Cường đại nhân loại ma thú chi vương - Chương 19: Kết thúc đại chiến: Đại chiến ngũ tông phái
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
136


Cường đại nhân loại ma thú chi vương


Chương 19: Kết thúc đại chiến: Đại chiến ngũ tông phái


Hỏa Viên liền lùi lại, hỏa diễm cấp tốc làm tan băng. Hắn xem ra là khinh thường nữ nhân này rồi.

-Tiếp chiêu!

Băng Linh không để Hỏa Viên dừng lại lâu, nhảy lên cao, thủ pháp biến hóa liền tạo ra phía sau lưng kì dị nhiều cái tàn ảnh.

-Huyễn chưởng!

Tàn ảnh thủ ấn biến đổi, trên trời nhất thời xuất hiện nhiều thủ chưởng, hướng Hỏa Viên vỗ tới. Hỏa Viên cười lạnh một tiếng, hỏa diễm vàng kim cấp tốc tạo thành một hỏa thuẫn, trong tay nguyên khí nồng đậm sẵn sàng tiếp nhận thủ chưởng trên kia.

Thủ chưởng vỗ xuống đất rồi tan biến cả, để lại một lớp bụi. Băng Linh thân hình là từ trên cao rơi xuống, mắt âm trầm nhìn lớp bụi dày. Từ đó, Hỏa Viên đột ngột phóng ra, tay phải tung ra một quyền bọc trong nguyên khí cùng kim sắc hỏa diễm.

Băng Linh tại lưng chừng không không có khả năng né tránh, liền chọn cường ngạnh đối kháng. Nàng đột nhiên xoay người, tư thế hoán chuyển đối diện Hỏa Viên. Nghênh đón hắn là quyền dũng mãnh của tay trái, thân hình khựng lại giữa không.

Tất nhiên Băng Linh không thể nào có khả năng phản trọng lực để lơ lửng. Thứ giúp nàng chống đỡ là một cột băng lớn. Lúc nhận ra Hỏa Viên lao tới, Băng Linh liền phản ứng, nhanh nhất vẫn là tạo một cột băng giữ vững thân hình rồi tiếp một quyền của Hỏa Viên.

Hai quyền đụng nhau đối chiến, tiếng vỗ chát chúa của da thịt và xương cốt vang lên, Băng Linh bị đánh bay. Thật ra mà nói, cột băng trước hỏa diễm chẳng mấy chốc mà tan, Băng Linh nghĩ cách như vậy chỉ là tạm thời chống đỡ mà thôi, không hề có ý thực sự đối kháng.

Hỏa Viên từ va chạm, lấy lực bật ngược ra sau, nhìn Băng Linh nhanh chóng đứng dậy. Hỏa Viên ngược lại là không tấn công, tay cầm lấy tay phải âm trầm nhìn Băng Linh. Trên tay hắn xẹt qua lôi điện, chớp giật làm khuôn mặt hắn rất không dễ nhìn.

Băng Linh đứng dậy, hàn khí tỏa ra, nhất thời khiến bán kính một trăm dặm quanh sàn đấu bao phủ hàn khí lạnh toát. Không biết từ đâu, tuyết bắt đầu rơi ào ào.

Phía đài cao, Băng Băng không khỏi kinh ngạc. Băng vực băng hệ cường đại nhất linh kỹ trận pháp, Tuyết Vĩnh Đông Băng trận. Không ngờ lại có thể hoàn hảo như vậy thi triển. Nếu như khống chế tốt hơn một chút nữa thì có thể ngăn hàn khí thoát ra ngoài, tăng uy pháp của trận.

Tuyết rơi ào ào, Băng Linh lặng lẽ biến mất. Những bông tuyết lạnh lẽo sắc bén như đao cuốn quanh người Hỏa Viên triển khai công kích toàn diện.

Hỏa Viên lại là đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, cũng không tìm kiếm Băng Linh. Hắn vẻ mặt lúc này rất bình tĩnh, hỏa diễm liền bảo vệ cơ thể không để những bông hoa tuyết lạnh lẽo và sắc bén không thể chạm nữa.

Đứng giữa Tuyết Vĩnh Đông Băng trận, nguyên khí của Hỏa Viên tiêu hao cực nhanh. Băng Linh ẩn tại Tuyết Vĩnh Đông Băng trận, lại là nắm rõ tình hình của hắn, nhưng vẫn chưa ra tay. Hắn sở hữu hỏa lực, hoàn toàn khắc chết băng thuộc tính của nàng. Nếu nàng ra tay lúc này, hắn hoàn toàn có thể đánh trả. Thế nên nàng đang đợi cơ hội đánh một đòn chí mạng.

Hai bên không động tĩnh đứng chờ, bên ngoài nhiệt độ là giảm mạnh. Các vị trưởng bối nhìn nhau, cuối cùng cũng không định lên tiếng, ra tay tạo màn chắn bảo vệ người xem.

Băng Linh thi triển trận pháp đến cực hạn, nguyên khí giảm xuống nhanh. Hỏa Viên là người tại trận pháp, tiêu hao còn nhiều hơn nàng. Nhưng hắn tu luyện có cao hơn nàng một chút, nên tính ra là đang mạnh hơn nàng.

Băng Linh nhẹ nhàng như bông tuyết, lặng lẽ áp sát Hỏa VIên. Trong Tuyết Vĩnh Đông Băng trận, nàng chính là nữ vương, trận pháp tự động ẩn giấu khí tức của nàng.

Băng Linh ánh mắt âm trầm, hai tay hai quyền một lôi điện, một băng tuyết. Nguyên khí của nàng đã không thể cung cấp cho trận pháp tiếp tục tồn tại nữa, thắng bại là lúc này. Thắng luôn đương nhiên là quá tốt, nhưng thất bại cũng không sao, đã tiêu hao rất nhiều nguyên khí của Hỏa Viên.

Băng Linh đến gần, không ngờ Hỏa Viên cảm ứng quá sức nhạy bén đem hỏa diễm đánh ngược ra sau. Thân là người thi triển trận pháp, Băng Linh lập tức nhận ra hành động của hắn liền đổi vị trí.

Một quyền của Băng Linh biến đổi, hóa thành chưởng lực, trực tiếp đánh tới trước ngực Hỏa Viên. Hỏa Viên liền muốn tránh né, thân hình liền cấp tốc lùi lại. Nháy mắt bùng nổ, tốc độ của Băng Linh tăng lên tối đa. Hỏa Viên vì toàn lực thi triển hỏa diễm gây thương tích cho Băng Linh, nguyên khí do đó cũng đồng thời giảm mạnh làm cho phản ứng chậm nửa nhịp, bị một quyền của Băng Linh đánh trúng người.

Hàn khí nháy mắt xâm nhập, băng thuộc tính phóng thích uy năng, sức mạnh cường đại muốn đánh Hỏa Viên văng ra xa. Không chỉ vậy, băng thuật khống chế cùng với hàn khí kết băng làm đóng băng huyết mạch trước ngực hắn.

Nhưng Hỏa Viên quả thật mạnh mẽ, đối với người thường trước ngực chính là chỗ yếu, lại còn là trung tâm phát lực. Khi ở đó có vấn đề, lập tức sẽ rơi vào quẫn cảnh không thể phát lực.

Hỏa Viên chỉ lùi vài bước, chân dậm mạnh xuống sàn đấu cố định thân thể. Mặc dù băng thuật khống chế cùng hàn khí kết băng của Băng Linh có thể xâm nhập cơ thể hắn, nhưng tay nàng cũng bị bật lên. Hơn nữa, trong tích tắc đó, Hỏa Viên hắn cũng đã nhận định vị trí của Băng Linh.

Tấn công chính là phòng thủ, Băng Linh không hề lùi bước, tay nhanh như chớp đánh tới. Hỏa Viên cũng không thua kém, hỏa diễm bùng phát, cường ngạnh đối đầu. Hỏa diễm phóng tới, Băng Linh thu lại một quyền. Nàng không nên dùng băng thuộc tính, vì hỏa thuộc tính của hắn chính là triệt để khắc chế hoàn toàn băng thuộc tính của nàng.

Băng Linh lập tức đổi thuộc tính, nhưng vẫn duy trì Tuyết Vĩnh Đông Băng trận cản tầm nhìn. Lôi đình kéo tới, Băng Linh đem lôi điện đối kháng hỏa diễm của Hỏa Viên. Hỏa Viên hỏa diễm liền dồn lực đối phó lôi đình. Băng Linh sau đó lặng lẽ biến mất trong Tuyết Vĩnh Đông Băng trận, chỉ để lại lôi đình tiếp tục đánh.

Hỏa Viên vô cùng cẩn thận, cũng không dám dùng hết sức. Băng Linh tại sau lưng Hỏa Viên xuất hiện, nhưng hắn không hề hay biết. Nàng cũng không còn khí lực cho hắn một đòn chí mạng nữa, nên vận dụng Tuyết Vĩnh Đông Băng trận tập hợp hàn khí cho nàng. Hàn khí mặc dù tập trung về phía Băng Linh, song xung quanh cũng không thay đổi nên Hỏa Viên không cách nào biết được.

Băng Linh tung chưởng, hàn khí nhất thời bùng phát. Hỏa Viên liền quay lại đối phó. Thế nhưng vừa lúc hắn rời đi, lôi đình chỉ cầm chân hắn bỗng chốc cường đại, cùng hàn khí hai bên đánh tới. Hỏa Viên nhanh chóng đối phó hàn khí, không ngờ bị lôi đình đánh tới, bị đẩy văng ra xa khỏi sàn đấu.

Tuyết Vĩnh Đông Băng trận nhanh chóng tan đi, Băng Linh nhìn qua Hỏa Viên, nhạt giọng:

-Ta thắng!

Băng Băng cười nhạt. Người khác không thấy, nhưng nàng thấy. Mặc dù Tuyết Vĩnh Đông Băng trận che khuất tầm nhìn nhưng kì dị ngũ sắc đồng tử khiến nàng có thể nhìn thấu bên trong trận pháp kia có diễn ra cái gì. Băng Linh trận này đánh quả thực rất tốt.

-Hỏa Viên hắn ngay từ khi rơi vào Tuyết Vĩnh Đông Băng trận đã ở thế hạ phong. Thắng thua lúc đó đã định rõ rồi.

Võ Động nghe nàng nói cũng gật đầu. Hắn mặc dù không thấy được rõ ràng bên trong xảy ra cái gì, nhưng sớm đã nhìn ra kết quả trận này rồi. Tuyết Vĩnh Đông Băng trận là linh kỹ trận pháp mạnh nhất của Băng vực, một người như Băng Linh dùng nó, vượt cấp đánh thì không phải không có khả năng.

Diêu Huyền nhìn qua Hỏa Kình. Sắc mặt hắn không tốt lắm, xem chừng là vì trận này kết quả mà không vui. Lão cũng không định an ủi, ngược lại là với cái kết này rất hài lòng. Những năm này Băng vực vắng mặt, Hỏa tháp lấy thế ép người, muốn lập liên minh chống lại Băng vực. Nay Băng vực quay lại, cũng không cần phải với Hỏa tháp dây dưa.

Trong lúc Diêu Huyền bế mạc đại chiến, Băng Băng là không để ý nhìn qua khu rừng quanh Long trường. Động phủ ở trong khu rừng này cuối cùng là có cái gì kì quái, nàng quả thực rất muốn biết.

-Tiểu Băng, giờ muội tính sao?

-Huynh nói hắn?

Băng Băng nhìn qua nam nhân hắc bào đang đứng cùng Băng Linh và Băng Vũ. Ba người này đang trò chuyện, quả thật rất hợp nhau.

-Muội cứu hắn, ta không có ý kiến. Nhưng giữ hắn lại ta e là không được. Mặc dù thiên phú của hắn rất khá, nhưng không qua được yêu cầu của Băng vực.

-Ta nghĩ đưa hắn về tộc thì chúng ta sẽ có câu trả lời. Chuyện này, ta nói huynh nghe, không phải chuyện chúng ta tự giải quyết được. Ta nói đưa đến trưởng lão điện cũng không quá. Còn thiên phú của hắn, ta có thể dám chắc hắn đạt yêu cầu Băng vực.

Võ Động vô cùng ngạc nhiên với lời khẳng định của Băng Băng, nhưng cũng không nói gì. Hắn ít khi thấy nàng đưa ra chủ ý, nên cứ theo lời nàng thử xem.

Băng Băng quay qua người của ngũ đại tông phái, lại nhìn xuống dưới đám người đang rời đi. Hỏa Kình vừa lúc nhìn thấy ánh mắt nàng, rất không vui mang theo Hỏa Viên rời đi. Tô Hàn thấy nàng nhìn tới, không khỏi khách khí cười.

-Bọn ta còn phải về an bài cho các đệ tử, không tiện ở lâu, cáo từ trước.

Băng Băng hướng nàng ôm quyền, Tô Hàn gật đầu sau đó tay khởi động trận pháp, dẫn theo các đệ tử rời đi. Diêu Huyền lão giả cũng là theo nàng ta cùng lúc đại trận dịch chuyển tạo ra, tiến vào trong. Còn lại duy nhất Tử Tinh tháp Khâu Nhàn. Chuyện kiểm duyệt đệ tử, hắn cũng là để cho Chu Diệp Y.

Băng Băng nhìn qua, tiến lại gần.

-Khâu Nhàn tiền bối, ta hỏi ngài một câu được không?

Khâu Nhàn quay lại nhìn Băng Băng, ánh mắt cũng không phản đối. Băng Băng thở ra một hơi, nói:

-Ta từng nghe người trong tộc nói ngài đã có lần bước vào trong khu rừng Kỳ sơn, có thể kể lại cho ta nghe cuối cùng là có gì ở đó không?

Khâu Nhàn nghe nói ngạc nhiên, cũng là hồi tưởng lại, trên khuôn mặt hiện lên nét kinh sợ hiếm thấy. Năm xưa hắn là vì có thể bước ra khỏi đó mới có thể nổi danh, nhưng thống khổ phải thừa nhận quả thực đủ làm hắn kinh hãi cả đời.

-Tiểu oa nhi, ngươi hỏi chuyện này làm gì a?

Băng Băng nhìn qua khu rừng, cười nhạt một tiếng.

-Chỉ tò mò mà thôi.

Khâu Nhàn nghi ngờ nhìn Băng Băng, thở ra một tiếng.

-Ta nói, ngươi là đừng nên vào đó. Ở đó ma thú nhiều vô số, trận pháp vô cùng cường đại. Đáng sợ nhất chính là một đống khôi lỗi cấp bậc thánh giả. Nhớ năm đó, ta chỉ mới vào trong vòng đầu, nhưng là đã bị trọng thương không biết bao nhiêu lần, nhiều lần đi vào tử lộ. Ngoài ra, thực vật hệ ma thú cũng có rất nhiều, độc tố tại khu rừng đó đủ giết một vị vương giả cường giả.

Băng Băng gật nhẹ đầu, trầm tư suy nghĩ. Nàng muốn vào đó, tìm hiểu xem là cái gì xảy ra trong cơ thể nàng.

-Ta đi trước, Long trường sau khi không có người sẽ tự động đóng lại.

-Ân.

Băng Băng gật đầu, nhìn Khâu Nhàn tiến vào trận pháp rồi quay qua Võ Động.

-Động ca, huynh gọi sư ưng đi. Chúng ta nhanh về.

Võ Động nhanh chóng gọi sư ưng, thân hình vừa động liền xuất hiện trên lưng. Băng Linh, Băng Vũ, Băng Băng cũng là theo sát phía sau. Băng Băng nhìn qua nam nhân hắc bào đang phân vân, một tia linh hồn lực lượng liền ra dấu cho hắn lên sư ưng.

Sư ưng bay lên cao, ra khỏi Long trường. Tại Long trường hiện lên một trận pháp kì dị, đem Long trường hoàn toàn biến mất. Xem ra để mở Long trường, người của tứ đại tông phái kia tốn không ít công sức tạm phong tỏa trận pháp này.

Sư ưng nhanh chóng bay đi, vỗ cánh vài cái là đã muốn bay khỏi Kỳ sơn. Băng Băng nhìn xuống dưới, không khỏi trầm tư. Nếu mất cơ hội này không biết phải đợi bao nhiêu năm nữa. Mấy lão gia hỏa trong tộc cùng với Băng Thiên Trúc và Băng Hàn tuyệt sẽ không cho nàng ra ngoài đi lung tung. Rốt cuộc là đi hay không đi?

Băng Băng cắn môi, thủ pháp biến đổi tạo thành một cái màn chắn nhỏ.

-Động ca, sau khi về mọi chuyện giao cho huynh. Ta không phải người lỗ mãng, nên huynh không cần lo. Có việc ta sẽ báo về tộc bằng ngũ sắc băng bài.

Nói rồi Băng Băng từ trên lưng sư ưng nhảy xuống. Cơ hội lần này, nàng tuyệt không bỏ qua!

———-* * *———-
*cho ta động lực viết tiếp đi, ta sắp muốn bỏ rồi a…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN