[ ĐAM MỸ/ 21+ ] Tổng hợp H văn
3: Tiểu tao hoá ngây thơ hiến thân cho nghĩa đệ hắc bang ( 1:2 )
“Tiêu Tắc, ngươi hỗn đản!”
“Ta là hỗn đản.” Tiêu Tắc cúi thân xuống, để sát thân mình vào người nghĩa huynh ôn nhu tú mỹ, thấp giọng nói, “Cho nên tránh ra đi, ta cũng không muốn liên luỵ đến ngươi.”
Đôi mắt sáng ngời của y lúc này tràn đầy bi phẫn nhìn Tiêu Tắc, nước mắt đảo quanh hốc mắt, hồi lâu, y dứt khoát ôm lấy nghĩa đệ cường tráng, run giọng nói, “Ngươi không thể đi! Nếu ngươi nguyện ý, ta ta có thể giúp ngươi!”
Tiêu Tắc nghe đến ngơ ngẩn, khuôn mặt anh tuấn lộ ra biểu tình khó thấy.
Lúc này, Phương Ly mặt đã đỏ bừng như máu, “Như vậy ngươi sẽ không phải ra khỏi nhà đi tìm chỗ mua vui khác, cũng không gặp phải nguy hiểm”
Dứt lời y liền buông tay ra khỏi Tiêu Tắc, mặt ngượng ngùng đỏ bừng chậm rãi cởi bỏ quần áo, lộ ra thân thể trắng nõn của chính mình.
Trước ngực y là đôi vú nhỏ xinh trắng nõn, đầu vú màu hồng nhạt cao cao nhếch lên nhìn mê người như trái anh đào, vì khẩn trương mà run rẩy, nhìn thế nào cũng giống đang mời gọi người đến thưởng thức.
Phương Ly mặt đã sớm nóng hồng, y nửa che lại đầu vú của chính mình, ở trong con mắt nóng rực như lửa của nghĩa đệ, run giọng nói, “Tiêu Tắc, ta có thể thỏa mãn nhu cầu của ngươi, với điều kiện ngươi không thể lại chạy loạn!”
Tiêu Tắc nơi nào còn tâm tư nghe y nói, đôi mắt hắn đỏ ngầu, bàn tay to bỗng dưng cầm chặt cánh tay y, dùng sức bẻ ra, làm đôi vú trắng nõn xinh xắn lại nhảy ra trước mắt hắn.
“A ~~~ ngươi ~~~”
“Ngươi thật sự muốn để ta địt?”
Phương Ly bị nghĩa đệ trắng trợn nói ra lời hạ lưu, thân mình lại run run một cái, xấu hổ nói, “Ngươi ngươi là ân nhân cứu mạng của ta, ta nguyện ý.”
Vừa dứt lời, Tiêu Tắc liền đem nghĩa huynh trắng nõn mê người ôm lên, cánh tay hữu lực ôm chắc lấy vòng eo nhỏ gầy của y, trực tiếp đem y ném tới trên giường.
Phương Ly vì xấu hổ mà đầu vú run loạn, y giãy giụa vài cái lại bị nam nhân hung hăng đè ở dưới thân.
Nam nhân thô lỗ vuốt ve vùng da nhạy cảm trơn trượt quanh vùng ngực, lòng bàn tay thô ráp nắm lấy đầu vú không ngừng chà đạp, một bên đùa giỡn một bên nói giọng khàn khàn, “Một hồi nữa, ta sẽ cắm vào sâu bên trong, sẽ rất đau, cho nên đừng trách ta.”
“Ô ~~~ ngươi ~~~ ngươi không cần ~~~ a a ~~~”
Tiêu Tắc dùng kỹ xảo vốn có mà niết lộng quầng vú y, trêu đùa cho y gợi lên ham muốn tình dục, đồng thời một tay khác vuốt ve nhào nặn bờ mông vểnh của nghĩa huynh.
Ai có thể nghĩ đến, nghĩa huynh Phương Ly cư nhiên có một thân thể gợi cảm mê người đến thế, quả thật làm cho nam nhân vốn có tính dục tràn đầy giờ đây nháy mắt phát đã ngạnh thành chày gỗ.
Mà phương Ly vốn tự nguyện hiến thân vẫn là cảm thấy thẹn vạn phần, y bị nghĩa đệ thô bạo vô cùng xé bỏ quần áo, tách ra hai chân, khi bàn tay nam nhân sờ đến khe thịt kiều nộn, cả người y run lên phảng phất như bị điện giật, một cỗ tê dại xa lạ truyền khắp toàn thân, “A ưmm~~~ không cần ~~~ Tiêu Tắc ~~~ không cần sờ nơi đó ~~~ a a ~~~ưmm”
“Vì cái gì không thể sờ? Một hồi nữa cái bướm dâm này còn muốn ăn dương vật của lão tử.”
“Ngươi ~~~ ngươi không cần nói bậy ~~~ a ~~~ hảo ngứa ~~~ không ~~~ a a ~~~”
Cùng với tiếng kêu rên ngượng ngùng của Phương Ly, kia bướm nhỏ đã bị ngón tay căng ra đỉnh khai vào trong, nhục bích động tình mà mấp máy, dâm thuỷ dâm mĩ từ bên trong bắt đầu ào ạt chảy ra, hạt đậu đỏ âm đế sưng đỏ nhếch lên, bị dâm thuỷ tưới vào nhìn như thuỷ quang.
Cường tráng nghĩa đệ đầy hạ lưu mà thọc ra rút vào miệng âm hộ của nghĩa huynh, không ngừng ấn xoa thịt viên kiều nộn, ngón giữa và ngón trỏ khẩy hai cánh bướm, đem nghĩa huynh làm đến cả mặt ửng đỏ, toàn thân phát run, bàn tay không khống chế được mà bắt lấy cánh tay thô to của nam nhân.
“A ~~~ không ~~~ Tiêu Tắc ~~~ ta từ bỏ ~~~ a a ~~~~”
“Phương Ly, là chính ngươi muốn hiến bướm dâm cho ta, đem lão tử cương đến phát đau rồi lại nói từ bỏ, không được!” Tiêu Tắc hung tợn nói, đồng thời tần suất cắm vào rút ra miệng bướm càng nhanh, khiến nghĩa huynh liên tục thét chói tai, thịt âm hộ bị ngón tay thô to căng ra, mị thịt càng co rút, gắt gao kẹo lấy xương ngón tay của nam nhân.
“Bướm dâm này vừa ướt vừa khít, quả thực là thiên đường của nam nhân.”
“Ô ~~~ ngươi đừng nói nữa ~~~ Tiêu Tắc ~~~ không ~~~ a a a ~~~”
Tuy rằng ngoài miệng nói không cần, nhưng theo lời đùa bỡn của nghĩa đệ cùng ngôn ngữ nhục nhã, dâm thuỷ chảy ra từ miệng bướm ngày càng nhiều, thân mình trắng nõn cũng tẩm ra lấm chấm mồ hôi.
“A ~~~ ô a a ~~~ đau quá ~~~”
“Phương Ly, ngươi thật đẹp.”
Tiêu Tắc ôm lấy Phương Ly ngượng ngùng đã động dục, bàn tay to thô lỗ vuốt ve da thịt trơn trượt khắp người y.
Phương Ly cảm thấy mình như con rắn nước, ở dưới thân nam nhân thẹn thùng giãy giụa vài cái, lại bị nam nhân một phen nắm cằm, “Ta muốn hôn ngươi.”
“Không ~~~ Tiêu Tắc ~~~ ngô ngô ngô ngô ngô! ~~~”
Thời điểm bị nam nhân thô bạo hôn lấy, Phương Ly chỉ cảm thấy đại não trống rỗng, hơi thở giống đực tựa như lửa cháy đem toàn thân y trở nên nóng hơn bao giờ hết.
Y cư nhiên bị nghĩa đệ Tiêu Tắc cường hôn.
Y bị hôn đến cả người phát run, như hỏng mất liên tục lắc đầu buồn kêu.
Mà nam nhân lại như hoá thân thành tướng lãnh đánh chiếm được công thành, đem nghĩa huynh hôn đến hai mắt đẫm lệ, hơi thở hỗn loạn, cả khuôn mặt vì động tình mà thẹn thùng nổi lên rặng mây đỏ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!