Cuồng Mãnh Minh Phu Đừng Làm Bậy - Chương 160: Không Hay, Có Chuyện Xấu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
152


Cuồng Mãnh Minh Phu Đừng Làm Bậy


Chương 160: Không Hay, Có Chuyện Xấu


Tôi ở trong phòng rất lâu, cho tới khi nghe thấy tiếng cửa kêu lên, Viên Doanh đẩy cửa bước vào.

Viên Doanh: “Cậu và nội mình đã nói những gì mà nội lại phải nhốt cậu trong này để xem xét lại mình? Thực sự bị quỷ quấn lên rồi?”

Tôi: “Phải, bị quấn lên rồi, ở đây có khí tức của đạo sĩ, mình ở trong này lâu có thể lây dính một chút.”

Đây là lần đầu tiên tôi nói dối Viên Doanh, tôi không nói thật cho cô ấy biết. Đã từng, tôi đã đem cô ấy kéo vào lốc xoáy, lần này tôi không muốn làm như vậy nữa.

Viên Doanh: “Trên người cậu có mùi vị của đàn hương, đi thôi, cơm nấu xong rồi.”

Cô ấy vừa nói vừa kéo tay tôi đưa tôi ra khỏi phòng. Tôi với cô ấy đi tới tiểu viện, tiểu viện này mới làm một tháng , xung quanh là thủy tinh. Ánh mặt trời chiếu vào, đông ấm hạ mát, xung quanh kính thủy tinh được khảm ngọc trai, sau khi mở điện lên thì vô cùng lóng lánh.

Viên Doanh: “Nội, nội tìm được người ở đâu làm vậy, làm đẹp như vậy?”

Viên nãi nãi: “Tổ Sư Gia, bốn mặt thủy tinh phản xạ ánh sáng, là thứ mà quỷ sợ nhất. Đạo sĩ trừ quỷ như chúng ta bị quỷ ghi hận, có căn phòng như vậy thì không có quỷ nào vào được. Mấy ngày này ở đây không an ổn, con với Tình Thiên buổi tối hãy ở trong này.”

Nghe câu này, mắt của Viên Doanh mở càng lúc càng lớn, lớn tiếng nói.

Viên Doanh: “Nội, người gặp chuyện rồi?”

Viên nãi nãi: “Không phải chuyện gì lớn, ăn cơm thôi, lấy cơm cho nha đầu Tình Thiên đi.”

Tôi: “Không cần đâu, để cháu tự lấy.”

Nói xong, tôi tiến lên trước đón lấy bát trong tay Viên Doanh. Trong khay có ba cái bát, tôi đưa bát cho Viên nãi nãi và Viên Doanh.

Đơn giản 3 món 1 canh, hương vị nông gia rất đậm. Khi ăn cơm thì trong lòng tôi không yên. Viên nãi nãi nhìn một cái đã thấu tâm tư của tôi.

Viên nãi nãi: “Mấy ngày này, ta sẽ nói chuyện với thầy giáo của các cháu. Hôm nay các cháu hãy ở trong phòng kính. Đêm qua hai đứa trèo tường đều bị dính quỷ khí.”

Quỷ bình thường, nếu như bị lây dính thì cũng lưu lại không lâu. Quỷ khí trên người tôi và Viên Doanh tới giờ vẫn chưa tan thì rõ ràng quỷ đó lai lịch không nhỏ.

Viên Doanh: “Nội, nội có thể nhìn ra được là quỷ gì không? Mãnh quỷ, lệ quỷ, hay là…?”

Viên nãi nãi: “Quỷ dụng tâm kín đáo, rất có tâm cơ. Hai đứa các cháu hãy ở đây đi, toàn tâm toàn ý xem sách đạo, những việc khác đừng nghĩ nhiều.”

Lời đã nói tới nước này nên Viên Doanh cũng không tiếp tục hỏi nữa, đi trừ quỷ khí là việc quan trong nhất. Một khi không thể trừ đi quỷ khí thì sẽ bị quỷ nhìn chằm chằm, quấy nhiễu không rõ, hậu quả là không thể tưởng tượng nổi.

Tôi lẳng lặng nghe, không nói chuyện. Một bữa cơm ăn xong, tôi và Viên Doanh rửa sạch bát đũa, sau đó thì rửa mặt quay về phòng kính thủy tinh. Viên nãi nãi đang ở bên trong thêm chăn đệm, cũng có cả máy sưởi nên không lạnh.

Hai cuốn sách đạo màu xanh để trên đệm. Viên Doanh ngồi trên đệm, tùy ý mở sách ra xem. Cô ấy xem một lúc, sau đó cười hi hi sau đó trộm rút điện thoại ra vào nhóm chát để nói chuyện.

Tôi cẩn thận xem sách đạo, muốn từ trong sách đạo có thể tìm được ra cách gặp quỷ thai. Tôi xem từng chữ từng hàng. Lúc đang xem tới trang thứ tư thì nghe thấy tiếng Viên Doanh kêu lên.

Viên Doanh: “Học trưởng bị tai nạn xe rồi! Mình ở trong nhóm của trường nhìn thấy. Sau khi học trưởng đưa chúng ta tới đây, trên đường cao tốc quay về thành phố thì xảy ra chuyện!”

Mí mắt của tôi nhảy dựng lên. Hướng Lăng Khiêm xảy ra chuyện rồi. Tôi lập tức nhớ tới lời Viên nãi nãi nói. Tạo nghiệp.

Viên Doanh: “Trên diễn đàn của trường cũng có, hôn mê không tỉnh, rất nghiêm trọng! Tình Thiên, chúng ta phải tới xem anh ấy, sự việc là do chúng ta mà ra.”

Dứt lời, cô ấy đứng lên liền muốn đi. Chính tại lúc này thì Viên nãi nãi xuất hiện.

Viên nãi nãi: “Quỷ đã để ý tới học trưởng của các con. Nếu các con còn ra ngoài, nếu xảy ra chuyện gì, ta không thể chiếu cố được cho các con.”

Vội vàng nói xong, bà đóng cửa kính lại, không biết niệm cái gì ở cửa, sau đó thì Viên nãi nãi rời đi.

Viên Doanh: “Chúng ta không ra ngoài được, cửa kính không thể mở ra được!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN