vận công chạy như bay xoẹt ra người nam nhân nọ .
Một chân chạm đất phóng ra, tức khắc ôm trọn bé trai vào trong ngực. Còn chính mình văng vào cột điện, phía sau lưng truyền cảm giác đau nhức.
Cánh tay run rẩy, chảy ra máu tươi nhưng vẫn cố gắng ôm chặt đưa bé. Vài giây sau, nam nhân kia cũng kịp chạy tới, giành lại bé trai.
” Hoàng Kiệt tên nhóc này, muốn chết sao?
” Ca ca , em không sao. Chị gái kia cứu em. :” Bàn tay nhỏ bé chỉ vào Khuynh Lạc Y, bé trai ngước đôi mắt ngây thơ chăm chăm nhìn.
Lúc này hắn mới đảo mắt nhìn Khuynh Lạc Y. Đập vào mắt hắn, là một cô gái ăn mặc quái dị, giống trong phim kiếm hiệp. Mái tóc dài đen tuyền cột cao.
Gương mặt rũ xuống, hắn không thể nhìn rõ dung mạo.
” Cảm ơn ”
Nói xong, hắn móc từ trong túi ra một tấm chi phiếu. Nhét vào tay Khuynh Lạc Y, bỏ lại cho cô một câu.
” Đây là chi phiếu 50 vạn, nếu không đủ cô đến Hoàng Thị tìm tôi :”
Rứt lời hắn bế bé trai, bước lên một chiếc Lamborghini khởi động máy đi thẳng.
Khuynh Lạc Y cầm chặt tấm chi phiếu, do vết thương sau lưng quá đau nên cô không thể phản bác lại tên nam nhân kia.
Hắn tưởng có tiền thì muốn làm gì thì làm sao? Cô cắn chặt môi áp sinh khí xuống.
50 vạn không phải con số nhỏ, trước tiên đi tìm một nơi ở, sau đó tìm việc làm. Bắt đầu một cuộc sống mới cho riêng mình.
Nghĩ thấu đáo, Khuynh Lạc Y đứng dậy nhưng cơn đau từ lưng truyền tới. Khiến cô hơi chao đảo bước chân, như sắp ngã xuống..
” Bừm… Bừm… :”
” Lên xe ! tôi đưa cô tới bệnh viện :”
Khuynh Lạc Y ngẩng đầu nhìn nam nhân qua cửa kính xe, do hắn đéo kính đen nên cô không thể nhìn ra dung mạo. Nhưng nhìn từ góc nghiêng, có thể biết nam nhân này rất anh tuấn.
” Chị ơi, chị mau lên xe. Ca ca của Kiệt Nhi rất tốt, sẽ đưa chị tới bệnh viện.
Cô gật đầu, bước đi khó khăn bước vào ghế phụ.
” Hừ… ” Hắn hơi hừ lạnh một tiếng, sau đó phóng xe thẳng tới bệnh viện.
20 phút sau, liền tới bệnh Viện Hoàng Gia Lợi. Nam nhân lạnh lùng mở miệng.
” Xuống xe :”
” Cảm ơn :” Khuynh Lạc Y cất giọng dễ chịu lên.
Hắn hơi giật mình, nhíu mày nhìn kĩ Khuynh Lạc Y. Đứng hình mất 5 giây, vì nữ nhân trước mặt này nhìn chừng 16 17 tuổi.
Nhưng lại có vẻ đẹp lạnh lùng, bất khuất. Thật giống với hình ảnh Hoa Mộc Lan thay cha tòng quân.
Đôi mắt to tròn như chứa đựng cả bầu trời, đôi con ngươi màu hổ phách cuốn hút. Chiếc mũi cao thanh thoát, mày liễu môi anh đào chúm chím, phớt hồng.
Hắn cẩn thận quan sát khắp người Khuynh Lạc Y. Liền phát hiện ra, lưng và tay áo sớm đã nhiễm máu tươi.
” Chuẩn bị phòng cấp cứu 5 phút nữa tôi tới :” Hắn nhanh chóng lấy điện thoại ra, gọi cho ai đó.
” Tôi là Hoàng Phong ”
Nói xong hắn mở cửa xe, bế bổng Khuynh Lạc Y tới phòng cấp cứu ,trước ánh mắt kinh ngạc, lẫn lời xì xào nhỏ to.
” Kia Không phải Hoàng Tổng sao? ngài ấy đang bế là ai?
” Bạn gái sao? thật xinh đẹp, hình như còn rất trẻ..
” Là nữ sinh sao?
Sắc mặt Khuynh Lạc Y đỏ bừng, cô trấn định giữ biểu cảm lãnh đạm của mình.
“Anh thả tôi xuống, tôi tự đi được. Nam nữ thụ thụ bất tương thân…
” Ừm — tới nơi tôi khắc thả. ”
_____________
Rất thích con trai tên Phong. À bộ này khi rảnh Đào với viết cho đỡ quên ý tưởng thôi. Nên tiến độ hơi chậm
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!