Cuồng Mãnh Minh Phu Đừng Làm Bậy - Chương 30: Âm Tào Địa Phủ Chỉ Nhận Cháu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
147


Cuồng Mãnh Minh Phu Đừng Làm Bậy


Chương 30: Âm Tào Địa Phủ Chỉ Nhận Cháu


Nghe được lời này, cả người tôi bị dọa hỏng rồi. Khi tôi cúi đầu giao bái, đôi tay lạnh như băng của Dị Tư Ẩn đã vòng lên, khăn đội đầu tùy theo bay xuống. Cho nên, người cùng tôi bái đường là anh ta, vén khăn đội đầu cũng là anh ta!

Sắc mặt của tôi càng lúc càng xấu. Anh ta ngoài ý muốn đã trở thành chồng quỷ của tôi rồi? Làm sao đây? Phải làm sao đây…

Viên Doanh: “Bà nội, Tình Thiên đã trở thành quỷ thê, thế cục không thể xoay chuyển sao?”

Viên nãi nãi: “Phiền phức rồi, chuyện này lớn rồi, vốn dĩ là rất tốt, chỉ cần nhẫn nhịn qua ngày hôm nay thì tất cả đều có thể giải quyết. Bây giờ, âm tào địa phủ chỉ biết cháu và quỷ đã thành thân. Con quỷ đó rất lợi hại, bên cạnh còn có một đạo sĩ, cùng phái với ta, tuổi tác còn trẻ nhưng lại rất lợi hại!”

Liên tiếp lợi hại, tôi nghe vậy càng thêm nặng nề, âm sai dương sai, tôi đã trở thành vợ của Dị Tư Ẩn.

Tôi: “Viên nãi nãi, anh ta liệu có lập tức bắt cháu trở về hay không?”

Tay của tôi đột nhiên bị Hướng Lăng Khiêm nắm lấy, âm thanh trầm ổn vang lên bên tai của tôi.

Hướng Lăng Khiêm: “Không, em không thể lại bị rơi vào tay của hắn ta.”

Viên nãi nãi: “Tiểu Hướng Tử, cháu không thể lại nắm tay của nha đầu này nữa, đừng tới quá gần cô bé, cô bé giờ đã trở thành quỷ thê. Cho dù dương khí của cháu nặng nhưng quỷ kia lợi hại, nếu hung hăng công kích cháu thì cháu sẽ không còn mạng.”

Nghe thấy ba chữ ‘không còn mạng’ tôi lập tức vẫy khỏi tay của học trưởng, bước sang bên cạnh vài bước, cách anh ấy rất xa.

Tôi: “Học trưởng, em không thể liên lụy anh.”

Hướng Lăng Khiêm: “Tình Thiên, đều tại anh không tốt.”

Nếu không phải vì ý nghĩ lớn mật của anh thì cô đã sớm trở thành vợ của anh rồi, sao lại đến lượt nam quỷ kia chiếm lấy chứ? Tất cả mọi tưởng tượng đều trở thành bọt nước, còn để cô rơi vào nguy hiểm.

Viên nãi nãi: “Hướng tiểu tử, tạm thời cháu hãy ở lại đây đi, không thể quay về.”

Tôi phát hiện khi Viên nãi nãi nói những lời này vẻ mặt khó xử, bà không muốn học trưởng quay về, có phải là thông qua học trưởng đã nhìn thấy chuyện nhà của anh ấy?

Hướng Lăng Khiêm: “Cháu không quay về, xác định Tình Thiên không sao thì cháu sẽ đi.”

Viên nãi nãi: “Cũng được, Viên Doanh, đưa Hướng tiểu tử tới phòng nhỏ bên cạnh, thu dọn một chút.”

Viên Doanh: “Được, học trưởng đi theo em, có nội ở đây anh không cần lo lắng.”

Trước khi học trưởng bước đi còn lo lắng quay lại nhìn tôi, trên người tôi vẫn đang mặc giá y. Anh ấy vừa đi tôi liền nghe thấy Viên nãi nãi thở dài.

Viên nãi nãi: “Tiểu tử kia thực đáng thương, không ba không mẹ, chú lại là một người xấu.”

Trái tim của tôi bỗng nhiên nhảy dựng, giống như dự đoán của tôi, Viên nãi nãi đã nhìn ra rồi, vì vậy tôi bước lên vài bước,vội vàng hỏi.

Tôi: “Nhà của học trưởng, thực sự đã trở thành động quỷ sao?”

Viên nãi nãi: “Đại động quỷ, tất cả đều là quỷ, tiểu tử đó lại còn ở đó vài ngày. Ba mẹ của cậu ta còn ở trong lọ trữ tàng thất, cả người còn bị ngâm trong rượu, không thở nữa.”

Khuôn mặt tôi bỗng chốc trắng bệch, người chết rồi thân thể còn dùng để ngâm rượu…

Viên nãi nãi: “Nha đầu, cháu đừng sợ, con quỷ lợi hại ở Hướng Trạch đó sớm muộn gì ta cũng sẽ thu phục. Buổi tối ta sẽ siêu độ cho ba mẹ tiểu tử đó. Như vậy thi thể sẽ không còn tác dụng gì nữa, bên đó biết được thì sẽ đem đi mai táng.”

Tôi: “Việc này ngàn vạn không thể nói cho học trưởng, anh ấy tiếp nhận không nổi.”

Viên nãi nãi: “Sớm muộn cũng sẽ biết, người chú đó của nó nếu không giải quyết sẽ tổn hại thêm càng nhiều người hơn.”

Tôi biết chú của học trưởng là thủ hạ của Tịch Hoa. Chú của anh ấy không phải là người tốt, vậy Tịch Hoa chắc chắn là người xấu, dụng ý của anh ta so với Dị Tư Ẩn càng xấu xa.

Viên nãi nãi: “Nha đầu, buổi tối cháu ngủ trong phòng, bên cạnh giường để vài con gà trống.”

Nghe thấy hai chữ ‘gà trống’ trái tim của tôi nhất thời vọt lên tận cổ họng.

Tôi: “Quỷ sẽ tới sao ạ?”

Viên nãi nãi: “Nếu như ta đoán không sai, đêm nay quỷ tới không chỉ có một con.”

Mắt tôi phút chốc trừng lớn, Dị Tư Ẩn muốn tới, Tịch Hoa cũng muốn tới! Mục đích của bọn họ đều là tôi, bắt tôi về hấp thụ âm khí của tôi.

Viên nãi nãi: “Trước tiên cháu hãy vào phòng của ta, đợi ta bảo Viên Doanh đem tới cho cháu một cuốn sách đạo, nếu cháu gặp phải quỷ thì cũng có thể ứng phó.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN