[ ĐAM MỸ/ 21+ ] Tổng hợp H văn
2: Hoàng đế bị địch quốc tướng quân chiếm đoạt ( 2:3 )
“Có thần thánh phù hộ mà còn bị diệt tộc?” Chiến Trấn cười nhạo
Phó tướng lúng túng nói, “Cũng đúng, may mắn Thế quốc chúng ta không ai tin quỷ thần”
Nhưng phó tướng hắn rất muốn đi xem thực hư về chuyện suối nước nóng kia, nghe nói có thể bảo dưỡng nhan sắc?
Chiến Trấn suy nghĩ một lúc, trầm giọng nói, ” Ngươi mang binh nhanh đi xem thánh tuyền, chú ý phân biệt rõ ràng”. Thánh quốc địa hình phức tạp, phải cẩn trọng.
“Rõ”
Trước khi phó tướng đi, Chiến Trấn còn thưởng cho hắn mấy thỏi hoàng kim, khiến phó tướng cao hứng cười toe toét, vừa trở về hắn liền ôm lấy binh lính Thánh quốc đã bẩm báo cho hắn, bộ dạng thân thiết cứ như huynh đệ tình sâu, chẳng thấy bộ dạng đồng quy vu tận như mấy ngày trước.
Tháng quốc xác thực có một thánh tuyền, nơi đó chỉ có hoàng tộc mới được sử dụng, hơn nữa mỗi tân đế vương đều được nhặt ở nơi đó, lúc trước Y Nhiễm nhặt được nhi tử Y Nhĩ khi Y Nhĩ đã mọc tóc màu vàng mềm mại, thoạt nhìn cực kì đáng yêu, đôi mắt cũng là màu xanh thẳm xinh đẹp, khi đó Y Nhiễm kích động khóc thảm thiết, cảm thấy đây là món quà cốt nhục Hải Đường thần ban cho, thế là y hưng phấn mang Y Nhĩ về nhà hết lòng mà nuôi nấng.
Mà chờ đến khi Y Nhĩ mười sáu tuổi, y cũng bảo nhi tử đến thánh tuyền thần bí này nhận về một người thừa kế tương lai, kỳ thật nếu không phải Thế quốc đánh vào đây, Y Nhiễm hiện tại đã làm ông ngoại, thực chất năm nay y đã gần 30 tuổi, chỉ là nhờ bộ dạng xinh đẹp, hơn nữa tính cách đơn thuần không dính khói lửa phàm tục khiến y nhìn như mới hai mươi.
Đương nhiên trừ bỏ chuyện hoàng thất nhặt người thừa kế ở thánh tuyền, còn có mấy người dân dùng suối nước nóng ở đây, mục đích là đem thân mình tẩy sạch thì mới được Hải Đường thần phù hộ, còn không thì sẽ bị nguyền rủa. Nơi đó là nơi người đời thờ phụng Hải Đường thần, cho nên suối nước nóng ở đấy rất linh thiêng.
Mà vì phòng ngừa suối nước nóng bị dã thú hoặc người dùng làm bẩn, trong núi đặt rất nhiều axit trì, người bình thường đi vào, lòng dạ lớn cơ bản không có, lòng dạ tiểu nhân thoát một tầng da, đây cũng là phương thức chống đỡ ngoại địch của Thánh quốc
Chiến Trấn cho rằng phó tướng sẽ rất nhanh tìm được thánh tuyền, rốt cuộc Thánh quốc núi non không lớn, huống chi còn có binh lính phản Thánh quốc dẫn đường.
Ai ngờ đợi một ngày một đêm, Chiến Trấn nghe được quân báo, nói phó tướng bị trọng thương, toàn thân bị axit của thánh tuyền ăn mòn thối rữa.
Phó tướng thuận theo khóc lóc nói, thỉnh tướng quân chớ nên khai thác thánh tuyền, lãng phí binh lực, quá mức nguy hiểm!
Chiến Trấn ngồi ở ghế chủ soái cúi đầu suy tư, lúc này thấy hoàng đế Thánh quốc thế nhưng yêu cầu muốn gặp hắn, Chiến Trấn nghĩ người yếu đuối như y còn có thể lợi dụng, thế là cho y tiến vào.
Thánh khiết ôn nhu hoàng đế Thánh quốc phiêu nhiên đi vào, y mặc một phục cổ trường bào thân xán màu trắng, bởi vì bả vai gầy hẹp, áo choàng nhìn như nào cũng thấy rộng, khó khắn lắm mới bọc được hai tay, cổ loã lồ, Y Nhiễm lại vội quấn chặt áo choàng, bàn chân trắng trẻo trần trụi đi tới, đứng trước mặt nam nhân, y không có gì gọi là khí thế tôn quý, cũng không thể đưa ra lý luận phải trái, đành trực tiếp khuất nhục nói, “Chiến tướng quân, ta có việc muốn cùng ngài thương lượng”
Chiến Trấn không nghĩ y sẽ chủ đụng tìm tới hắn, thế là cho hạ nhân hộ vệ lui ra, ánh mắt như cười như không, thâm thuý khó lường nhìn y, Y Nhiễm bị ánh mắt tựa như dã thú của hắn trêu đùa đến hãi hùng khiếp sợ, vội vàng nắm chặt cổ áo, nhưng bởi vì áo choàng quá mức to rộng, nguyên bả vai cứ lộ ra rõ mồn một, bả vai mượt mà ở trong không khí run nhè nhẹ.
“Bệ hạ đang câu dẫn ta?” Chiến Trấn hài hước nói.
Y Nhiễm vì xấu hổ mà gương mặt đỏ ửng, nhưng đôi mắt lục sắc hình trăng non lại nghiêm túc nhìn chăm chú vào nam nhân, lấy hết cam đảm nói, “Chiến tướng quân, thỉnh ngươi đừng cử động vào thánh tuyền của Thánh quốc!”
Chiến Trấn mắt đen hơi trầm xuống, hắn không nghĩ đến tên hoàng đế nhu nhược này lại biết tin nhanh đến vậy, nơi đây doanh địa canh phòng nghiêm ngặt, binh lính trung thành, vậy chỉ có thể là người Thánh tộc biết thông tin dùng phương thức bí mật bẩm báo cho y.
Chiến Trấn từ ghế chủ soái bỗng nhiên đứng dậy, thân hình cường tráng to lớn hướng phía dưới tao hoàng đế đi tới, Y Nhiễm tựa hồ cảm giác được hắn khí tràng cường đại, sợ hãi mà run run, đôi chân trần trụi bất giác lùi về sau.
Chiến Trấn nhìn người trước mặt yếu đuối sợ hãi, trong lòng nổi lên vài phần khinh miệt, nhưng khi nhìn thấy cần cổ trắng nõn của y, nhìn thấy dấu vết ái muội xanh tím không đồng nhất, trong lòng hắn lại nổi lên tia thích thú.
Từ lần hoan ái trước đến nay đã qua một ngày một đêm, nam nhân hầu kết lăn lộn, nếu Y Nhiễm chủ động tới, thì chính là tự dâng mình cho hắn bòn rút nước thánh. Ánh mắt của hắn như một con sói, mang theo tà dục nồng đậm, làm Y Nhiễm vừa thẹn vừa sợ đến phát run, trên mặt ngày càng lộ ra bộ dạng hốt hoảng.
“Chiến tướng quân, ngài có hay không đáp ứng yêu cầu của bổn vương” Y Nhiễm cố gắng nói lại lời ban nãy
“Yêu cầu?” Chiến Trấn trào phúng cười to, bàn tay đột nhiên ôm lấy thân thể Y Nhiễm, y giật mình kinh hoàng hét chói tai rồi rơi vào lồng ngực rắn chắc của ai đó, nguyên bản Y Nhiễm đang dùng tay nắm chặt quần áo, nay buông tay ra, bộ ngực trắng nõn được phơi bày, khắp ngực đều trải chi chít dấu hôn ái muội. Y Nhiễm xấu hổ thở dốc, bộ ngực đầy dấu hôn cũng phập phồng phập phồng theo, nhìn mê người đến cực điểm.
Chiến Trấn không kiêng nể gì mà nhìn chằm chằm vào núm nhũ hoa của y, nói giọng khàn khàn, “Ngươi không thể ra bất luận yêu cầu gì, ngươi chỉ có thể cầu xin ta.”
“Ngươi” Y Nhiễm yếu đuối nhưng cũng không chịu nổi loại vũ nhục như vậy.
Huống chi y vẫn là vua của một nước, nhưng y chỉ kịp bi phẫn tự nói trong lòng, câu nói chưa đến miệng đã bị nam nhân dụ̶c̶ vọng quá độ một phen kéo ra áo bào trắng, trực tiếp đem y lột sạch.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!