Đa Dạng Sắc Tình - Chương 19: Câu truyện thứ sáu: Thần minh cuối cùng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
407


Đa Dạng Sắc Tình


Chương 19: Câu truyện thứ sáu: Thần minh cuối cùng


Vùng đất Tây Sơn nổi tiếng là thắng cảnh du lịch thiên nhiên, rừng cây xanh tươi trãi dài liên miên bất tận. Đoàn du khách ưa thích không khí thiên nhiên đều phải đặt vé xe hoặc đi máy bay đến tỉnh thành, lại thuê xe máy chạy theo đoàn mấy trăm km đường núi. Sau đó ở trọ lại nhà nghỉ của khách bản địa. Khách tham quan sẽ được hướng dẫn viên du lịch dẫn vào khu rừng nguyên sinh, trải nghiệm cuộc sống nguyên thủy.

Hôm nay, có một đoàn khách du lịch đến đây. Thôn trưởng nhiệt tình dẫn đám người đi vào, giới thiệu sơ về nơi này. Khách du lịch trẻ tuổi, thanh niên nhiệt tình dò hỏi, mấy cô gái thì thấy nơi nào đẹp là dừng lại chụp hình, có thanh niên cũng nhiệt tình góp vào muốn chụp ảnh chung, có người lại thích thú đi theo trưởng thôn hỏi thêm về những câu chuyện huyền bí hàng xa xưa.

Theo lời trưởng thôn kể, thời xa xưa, mỗi sự vật đều có thần minh cai quản, giống như khu rừng Tây Sơn này, được Sơn Thần che chở, người dân ở nơi này vẫn còn rất tín ngưỡng Sơn Thần, miếu thờ cũ kỹ to lớn vẫn luôn lượn lờ khói hương, chưa từng đứt đoạn.

“Theo như lời ông nói. Các Thần Minh ngày xưa lợi hại như vậy, nguyên nhân gì khiến thần minh sụp đổ suy tàn?” Một thanh niên hiếu kỳ nói.

Trưởng thôn vuốt ve chòm râu, ánh mắt già nua vẫn còn loé sáng tinh thần.

“Thần Minh từ trời cao buông xuống, đều là vì có lời kêu gọi, một khi lời kêu gọi đó không còn, Thần Minh cũng theo đó biến mất, trở lại trời cao. Hàng ngàn năm trước, con người, linh thú và linh thực đều có phương thức riêng để câu thông với Thần Minh. Họ cần Thần Minh che chở, chỉ dạy luật sinh tồn, Thần Minh nghe lời thỉnh cầu của họ, lần lượt buông xuống. Nhưng con người, linh thú và linh thực sống chung với nhau xảy ra mâu thuẫn. Thần Minh che chở con dân của mình, họ bắt đầu dùng thần lực đấu đánh lẫn nhau. Thần Minh đánh nhau, con người, linh thú và linh thực đều bị tao ương. Họ nhìn đồng tộc của mình chết đi, lại không nhìn rõ nguyên do dẫn đến Thần chiến tranh, họ bắt đầu trách móc Thần Minh, chống đối lại Thần.”

Trưởng thôn dừng một lát, sau đó nhìn về phương xa.

“Thần có tính khí tốt có thể không chấp nhất với con dân của mình, vẫn dùng thần lực che chở họ. Thần nóng tính thì ngược lại, con dân chống lại Thần đều bị diệt sạch. Máu chảy thành sông, Thần cũng vì sát nghiệp lớn trở thành Thần Ma. Vĩnh viễn bị vây trụ ở nơi thần được kêu gọi.”

Mấy chàng thanh niên đều hít hà, náo nhiệt thảo luận. Rất nhanh, bọn họ tiếp tục bị những sự việc và phong cảnh nơi này hấp dẫn sự chú ý.

Thời đại của Thần đã qua, Thần Minh chú định sẽ bị quên lãng.

Ngọn gió lạnh thổi qua, đền thờ to lớn xa xưa cũ nát ở một nơi hoang vu vắng vẻ chớp ẩn chớp hiện một bóng hình.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN