[ ĐAM MỸ/ 21+ ] Tổng hợp H văn - 2: Hoàng đế bị địch quốc tướng quân chiếm đoạt ( 2:4 )
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1801


[ ĐAM MỸ/ 21+ ] Tổng hợp H văn


2: Hoàng đế bị địch quốc tướng quân chiếm đoạt ( 2:4 )


“A không thể Chiến tướng quân không cần a a”

“Bệ hạ, ngươi thật xinh đẹp, vô luận là đầu nhũ hoa ngươi, hay bướm dâm xinh đẹp phía dưới, đều làm ta say mê đến điên cuồng, vô pháp kiềm chế”. Nam nhân hài hước cười nói, bàn tay thô ráp vuốt ve xuống kẽ mông y, còn hạ lưu mà đẩy ra hai mép bướm, đáng thương hoàng đế còn đang suy nghĩ nói lý lẽ cùng tên cầm thú tướng quân này đã bị hắn đem ngón tay thô to quấy lung tung hoa huyệt, tiếng phốc kỉ phốc kỉ vang vọng khắp phòng.

Chậm rãi, phía sâu bên trong bướm cũng bị nam nhân khuấy ra nước dâm, lần trước âm hộ bị thao đến sưng đỏ không khép được, nay bị trêu đùa như vậy, tiểu âm đế dâm loạn không ngừng biến đại, tự phân bố ra dâm dịch, như sợ người khác không biết mình thèm ăn mà liên tục co rút, ngậm chặt lấy ngón tay nam nhân làm cho Y Nhiễm đáng thương mặt đều đỏ lên, liều mạng cố nén cao trào, lại bị nam nhân khuấy đảo lỗ nhỏ liên tục.

Chiến Trấn nhìn Y Nhiễm bộ dạng ẩn nhẫn, nhìn thân thể mê người của y, vòng eo mảnh khảnh cùng bụng nhỏ hơi hơi phồng lên, hắn biết ngay tử cung của tao hoàng đế này còn tồn lại tinh dịch của hắn bắn vào ngày hôm trước.

Tưởng tượng đến việc này, dụ̶c̶ vọng trong người hắn như bị thiêu đốt tới tận đỉnh núi, nam nhân điên cuồng vứt bỏ khôi giáp dày nặng trên người, dùng một tay khoẻ mạnh bế lên tao hoàng đế đang thẹn thùng, đem y vứt lên chiếc giường ngay cạnh.

Giường gỗ cứng rắn va vào làm Y Nhiễm đau đớn kêu thảm một tiếng, hai đùi d͙â͙m͙ đãng đều tách ra.

Mà nam nhân đã bị dụ̶c̶ vọng làm cho hỏng cả đầu óc, căn bản không để ý bất luận cái gì, cũng không màng tao hoàng đế còn đang xấu hổ lải nhải nói đến thánh tuyền, hắn vén lên vặt áo, móc ra đại côn thịt đen tím 30cm cắm thẳng vào bướm dâm của Y Nhiễm, mạnh mẽ mà thao vào, Y Nhiễm kinh hoàng sợ hãi, bị nam nhân đâm đến hai mắt đẫm lệ trắng dã, mở rộng đôi môi dâm loạn kêu.

“A a a a a a a a ~~~!”

Đáng sợ ở chỗ nam nhân vừa cắm vào đã hung hăng bạo thao, căn bản không cho lỗ nhỏ của tao hoàng đế một chút thời gian để thích ứng.

Y Nhễm xinh đẹp bị đại côn thịt thao đến hồn phi phách tán, đùi loạn run, đại côn thịt không kiêng nể điên cuồng thọc ra rút vào bên trong âm đế, quy đầu to như quả trứng gà bỗng nhiên cắm mở tử cung, dâm thuỷ từ bên trong tuôn ra, tàn tinh của mấy ngày trước cũng hoà vào chung, tất cả đều bị đại côn thịt chôn sâu trong tử cung chặn không cho thoát ra ngoài.

Chiến Trấn nghe cái bướm dâm tiện phát ra tiếng nước, hắn như hoá điên mà dùng hết sức lực hung hăm cắm vào, mỗi lần thao vào đều mạnh hơn lần trước.

Hoàng đế đáng thương bị địch quốc tướng thô bạo giam giữ chiếm hữu, linh hồn nhỏ bé như muốn bay đi, y kêu thảm thiết đẩy đánh người phía trên, khóc lóc nói không cần cắm ~~! Không cần cắm mà ~~~ a a a a a ~~~

Chiến Trấn nghe y d͙â͙m͙ đãng kêu, càng hưng phấn ôm chặt lấy eo nhỏ, đem thân hình y nâng lên mà liên tục cuồng cắm, mỗi lần cắm vào như muốn đâm thủng tử cung, mật động nhỏ hẹp tầng tầng lớp lớp đều bị cử điểu nghiền ép qua, đại côn thịt thành công chiếm đoạt đất, làm tử cung ngày càng mở lớn, nửa tinh dịch đọng lại từ lâu như vỡ đê tràn ra, chảy dọc theo cự căn, theo nhịp đâm rút ra vào mà văng tứ tung, quả thực đem bướm dâm của tao hoàng đế làm đến sưng đỏ mập mạp, hai mép bướm đều sùi bọt mép!

“A a a ~~~ muốn lạn ~~~ a a a ~~~ bên trong ~~~ bên trong sắp hỏng rồi ~~~ cầu ngài~~~ ô a a ~~~ tử cung ~~~ a a a ~~~ tử cung muốn chọc hỏng rồi ~~~ ngô a a a ~~~~”

“Tao hoàng đế, có nghĩ tinh dịch bắn vào không?”

Y Nhiễm lung tung rối loạn trong bụng nghĩ đến tinh dịch của nam nhân, ai nha xấu hổ bất đắc dĩ gật gật đầu.

Chiến Trấn liền đem y một phen khiêng lên, khớp xương tay thô to nâng lên đùi y, tạo thành tư thế đưa em bé đi tiểu, đồng thời cự điểu to lớn dưới háng ra vào mạnh mẽ tựa như đóng cọc, mỗi lần rút ra đều rút tới quy đầu, xong lại hung hăng đâm đến tận gốc, làm cho Y Nhiễm cả người co rút, khóc chít chít bài trừ một chút tàn tinh, lại bị đại côn thịt điên cuồng thao, như muốn ép khô cái động d͙â͙m͙ đãng mê người của y.

Chờ làm đến khi dâm thuỷ trong bướm dâm càng ngày càng nhiều, tinh dịch đọng lại cùng hỗn hợp dâm thủy làm cho bướm non đã ướt nay càng thêm ướt, mà nam nhân phía trên cũng không có ý định buông tha, hắn cắn vào cổ y, làm y càng ngày càng thảm, không màng đến tao hoàng đế đang vùng vẫy thét chói tai, không màng đến tất cả mà chỉ điên cuồng thao, trận tình kịch liệt đến nỗi tiếng kêu dâm của Y Nhiễm biến thành tiếng ô ô a a nhỏ nhắn, tao âm đế hàm chứa đại côn thịt bị làm đến rối tinh rối mù, khắp miệng bướm đều là tinh dịch cùng nước dâm, đáng thương Y Nhiễm bị làm đến hỏng mất, chỉ biết liều mạng bắt lấy cánh tay nam nhân, van xin nam nhân không cần thao nữa!

Nhưng địch quốc tướng quân lại hung dữ cắn lỗ tai y, hai viên tinh hoàn phồng lên, liên tục dập vào bướm y, thao đến Y Nhiễm mất khống chế mà nâng lên vòng eo, giống như một con rắn nước bất lực chỉ biết vặn vẹo, bên dưới bị cắm quá độ mà không còn siết chặt như ban đầu, nhưng hai mảnh bướm vẫn ra sức nỗ lực kẹp lại để hầu hạ đại côn thịt, mà quy đầu to lớn của nam nhân không ngừng điên cuồng ma sát thịt nhuỵ, chỉ cần ma sát vài lần liền khiến Y Nhiễm cao trào, trong nháy mắt, chỗ sâu bên trong tử cung phun trào ra số lượng lớn dâm thuỷ. Mà nam nhân cảm nhận được người phía dưới triều xuy, đột nhiên rút ra cự điểu, bướm dâm như vỡ đê, lượng dâm dịch lớn cùng tàn tinh tiết ra từ miệng bướm đỏ hồng, phun khắp nơi trên mặt đất của lều trại quân doanh.

Y Nhiễm cảm thấy thẹn như muốn hỏng, đầu lệch qua một bên ngực trong lòng nam nhân, thân thể run run, mà tao âm hộ không dừng việc phun nước, một cỗ rồi lại một cỗ nối tiếp nhau.

Chờ dâm thủy phun gần hết, Chiến Trấn lại đem Y Nhiễm ôm ngay ngắn trong ngực, cự căn cực đại chuẩn bị xâm chiếm miệng bướm chín rực thối nát.

Nhưng ngay lúc đấy, Y Nhiễm lại khóc lóc ngăn trở cự vật của nam nhân, mếu máo cầu xin nói, “Chiến tướng quân, ngài phải đáp ứng việc không cử động đến thánh tuyền của Thánh quốc.”

Chiến Trấn biết thánh tuyền đối với Thánh tộc có y nghĩa phi phàm, nếu không tra rõ xem con nốt dõi của hoàng tộc từ đâu chui ra, e là sau này sẽ xảy ra tai hoạ.

Nhưng nhìn bộ dạng thống khổ tuyệt vọng của Y Nhiễm, bộ dạng yếu đuối ôn nhu lại hướng hẳn thể hiện tâm tình, lại nghĩ đến tánh mạng con dân Thánh tộc thương vong hơn nửa, mà nhi tử cũng bị biến thành tính nô mặc cho nam nhân chơi đùa, Chiến Trấn bỗng thấy có chút đau lòng.

Huống chi hắn đã trù bị dự tính giăng binh khắp nơi, đủ mạnh để thâu tóm Thánh quốc, xác thực không có gì đáng lo, cũng không cần điều tra thánh tuyền quá gấp.

Chiến Trấn cong cong môi, nói, “Ta đáp ứng ngươi, nhưng có yêu cầu.”

“Cảm ơn ngài.” Y Nhiễm còn không nghe xong yêu cầu liền cảm động vạn phần, còn nói ta nhất định sẽ thoả mãn yêu cầu của ngài, lấy danh dự quân vương của Thánh quốc ra đảm bảo

Kết quả chờ hoàng đế Thánh quốc tự nguyện dùng liều cao xuân dược, mặt đầy ửng hồng, mê say ghé vào cơ ngực cường tráng của nam nhân thở dốc, mới biết yêu cầu của Chiến Trấn là gì.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN