Đã Thuộc Về Em Từ Bao Giờ - Chương 50: 50: Chẳng Lẽ Anh Mất Em
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
232


Đã Thuộc Về Em Từ Bao Giờ


Chương 50: 50: Chẳng Lẽ Anh Mất Em


Anh nắm chặt tay tức giận nhìn ả ta rồi anh nhìn sang cô, nhìn vào ánh mắt đỏ hoe tuyệt vọng của cô đang nhìn anh.

Dù cô không thể nghe thấy cuộc hội thoại bên ngoài nhưng có lẽ nhìn diễn biến sự việc nãy giờ cô cũng phần nào hiểu được bọn chúng muốn gì.

Anh nhìn ả với đôi mắt dữ tợn, chưa bao giờ đôi mắt của anh lại nhìn bất kỳ ai một cách căm ghét đến vậy.
– Cô nghĩ tôi ký vào đơn ly hôn với Thục Tâm rồi thì tôi sẽ yêu và cưới cô hả?
– Bây giờ anh còn có sự lựa chọn sao anh yêu? _ Ả ngồi xuống bắt chéo chân.

– Thì ra cô là Y Loan, tôi đã nghe con gái tôi kể về những chuyện cô đã làm với nó.

Phá hoại gia can của người khác thì chẳng có gì hay ho đâu! Hồ ly tinh! _ Hàn phu nhân bức xúc.

Ả ngước mặt nhìn anh và Hàn phu nhân rồi nhếch mép gian xảo.
– Mở khóa nước hết cỡ để bể nhanh chóng đầy nước đi tụi bây!
– Cô dám! _ Anh không thể vung tay vì bị hai tên áo đen giữ chặt.
– Sao lại không? Cô ta không còn nhiều thời gian đâu!
– Được! Tôi ký, tôi sẽ ký! Cô mau nói chúng khóa nước lại đi!
– Anh phải ký xong mới được!
Dù trong lòng anh một chút cũng không muốn cầm bút ký nhưng trong tình cảnh hiện tại anh hoàn toàn không có sự lựa chọn nào khác.

Hai tên áo đen bỏ tay anh ra, anh gạt mọi suy nghĩ cầm bút ký thật nhanh vào tờ đơn ly hôn.
– Tôi ký rồi! Mau thả cô ấy ra!
– Đâu có được! Chỉ xong phần của mày với Y Loan thôi, còn chuyện của tao với bà ta thì vẫn còn dang dở! _ Hắn cất giọng.
Hàn phu nhân nhìn mực nước đã dâng đến eo của cô thì trong lòng bà ruột gan như bị lửa thiêu đốt:
– Chú cần gia sản chứ gì! Được tôi cho chú, cho chú tất cả, chỉ cần chú thả con gái của tôi ra!
– Đâu thể nói suôn được! Mau chuyển 100 tỷ vào tài khoản của tôi! Và trước khi mọi thủ tục chuyển nhượng 50% cổ phần của chị cho tôi hoàn tất thì đừng mơ con gái chị được thả ra!
– Chú muốn nuốt lời hả?
– Bây giờ chị muốn con gái chị bỏ mạng không?
– Được! Tôi lập tức chuyển tiền cho chú!
Hàn phu nhân nhanh chóng gọi cho người ở công ty chuyển tiền vào số tài khoản ông ta cung cấp.

– Tôi cho người chuyển rồi, còn thủ tục chuyển nhượng không thể một sớm một chiều, thả con gái tôi ra, tôi dùng danh dự đảm bảo chú sẽ có trong tay số cổ phần chú muốn!
– Chị nghĩ tôi là con nít hả? Đừng mơ tưởng, bây giờ người của tôi sẽ theo chị về để làm thủ tục nhưng con rể chị thì phải ở lại đây!
– Ông đừng có ép người quá đáng! _ Anh nhìn hắn đầy phẫn nộ.
Bỗng nhiên từ phía ngoài cánh cửa Bá Kỳ xuất hiện, vì nóng lòng Kỳ đã đánh gục hai tên gác cửa để vào trong, anh nhìn thấy Bá Kỳ rồi quay sang nhìn vào bể thủy tinh, bây giờ cô đã hoàn toàn nằm trong lòng nước.

Họ hốt hoảng chạy về phía chiếc bể, mấy tên áo đen vội ngăn cản họ lại, hai bên đánh nhau dữ dội nhưng…bọn chúng đều đã rút súng ra khiến hành động của anh và Kỳ vội khựng lại.

Hàn phu nhân bị hắn dùng tay siết chặt cổ và áp sát mũi súng vào đầu.
– Hai thằng bây chỉ cần tiến một bước tao lập tức cho bà ta vỡ sọ!
– Cứ mặt kệ ta, hai con mau cứu Song Lam nhanh lên, con bé không thể chịu lâu hơn! _ Bà nhìn về phía cô rơi nước mắt.
Trước tình cảnh như bây giờ họ bước tiếp thì Hàn phu nhân sẽ mất mạng, nhưng nếu không bước tiếp thì Thục Tâm cũng sẽ bỏ mạng…Ngay lúc nguy khốn thì đội cảnh sát ập vào, cảnh sát nhanh chóng chia đội hình khắc chế hiện trường.
– Tất cả bỏ súng xuống! Toàn bộ xung quanh canh nhà đã được cảnh sát bao vây! Ông không thoát được đâu, mau đầu hàng đi! _ Chỉ huy cảnh sát lên tiếng.

Ả hồ ly đang ung dung ngồi thõa mãn bỗng thấy cảnh sát thì hồn vía bay mất, ả ta run sợ lay lay cánh tay hắn:
– Cảnh sát tới rồi kìa, phải làm sao đây! Tất cả là tại anh hết đó!
– Cô tránh ra! Con đàn bà ăn hại! _ Hắn hất mạnh tay khiến ả ngã xuống đất.

Anh nhìn Bá Kỳ và ngay lập tức biết được rằng người báo tin cho cảnh sát chính là Kỳ.

Bọn chúng vẫn cứng đầu không chịu bỏ súng xuống cho đến khi cảnh sát bắn chỉ thiên thì lần lượt từng tên một đã đặt súng xuống đất đầu hàng.

Riêng Mai Tuấn Nam thì không, hắn ta vẫn ngoan cố và đầy thách thức:
– Tụi mày giỏi lắm! Tao đã nói không được báo cảnh sát nhưng chúng mày không nghe! Tao không có được thứ tao muốn thì bà ta sẽ lót xác cho tao!
Hắn vừa định nhấn còi thì ngay lập tức cảnh sát nổ một phát súng vào vai của hắn khiến hắn té ngã.

Cảnh sát nhanh chóng còng tay hắn và ả Y Loan cùng tất cả các tên áo đen áp giải về trụ sở.

Anh nhanh chóng nhặt cây súng trên mặt đất rồi tiến đến bể thủy tinh bắn nhiều phát vào một góc của bể để nước thoát ra ngoài.

Sau đó mọi người và cảnh sát nhanh chóng tìm cách đưa cô ra khỏi chiếc bể.

❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇
Cô được đưa vào bệnh viện cấp cứu khẩn cấp, mặt cô trắng bệt, cơ thể lạnh ngắt khiến mọi người lo lắng như ngồi trên đống lửa.

Sau khi đưa cô vào phòng cấp cứu, ba mẹ của anh và Đình Luận vừa về nước đã vội sang nhà thăm cô nghe được tin dữ cũng đã có mặt ở bệnh viện.

Ngồi ở phòng chờ mà mọi người ai cũng lo lắng từng giây.
– Tại sao chuyện này lại xảy ra với Song Lam chứ! Chú mới đi công tác một tháng mà cô ấy đã gặp chuyện! _ Luận đau khổ.

– Chúng ta không ai ngờ được điều này cả! Khổ thân con dâu của tôi! _ Mẹ của anh khóc nấc.
Mọi người động viên nhau cố gắng chờ đợi và cầu trời khẩu phật cho cô tai qua nạn khỏi.

Khi cánh cửa phòng cấp cứu mở ra, vẻ mặt bác sĩ buồn bã bước ra ngoài.

Mọi người lập tức ùa đến không ngừng hỏi.

– Vợ tôi sao rôì bác sĩ? _ Anh như muốn phát điên lên.
– Thục Tâm ổn không bác sĩ? _ Kỳ và Luận nóng lòng.
– Con của tôi vẫn ổn phải không?
– Mọi người bình tĩnh nghe tôi nói! _ Bác sĩ trấn an mọi người.

– Cô ấy…_ Anh nhìn bác sĩ.
– Cô ấy bị gạt nước lâu hơn thời gian quy định, so với bình thường gạt nước 3 đã dẫn đến tử vong, cô ấy lại đang mang thai.

Khi được đưa vào phòng cấp cứu mạch của cô ấy đã ngừng đập, nhưng sau quá trình cấp cứu mạch cô ấy đã đập trở lại, đây đã là một kỳ tích, tuy nhiên…_ Bác sĩ ấp úng.
– Tuy nhiên thế nào vậy bác sĩ? _ Mọi người lo lắng.
– Tuy nhiên mạch đập rất yếu và bây giờ cô ấy đang hôn mê sâu, phải qua được đêm nay mới tạm thời không còn nguy kịch.

Nhưng khi nào tỉnh lại thì chưa thể xác định, còn thai nhi phải tiếp tục được theo dõi và nuôi dưỡng trong bụng mẹ ít nhất một tháng nữa mới có thể làm phẫu thuật để đưa đứa bé ra ngoài.

– Tạm thời không nguy kịch? Vậy là sinh non sao? _ Hàn phu nhân mắt đỏ hoe.
– Phải! Không thể giữ đứa bé quá lâu vì cơ thể của cô ấy rất yếu, duy trì một tháng nữa cũng là thử thách đối với bác sĩ chúng tôi.

Và sau cuộc phẫu thuật đưa đứa bé ra ngoài có thể…cô ấy sẽ…mãi mãi không tỉnh lại….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN