Cuồng Mãnh Minh Phu Đừng Làm Bậy
Chương 68: Thang Máy Kỳ Lạ
Trương Tiểu Mẫn: “Quản lý cai quản trường học đâu, trong ngoài trường đã chết nhiều người như vậy.”
Tôi: “Việc không thể chậm trễ, trước tiên đi điều tra, quỷ nam công kích chúng ta không biết lai lịch như thế nào, nhưng nữ quỷ là một quỷ nước, bị chết đuối.”
Chính tại lúc này, mày của Viên Doanh nhăn lại, vô cùng nghi hoặc.
Viên Doanh: “Cô ta là trong trường chúng ta, là học tỷ học trên chúng ta hai khóa, rõ ràng là ở trong ký túc treo cổ tự tử, tại sao lại biến thành quỷ nước rồi?”
Tôi cũng tiếp theo nghi hoặc, lẽ nào không phải là cô ta tự sát? Nếu như là tự sát, oán khí toàn thân sẽ không nặng như vậy, bên trong đến tột cùng là ẩn dấu điều gì? Quan hệ giữa cô ta và nam quỷ đó hình như không tồi. Có điều, điều tra được thì lại như thế nào? Cô ta đã bị Dị Tư Ẩn đánh cho hôi phi yên diệt rồi. Nam quỷ cũng bị lưới đỏ bắt được, kết cục cũng không khác nữ quỷ là mấy.
Trương Tiểu Mẫn: “Mình đã nghiên cứu mấy năm, quỷ cao cấp cô đơn chi ảnh, quỷ cấp thấp kết bè kết đội. Viên Doanh, hai con quỷ tập kích chúng ta là thuộc cấp bậc nào?”
Viên Doanh: “Cấp thấp.”
Trương Tiểu Mẫn: “Ôi trời, cấp thấp đều không đối phó được, đạo thuật của cậu là như thế nào học a? Mệt bà nội cậu đạo hạnh sâu.”
Viên Doanh: “Cậu được rồi đó, mình là gà mờ, đi, đi tới thư viện.”
Cả một đường hai người bọn họ cậu một câu tôi một câu. Trương Tiểu Mẫn không giống Viên Doanh, gặp được quỷ đặc biệt kích động, giống như thứ nghiên cứu mấy năm cuối cùng cũng có thành phẩm. Trường học bởi vì để cho sinh viên chúng tôi thuận tiện học tập, thư viện cách ký túc không xa, đi khoảng năm, sáu phút là tới.
Tạo hình thư viện rất đặc sắc, từ ngoài nhìn vào giống như một cuốn sách đang mở, tổng cộng có năm tầng lầu, tầng 1 tầng hai là phòng mượn đọc, tầng ba tầng bốn là phòng tự học. Ba người chúng tôi đi thang máy tới lầu hai, tầng một toàn là sách chính nhi bát kinh, tầng hai loại sách nào cũng có, đạo học, phật học, lý học đều có.
Viên Doanh: “Đi xem sách đạo, nhân tiện mình tìm đồ.”
Khi chúng tôi đi tới phòng mượn đọc trên lầu hai, tôi không nhịn được ý nghĩ muốn nghiêng đầu. Di? Không đúng nha, bên đó trước đây rõ ràng là thang máy, tại sao lại biến thành thang cuốn rồi? Nếu như thay đổi thang máy thì cũng không nên là loại thang cuốn trong trung tâm mua sắm lớn nha.
Tôi: “Viên Doanh, cậu nhìn bên đó! Thang cuốn.”
Tôi tiến lên kéo lấy Viên Doanh, vừa nói vừa chỉ về hướng thang cuốn. Nhưng tôi vừa nói xong, thang cuốn liền không thấy đâu nữa, rõ ràng là thang máy đập vào tầm mắt.
Viên Doanh: “Làm cái gì? Bên đó chỉ có thang máy, ngay cả nhân ảnh đều không có.”
Dứt lời, cô ấy dẫn đầu bước vào phòng mượn đọc sách, Trương Tiểu Mẫn theo sát phía sau, vào thời khắc tôi bước vào thì quay đầu lại nhìn, thang cuốn một lần nữa xuất hiện. Tại sao chỉ có tôi nhìn thấy? Hay là nói, cố ý thiết lập lại cái này để tôi nhìn thấy?
Viên Doanh: “Tình Thiên, đừng quay lại, mau tới đây!”
Nghe tiếng của Viên Doanh, tôi không tiếp tục chậm trễ, lập tức bước vào. Đột nhiên xuất hiện một thang cuốn huyền bí, không biết là thông tới nơi nào?
Giá sách để sách đạo ở tận cùng bên trong, Trương Tiểu Mẫn và Viên Danh đang lật xem. Tôi tùy ý cầm một cuốn, mở ra xem mục lục, trùng hợp nhìn thấy chương huyễn ảnh. Tôi nhớ tới thang cuốn khi nãy, cùng với huyễn ảo có quan hệ không?
Dựa theo biểu thị ở mục lục, tôi lật tới trang tám mươi ‘Khi có một số vật mà chỉ mình bạn có thể nhìn thấy, người khác nhìn không thấy thì bạn cần phải cẩn thận.’ Nhìn thấy câu đầu tiên, tim của tôi trầm xuống, bên cạnh tôi rốt cuộc còn có những quỷ nào?
‘Lần đầu tiên xuất hiện trong cuộc sống, nếu như không giải quyết thì có thể sẽ xuất hiện trong giấc mộng, thậm chí đem bạn hút vào vạn kiếp bất phục, vĩnh viễn không thể thức tỉnh. Từ đó sẽ ngủ mê mệt.’
Trương Tiểu Mẫn: “Tình Thiên, cậu xem quyển nào thế? Ông trời ơi, huyền ảnh thực cường đại nha!”
Viên Doanh: “Huyền ảnh gì? Đưa mình xem xem.”
Không bao lâu, cuốn sách trên tay tôi liền bị Viên Doanh cướp đi, cô ấy nhìn thoáng qua sau đó hỏi tôi.
Viên Doanh: “Vừa nãy cậu nói thang cuốn là có chuyện gì?”
Tôi: “Xác thực, mình nhìn thấy hai lần.”
Cô ấy sắc mặt nghiêm túc, trong mắt toàn là suy tư, cô ấy nghiêm túc nhìn qua, sau đó hỏi Trương Tiểu Mẫn.
Viên Doanh: “Cậu sinh tháng mấy?”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!