Cưới Đi Rồi Yêu
Phần 8
Tôi bước lên nhà,vừa đến cửa phòng trúc chặn lại
-này mày định ve vãn cả anh Huy à
-chẳng phải ai cũng xấu xa như cái cách mà mày đang nhìn họ đau,tao cũng không có nhiều thời gian để ve vãn ai.đừng lúc nào cũng nghĩ người khác xấu xa như mày trúc ạ.cái gì là của mình thì sẽ là của mình,những thứ tranh dành thường chẳng tồn tại mãi với thời gian,đời này cái gì cũng có cái giá của nó
-mày khỏi dạy đời tao nha,loại như mày cơ hội quá nhỉ bày đặt lên giọng dạy người khác nhỉ.mày nghĩ loại như mày có cửa bước và nhà anh ấy à
-bớt đi tao chẳng cần cái gọi là gia thế nhà đó đâu mày ạ,tao và Huy càng k là gì,còn mày cứ ôm lấy cái hạnh phuscv ấy của mày đi,chẳng ai tranh giành cả,hôm nay nhân bắt cá 2 tay được thì sau này cũng thế,tình yêu đi liền với tình dục không bền đâu!
-điều ấy tao không cần mày nói đâu
-uhm,chúc hạnh phúc
tôi vào phòng mở cửa sổ nhìn ra ngoài,tôi vốn thích cái gọi là gió lạnh thổi vào mặt,tôi nhìn xuống đường,anh ta vẫn đứng đó,tôi nhắn tin
-sao anh không về
-đóng cửa sổ ngủ đi tôi về mai sang sữa xe
-vâng
-ai nhập cô à
-này tôi dịu dàng anh không muốn à
-trở về phiên bản cũ đi
-muốn chết à
-uhm
-tin tôi chém anh mỏi tay không hả
-xuống đây
-thôi,về đi mai sang sữa xe đánh bù
-ok ngủ đi
tôi đóng cửa sổ he hé tấm màn nhìn bóng anh ta quay đi,chẳng hiểu sao tôi chỉ muốn tâm sự với anh ta,có lẽ anh ta là mẫu người luôn luôn lắng nghe,tôi nằm xuống đắp mền cho những dòng kí ức tràn về,kéo theo những nỗi đau và những giọt nước mắt,người ta vẫn bảo mối tình đầu là những cái gì đó nó cứ in mãi trong tâm trí của tôi,tim đau,nước mắt chảy,hôm nay nữa thôi ngày mai tôi sẽ quên.sáng mai 8h điện thoại tôi reo
-alo
-dậy chưa đi sữa xe
-dậy rồi anh tới chưa
-rồi,xuống đi
-chờ tí nhé
tôi xuống nhà đẩy xe ra,anh ta nhìn tôi
-biết chạy xe máy không
-biết
-chạy đi tôi dắt xe
-chạy xe này hả
-chứ xe nào
-không được
-sao
-chống không tới
-à quên chưa được 1m50
-này 1m54 nha
-chưa trừ dép nhỉ
-này sao anh cứ troll mãi thế
-nói sự thật không troll
-đưa đây chạy cho
-thôi ngã ra đấy lại tốn tiền sữa xe
-này,tôi biết tôi nợ nần anh mà,tôi biết tôi luôn hậu đậu luôn làm anh thiệt hại,nhưng đó không phải là do tôi muốn đâu với lại tôi cũng nói nợ là sẽ trả chứ chẳng phải xin gì anh đâu mà anh cứ mãi miết nói tôi như thế vậy tôi biết tôi mang ơn anh tôi nợ anh mà,có cần nói như thế không
anh ta chống xe đạp nhìn tôi,
-hom nay biết giận dỗi nữa hả
-ai thèm giận anh chứ chỉ là nói sựu thật thôi mà
-à phải chi lúc nào cũng đỡ nhoi như này
-nữa,đưa xe đây tự đi sữa khỏi phiền anh,khỏi mất công
-tránh ra nào
anh ta mở cốp xe lên lấy một túi kẹo ra
-ăn đi nói bớt lại,được chứ
-không ăn
-thật à,vậy cất nhé
-cất đi
-khoan dã ngửi thử đi mùi gì
tôi ngửi túi kẹo anh ta đưa
-socola
-đúng thử lần nữa xem còn mùi gì
-matcha
-đúng,vậy nhé,cất
-này này khoan đã
tôi nắm tay anh ta lại mắt long lanh nhìn anh ta
-từ từ,có bảo là không ăn đâu
-mới bảo không ăn đó thôi
-mệt ghê,nói dỗi vậy thôi nhưng giờ nghĩ lại rồi,ăn mà
-giờ dổi ý rồi không cho nữa
-này sao anh thích hơn thua tôi vậy
-uh thích tránh ra cất nào
-thôi mà,năn nỉ
-bớt nói lại nhé
-hứa mà
-ăn đi
anh ta đẩy túi kẹo cho tôi tôi đón lấy rồi cảm ơn
-cảm ơn
tôi nhón gót hôn lên má anh ta,anh ta bất ngờ tôi cũng hết hồn,tại vì tôi có thói quen mỗi lần xin mẹ cái gì mẹ cho thì lại ôm mẹ hôn lấy mẹ kiểu hôn nịnh,anh ta nhìn tôi đỏ mặt,tôi mở túi kẹo bỏ vào miệng 1 viên rồi nhìn bâng quơ
-không phải dê anh đâu tại tôi quen hay làm vậy mỗi khi được cho đồ rồi chứ bộ
-ai nói gì mà thanh minh
-giải thích thôi
-bớt nói lại,lấy lại đấy
-vâng
anh ta bỏ tay vào túi quần,ôi tim tôi chết mất thôi,anh ta cười,cái răng khểnh ấy,cái mũi cao ấy,ôi đau tim chết khi mà trước mắt tôi là một anh chàng áo sowmi trắng quần tây đen cao to đẹp trai và có cả răng khểnh,anh ta cười bẽn lẽn dưới cái nắng vàng của đà lạt sớm mai,ôi trời ơi hình ảnh này tôi vốn nghĩ nó chỉ có trong ngôn tình thôi ai dè lại xuất hiện ở đây.tôi nhìn anh ta không chớp mắt
-gì vậy mặt tôi dính gì à
-này anh anh cười đẹp trai lắm đấy,thật đấy,tin tôi đi,cười đi thể nào cũng có ng yêu
-tôi có nói tôi cần có người yêu à
-thì tương lai thôi
-khùng
anh ta cốc đầu tôi,rồi bảo tôi
-lên xe đi
-chi vậy
-đi ăn sáng không
-xe đạp
-có người đến lấy đi sữa kìa
tôi nhìn theo tay anh thì ra anh nhắn tin nhờ người đem xe đi sữa,anh chàng kia lấy xe đi tôi và anh đi xe máy
-này đội mũ hộ,tay cầm kẹo rôi
-lại đây
-cảm ơn nha
-lên mau
anh ta đưa tôi đi ăn sáng xong chở về lấy xe rồi anh ta đi làm,anh ta có chuyến công tác 4 ngày,vậy là tôi ở nhà đi quanh quẩn vài ngày,mỗi ngày tôi nhốt mình trong phòng rồi đọc ngôn tình.
ngày anh về cũng là ngày nhân về.sáng sớm tôi dậy đánh răng thì thấy trúc đã mặc đồ đẹp và sữa soạn thấy tôi ra khỏi phòng trúc nói
-tao lấy xe đón nhân
-uh
tôi chẳng muốn nghe đến cái tên ấy nữa,tôi dánh răng xong lên phòng nằm,tôi lấy điện thoại nhắn tin cho anh ta xem về chưa,chỉ là hôm qua lãnh lương ba cho toi 2 triệu để cuối tuần làm sinh nhật nhưng tôi lại muốn trả nợ anh ta,tôi nhắn tin
-hey về chưa
-chiều nay về sao vậy
-chiều gặp nhau đc không?
-hẹn hò?
-điên tôi có phát khùng đâu mà hẹn hò với người như anh
-vốn dĩ cô khùng mà
-có khùng cũng không hẹn hò anh,gặp nha chuyện quan trọng lắm đó
-ok 4h
-uhm pipi
tôi xuống nhà nấu ăn với mẹ chiều đó tôi đi gặp anh ta,anh ta đi oto đến,tôi và anh ra cà phê bờ hồ ngồi,tôi đẩy phong bì về phía anh
-nè trả nợ nè trả trước 2 triệu
-trả nợ mặt hớn hở vậy
-thì trả bớt thì vui thôi
-ở đâu mà có tiền vậy
-ba cho
-sao ba cho
-cuối tuần sanh nhựt rồi ba cho làm sanh nhựt mà
-vậy sao không để đó làm sinh nhật
-năm nay không làm thôi
-lý do
-năm nay không vui thôi,chứ không có gì hết mà
-thế sao ba cho tổ chức sinh nhật nhiều vậy
-tại lúc trước nói ba là con thích một cái sinh nhật trong một căn phòng nhỏ tại một quán cà phê có nhiều nến có thoang thoảng mùi matcha,có bánh kem matcha và có một chàng trai như là nam thần bước ra tặng cho bó hoa 99 hoa hồng,được mặc một cái váy trắng như công chúa,vậy thôi.cái ba nói ba không mang nam thần đến được nên ba chỉ cho 2 triệu mua váy mua hoa hồng mua bánh kem thôi.
-vậy để mua đi
-thôi giờ hết vui rồi trả nợ đó
-uhm vậy xóa 2 triệu còn nợ lại bao nhiêu nhớ không
-không nhớ để về ghi
-uhm cho cái này nè
anh ta đẩy về phía tôi một hộp nhỏ,tôi mở ra là một cây kẹp thơm phức
-không ăn được đâu đây là kẹo treo phòng mùi trà xanh thôi mang về treo cho thơm
-anh mua ở dâu sao biết tôi thích cái này
-pháp,thấy hay thì mua thôi
-sao lại mua cho tôi
-vậy có lấy không
-có tính vào nợ không
-không
-vậy lấy
-người gì mà…
-mà sao,tôi mà k tính không lẽ cứ lấy cho nợ ngập đầu lên lúc đó có mà bán thân trả anh à
-cô bán ai mà mua
-sao không bán nội tạng
-gớm,nội tạng cô mua để bán cháo lòng hả
-nè,đấm đấm
tôi đưa cú đấm vào mặt anh ta,anh ta nhìn tôi rồi lại cười,chết tiệt sao anh ta lại cứ giết tôi bằng nụ cười ấy chứ,
tôi và anh ta uống nước xong về,cả tuần anh ta không liên lạc tôi,tôi nhắn tin không trả lời,tôi buồn bã cuộn mình vào chan nằm ru rú trong nhà trong khi nhân và trúc thì đưa nhau đi chơi chụp hình up đầy facebook,tôi không bận tâm anh em nhà anh ta nữa cố vui vẻ nốt cho mau qua tuần tuần sau lên trường chuẩn bị đi học.
thứ 7 sinh nhật tôi,tôi ngủ chán chê,chiều 4h anh ta đột nhiên gọi
-đang làm gì vậy
-ngủ
-béo như heo thay đồ đi 6h tôi qua đón đi đây
-này tôi như con rối anh thích chở đi đâu đi à
-đi không?có thứ hay đấy
-uhmmm.
-sao?
-có
-uhm 6h
tôi tắm rửa thay đồ,6h tôi chờ anh ta dưới cổng,anh ta chưa đến…6h10….6h20….6h30….6h40….6h50….7h….rồi 7h20 anh ta vẫn chưa đến anh ta là người chưa bao giờ trễ giờ mà,lòng tôi như lửa đốt dấy lên nỗi lo lắng,điện thoại gọi mãi không thấy nghe……
—————-”—————”—————-”””——-
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!