Cuộc Sống Mạt Thế Của Khuynh Lạc Y - Chương 6
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
129


Cuộc Sống Mạt Thế Của Khuynh Lạc Y


Chương 6


#Tiểu Đào Đào.

Khuynh Lạc Y đành yên lặng để Hoàng Phong bế mình tới phòng cấp cứu. Lúc này viện trưởng đích thân tới xem xét tình hình cho Khuynh Lạc Y.

Ông nhìn tình cảnh trước mắt không khỏi kinh ngạc, Hoàng Tổng nổi tiếng là người đàn ông hoàng kim, cấm dục không tiếp xúc qua nữ nhân.

Vậy mà bây giờ ông đang nhìn thấy cái gì xảy ra trước mắt đây? Hoàng Phong thấy viện trưởng ngây người, hắn liền ho nhẹ hai tiếng.

” Khụ~Khụ! xem vết thương giúp cô ta !

” Vân.. vâng thưa Hoàng Tổng :” Viện trưởng như tỉnh thần lại, lắp bắp lên tiếng.

Không lâu sau, Khuynh Lạc Y được đưa tới phòng bệnh VIP. Viện trưởng cập nhập qua thông tin vết thương với Hoàng Phong.

Sau đó hắn hơi nâng tay trái lên nhìn đồng hồ, lông mày nhíu lại. Đôi mắt lại liếc tới phòng bệnh, hồi sau hắn âm trầm mở miệng.

” Tôi có cuộc họp gấp, đưa tấm chi phiếu này tới cô gái kia giúp tôi.

” Nói đây là phí bồi thường thân thể :”

Rứt lời hắn kẹp Hoàng Kiệt bên hông, lạnh lùng xoay người rời đi. Viện trưởng cầm tờ chi phiếu ngây ngốc một hồi, vẫn không hiểu cái gì đang xảy ra.

Nhưng ông không dám làm trái lệnh của Hoàng Phong. Lúc sau viện trưởng đẩy cửa đi vào trong phòng bệnh. Hướng Khuynh Lạc Y mở miệng.

” Cô ở lại đây để chúng tôi theo dõi vài ngày, nếu tình trạng ổn định sẽ làm đơn xuất viện.

” Còn đây là thứ Hoàng Tổng nhơg tôi chuyển giúp cô :” Nói xong viện trưởng đẩy tờ chi phiếu tới trước mặt cô.

Còn không quên liếc đôi mắt to mò quan sát, không lẽ Hoàng Tổng thích mẫu bạn gái nữ sinh lạnh lùng?

Khuynh Lạc Y cầm tờ chi phiếu, răng nghiến chặt lại. Miệng lẩm bẩm.

” Hoàng Phong, Hoàng Phong. Được tôi nhớ rõ anh, tưởng có tiền thì hay ho lắm sao?

Rứt lời cô định xé tấm chi phiếu, thì bất giác cô nhớ ra. Chính mình mới tới nơi này, không tiền không nơi ở. Mà tấm chi phiếu kia tận 100tr sẽ giúp ích cho bản thân rất nhiều.

Khuynh Lạc Y nhịn cơn tức xuống, cất đi tấm chi phiếu. Xem như mượn tạm hắn, sau này gặp lại nhất định trả lại. Còn phải tặng cho hắn một bài học nhớ đời.

Thời gian 2 ngày trôi qua, Khuynh Lạc Y vẫn ở trong viện . Mặc dù vết thương đã hoàn thành lành lại, nhưng vị viện trưởng kia một mực giữ lại hết đêm nay.

Khuynh Lạc Y thất thần nhìn lên bầu trời đầy sau kia. Không biết Phụ Hoàng ở thế giới kia sống ra sao ?Noãn Thiên Hậu đã chết do độc phát tác hay chưa?

” Vù — Roẹt ”

Tích Tắc trên đầu trời lóe lên hai đốm sáng bay lướt qua nhau. Khuynh Lạc Y giật mình, hai mắt nhắm chặt . Tay bắt đầu bấm, thân thể thả lỏng vận hành thuật thông linh.

Cung ma kết và Song ngư thay đổi vị trí, trong đầu hiện lên một mảnh kinh hoàng tới đáng sợ.

Khắp nơi một mảnh huyết nhục mơ hồ, tay chân đứt lìa, hơn nữa còn có con người . Không phải dường như họ không phải là con người nữa.

Toàn thân chảy ra dịch vàng, đôi mắt mờ đục thịt thối rữa. Răng nanh chìa ra , họ cắn xe thịt con người.

Thân thể không được toàn vẹn, nhưng vẫn chậm dãi lắc lư. Con người chạy loạn, dành giật chém giết lẫn nhau vì tranh giành một miếng bánh một chai nước.

” Phụt — ” Khuynh Lạc Y chỉ nhìn được tới đây liền nôn ra một ngụm máu, cả người ngã xuống giường.

Trước khi lâm vào trạng thái hôn mê. Tay phải bấm thuật rất nhanh, miệng lẩm bẩm rất nhỏ :” Ba tháng ” .

———–

Ngày hôm sau Khuynh Lạc Y tỉnh dậy, thì đã quá buổi trưa. Cô lập tức nhớ lại hình ảnh đêm qua mình thấy được, bất giác cô rùng mình.

Hình ảnh cô thấy qua thuật thông linh thật đáng sợ, dường như thế giới này sắp phải hứng một tai họa lớn. Con người đa số đều biến thành quái vật ăn thịt người.

Thức ăn rất hiếm hoi, cây cối thực vật không thể phát triển. Khắp nơi trở nên hoang tàn. Khuynh Lạc Y muốn chắc chắn điều mình thấy là thật, một lần nữa bấm tay xác định.

” Ba tháng sau.. hừ :” Hơi thở cô hơi hổn loạn, bấm như thế nào đều ra một kết quả. Khuynh Lạc Y hơi rầu rĩ, có phải ông trời đang muốn thử thách cô phải không?

Tới nơi này chưa lâu, liền sắp chịu mối họa đáng sợ tới mức hủy diệt loài người. Điều quan trọng cô phải làm sao để thông báo, cho con người nơi đây biết? liệu họ có tin không. Hay nghĩ mình là kẽ tâm thần ?

” Cạch — ” Âm thanh mở cửa , Khiến Khuynh Lạc Y hồi thần lại. Cô lạnh lùng nhìn vị viện trưởng.

” Cô cảm thấy tốt hơn chưa? nếu tốt rồi thì hôm nay có thể làm thủ tục xuất viện.

” Đã tốt :” Khuynh Lạc Y lãnh gật gật đầu, mở miệng.

Vị viện trưởng không để ý tới thái độ lạnh lùng của Khuynh Lạc Y. Ông ta còn tận tình đưa tiễn cô ra khỏi viện, giúp cô gọi một chiếc taxi đến.

Trước khi lên Taxi Khuynh Lạc Y hơi phân vân. Một hồi sau cô chậm rãi lên tiếng.

” Ba tháng nữa, ông nên tích trữ nhiều lương thực vật tư để trong nhà.

Nói xong cô bước lên xe, không nhìn lại vị viện trưởng đang không hiểu vì sao cô nói như vậy.

Dù sao thì cô không có lòng tốt thừa thãi đến vậy , chỉ có thể nhắc họ tích trữ lương thực vật tư trước mà thôi.

Viện trưởng thấy taxi khuất dạng, ông thất thần lảm nhảm .

” Có vấn đề thần kinh sao? đang yên ổn tích trữ lương thực làm gì?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN