( ĐAM MỸ) BAO NUÔI
Chương 47 : Cám ơn (2-H)
Chương 47 : Cám ơn (2-H)
Trí Đăng còn vương chút ngại ngần, tuy rằng mọi đêm đều vuốt ve hoặc là kích thích bằng những nơi khác nhau, thế nhưng tất cả đều là trong một thứ ánh sáng mờ mờ ảo ảo không rõ ràng, hiện tại mới là ba giờ chiều, bảo cậu phơi bày cơ thể thế này, xấu hổ vô cùng.
Nào ai biết được, cậu càng xấu hổ càng bẽn lẽn lại càng đúng gu đúng chất của Dav. Thế nhưng lời dặn của bác sĩ Dav đã thuộc lòng.
Không được vội, tuyệt đối không được vội.
Thành công của một người chồng chính là làm sao để cho người dưới thân mình phải tự ngứa ngáy đến không chịu nổi mà ham muốn thứ ấy ra vào nơi lỗ nhỏ.
Chỉ có như thế, khoái cảm của anh mới thực sự trọn vẹn, anh cũng thực tâm muốn Trí Đăng thoải mái nhất, không phải là ép buộc.
Vì thế đôi cánh tay đặt cậu lên đùi ngồi đối diện với anh, trao tới trước hết là một nụ hôn mơn trớn:
– Không cần sợ, anh sẽ nhẹ nhàng.
Trí Đăng chìm trong nụ hôn của anh, gật khẽ.
Môi lưỡi triền miên, quấn quýt, nụ hôn dần trở lên nóng bỏng, hô hấp dồn, Trí Đăng hai tay vòng ra sau cổ Dav, ôm chặt lấy mái tóc đang trườn xuống yết hầu, khẽ ngửa cổ để đôi môi anh có thể mút lấy trái táo gồ lên kia…
A…
Ưm…
Dav là Gay thuần, từng đường nét trên cơ thể một kẻ đồng giới vô cùng cuốn hút anh, yết hầu nổi rõ, vùng ngực phẳng, hương thơm pha chút mồ hôi nhè nhẹ, một vành tai nhạy cảm, cả côn thịt hồng hồng xinh nhỏ kia nữa.
Theo mỗi đường mút trên cổ, nơi va chạm giữa đũng quần hai người lại miết sát vào với nhau, cách lớp quần mà kích thích thứ nòi giống đàn ông từ từ đứng dậy,
Dưới đất chiếc áo khoác lung tung rơi vãi, trên người Trí Đăng chỉ còn lại áo thun mỏng, không đủ để che đi điểm nhô của hai hạt đậu trước ngực.
Dav đưa đầu ngón tay vờn nhẹ, đánh lên xuống vài lần, Trí Đăng rên lên nhè nhẹ, nơi đầu ngực hư hỏng này có lẽ đã quen với việc bị anh trêu đùa một lát liền sưng cứng…
Ưm…
Dav dời khỏi vạt cổ, cứ để lớp áo như thế mà cắn xuống hai núm vú nhô ra, bàn tay dời xuống mông Trí Đăng bóp mạnh, đẩy sát.
Mỗi cú day trên núm vú, lại một cái đẩy mông, Trí Đăng cả người hổn hển, chỉ có thể thuận theo,
Ưm…
Cắn, cắn nhẹ một chút… ha…
Áo thun màu xám tro bị ướt hai điểm trước ngực, đổi thành một màu sậm hơn, vô cùng kích tình, Dav nhìn xuống ngực cậu, khẩy nhẹ:
– Em xem, có giống như chảy sữa không?
Trí Đăng xấu hổ, cậu thật sự muốn cởi áo ra cho rồi, nhưng Dav bất ngờ vén áo lên, đỡ lấy lưng cậu nút thật mạnh.
A???!!!
Trí Đăng có chút sửng sốt, ngay sau đó là một cảm giác đê mê tê tái truyền đến từ hai đầu vú nhỏ.
Ha… ha…
Thứ côn thịt phía dưới cả hai ma sát đến cứng, Dav dời khỏi ngực Trí Đăng, lần tay xuống dưới:
– Kéo khóa cho anh.
Trí Đăng từ nãy tới giờ chỉ có hưởng thụ, vội vã cũng muốn giúp Dav, không chần chừ mà kéo bật khóa quần của anh, muốn leo xuống dùng miệng giúp.
Anh giữ lại cậu, tay anh nhanh nhẹn cũng đồng dạng bật ra thứ côn thịt đã cứng của cậu, áp chặt hai cậu em nhỏ,
A…
Côn thịt nóng rẫy chạm phải nhau, đầu khấc giật lên liên tục, nhỏ ra thứ nước dâm dính dớp. Dav thở một tiếng lớn, dùng đầu ngón tay chính mình quẹt lên vệt nước dâm của cả hai, cất tiếng:
– Mở miệng.
Trí Đăng nghe lời há khuôn miệng nhỏ, hai ngón tay Dav lập tức mang theo chút nước này đi vào, khuấy đảo.
– Sao rồi? vị thế nào?
Đối diện với ánh mắt trìu đắm của anh, cậu tự nhiên to gan mà còn đưa đầu lưỡi ra liếm láp từng ngón tay kia:
– Ưm…
Đầu lưỡi đỏ liếm trên da thịt, trong não Dav nổ mấy phát pháo hoa, cũng may anh vốn là người kiên định, vì thế liền rút tay ra khỏi, cầm lấy bàn tay cậu bao lấy hai côn thịt kia, khe khẽ:
– Sóc đi, cả hai,
Cảm xúc khi hai dương vật bị bao trọn trong lòng bàn tay, mỗi nhịp lên xuống cả cơ thể cậu run lên từng hồi…
A…
A… thứ đó, thứ đó của cậu đang cùng với của anh, miết lại, mỗi đường gân lại chạm lên nhau, đỏ lên, đầu khấc cũng quấn lấy nhau…
Ha… từng gai nhỏ, từng li da một, nóng đến mức nổ ra, bàn tay cậu động mạnh lên xuống, hai tay dồn sức bao bọc…
Thích quá, thích quá…
Cậu mơ màng mất, bay bổng mất…
… Cơ thể của anh, khuôn ngực… đường eo, một dải lông câu dài xuống rốn…Đẹp quá….
A….
Côn thịt Trí Đăng xuất ra một dòng tinh dịch phụt bắn, cậu hổn hển muốn há miệng nuốt từng ngụm khí lại bị Dav kéo sầm, áp chặt môi mình lên trên môi cậu, nuốt đi mất.
Cậu chịu không nổi, không nổi, tinh dịch trong hai hòn ngọc co dính lại, sung sướng đến mức không thể nào đáp trả lại nụ hôn của anh.
Cậu ôm lấy anh, tựa vào anh, khuôn bụng mỏng dồn dập lên xuống…
– Dav… Dav… thích anh…
Dav cố nén nhịn dục vọng căng trướng, để cho cậu nghỉ ngơi một chút tận hưởng hết những cảm giác đê mê kia, bàn tay lướt qua cạp quần cậu, dò dẫm xuống khóe mông Trí Đăng, vuốt nhẹ.
Nơi hậu huyệt một ngón tay như có như không vờn qua lại, ánh mắt vô cùng trìu mến:
– Cho anh, được không?
Trí Đăng cảm nhận rõ côn thịt cứng nóng hầm hập nơi bụng mình, nói thế nào thì hôm nay cũng chính mình nói là cảm ơn kia mà…
Cậu cắn chặt môi, gật đầu.
———
Dav bế cậu trở lại giường, quần áo cũng theo mỗi bước chân dồn mà rơi xuống.
Khi anh đem ngón tay vuốt ve lên đôi đùi non của cậu, Trí Đăng thực sự căng cứng cả người, đôi chân theo nỗi sợ trong tiềm thức mà gấp lại, che đi, nơi hậu huyệt cũng hết sức co rúm, mở ra rồi lại khép chặt.
Nếu như, nếu như lại đau chết một lần nữa thì sao? Cậu liệu có chịu nổi không đây? Dav sẽ cứ thế mà mở chân cậu ra ư? Cứ thế mà cho vào ư?
A….
Một ngón tay Dav mang theo dòng gel vừa đi vào huyệt, Trí Đăng sợ đến mức bàn tay nắm chặt nơi ga giường.
Dav nhìn hậu huyệt non mềm hồng rực nuốt qua hai đốt ngón tay, mồ hôi vì nhẫn nhịn trên trán đổ xuống thêm vài hạt.
Phải từ từ, từ từ,
Bước mở rộng và khuếch trương là cực kỳ quan trọng.
Anh tự cắn vào môi mình một cái cho tỉnh, ngón tay bắt đầu luồn sâu, luồn sâu.
Vì có nhiều gel, lại là loại hàng chất lượng cực tốt, ấm áp và trơn mịn khiến cho cậu không có quá nhiều cảm giác bài xích.
Dav nhanh chóng đặt thêm một ngón, rồi một ngón.
Trướng quá…
Mép huyệt hơi căng đỏ, nuốt ra rồi vào, Trí Đăng ưm một tiếng trong họng,
Dav sợ cậu khó chịu liền đổ thêm gel, an ủi:
– Có đau không?
Trí Đăng không quá đau, nhưng bản thân cậu sợ, sợ thật sự, vậy nên sắc mặt cậu trắng bệch ra, lắc đầu:
– Không, không sao.
Cậu cũng không hiểu Dav vì sao còn không cho vào? Ngón tay vì sao thay nhau mò mẫm nơi vách huyệt, lúc nông lúc sâu như là tìm kiếm gì đó…
Cậu vừa sợ hãi, vừa xấu hổ. Cái nơi đó thì có gì mà tìm? Cậu chỉ muốn nhanh chóng có thể giúp Dav bắn ra, cậu thật sự quá đỗi kinh hãi nếu nơi kia lại bị xé rách hay bản thân sẽ phải nằm liệt mấy ngày…
Ý nghĩ đó còn chưa kịp đưa đến, bỗng nhiên từ sâu trong hậu huyệt của cậu như bị điện giật.
Cậu vô thức a lên một tiếng lớn!
Đó… đó là cái gì?! Sao cảm giác lại lạ như vậy!
Dav vuốt mồ hôi, đôi mắt vằn vài tia đỏ lên vì nhẫn nhịn giờ lại nở ra một nụ cười sung sướng.
Tìm thấy rồi!
Dav liên tục thúc ngón tay tới điểm kia, Trí Đăng hét lên thành tiếng:
– A!!!.
– A… Đừng… đừng…
Cơ thể cậu nảy lên, dương vật trước bụng đang ỉu xìu, chịu đựng kích thích này cũng hơi ngẩng đầu đứng dậy.
Tê tái quá… khó chịu quá…
Sao lại thế này?!
Tại sao tự nhiên cảm giác sung sướng lại một lần nữa trỗi dậy…
Ha… ha…
Ngón tay điên cuồng ra vào rồi lại đột nhiên dừng lại.
Cảm giác nơi hậu huyệt đã rộng mở lại bị rút bật ra khiến gel cũng lạnh, nơi điểm kia như chìm dần xuống, cậu mơ màng mở mắt:
– Đừng…
Quả nhiên là có hiệu quả.
Dav nâng nâng côn thịt của chính mình lên, gác chân Trí Đăng lên vai, không kịp để cậu sợ hãi, một thúc dồn sức côn thịt ngập được một nửa…
AA…
Trí Đăng nấc lên, nơi kia có lẽ lại thực sự bị xé ra rồi, nhưng những cảm giác tiếp theo lại là sao đây?
Nơi đầu nấm so với ngón tay càng to hơn, mềm hơn, nóng hơn, liên tục chạm đến điểm kia của cậu mà đâm tới, đè nén nó, khiến cho khoái cảm của cậu dâng lên tột độ…
A… Đừng…, thích quá….
Thích quá…
Ngón chân cậu cuộn lại, cả eo cậu cũng uốn cong lên. Dav giữ chặt nơi eo cậu, chỉ nhằm một hướng nơi điểm kia điên cuồng thúc như vũ bão. Trí Đăng mở mắt lại nhằm mắt đều không chịu nổi kích thích, dương vật trước mắt thêm một lần cứng ngắc…
Lạ quá… lạ quá… cảm giác này… thích quá…
Ưm…
Hự… hự….
Cậu không tin, cũng không dám tin, tại sao cũng là làm tình… cũng là đem lỗ nhỏ của cậu dày vò, lại càng thúc đến càng sâu đến lại càng khiến cậu đê mê…
Ha…
Ha….
Nữa đi, cho em nữa, cho em nữa…
Tâm trí cậu muốn gào thét lên, côn thịt kia mài tới đâu, cả hậu huyệt cậu râm ran tới đó, gel cùng nước dâm chảy ra, bám lên cả hai hòn ngọc của cậu…
Cái cảm giác nóng rẫy từ trong sâu thẳm truyền đến côn thịt của cậu từng đợt từng đợt, còn mạnh mẽ và điên rồ hơn nhiều so với dùng tay vuốt…
Cẳng chân cậu như nghe theo lời của dục vọng, cứ thế mở ra, càng lúc càng mở rộng, mở rộng…
– Dav… Dav… Em sướng quá… thích quá…
Dav nghiến răng, hừ lên vài tiếng, dồn hết sức lực vào những cú thúc bật nảy lửa, cả người Trí Đăng nảy mạnh lên, dương vật thêm một lần căng nứt, phun ra đầy thứ chất lỏng tràn lên ngực…
Ha… ha…
Nơi hậu huyệt kia, Dav cũng không nhịn nổi vách tràng bao bọc nữa, vặn thít mà bắn bung…
Ôm trạt lấy người phía dưới, bàn tay đặt lên ngực Trí Đăng không ngừng bóp nắn ngực cậu, cánh môi như hôn mà như cắn nuốt…
Trí Đăng, Trí Đăng…
Em là của anh.
=========
Xấu hổ lắm.
Cậu như thế mà đi xin anh đâm mạnh lên, còn đến nỗi không bước được mà để anh bế đi tẩy rửa, bữa tối cũng là ăn ở trên giường nữa.
Jun thì lo lắm, nó nhìn anh bị ốm, sốt ruột tới mức chạy vòng quanh.
– Bố! Làm sao mà anh lại bị ốm vậy?
Dav cười, bế nó vào trong lòng rồi tiến tới bên giường, đặt nó trên đùi mình, gần sát với Trí Đăng, nói với nó:
– Sau này, thỉnh thoảng anh sẽ bị ốm như thế.
Nó không chịu:
– Sao lại như vậy? Bố! bố mau gọi bác sĩ!
Dav củng đầu vào trán nó:
– Cái này chỉ có bố mới chữa được thôi.
Trí Đăng xấu hổ càng thêm xấu hổ, dùng chăn phủ lên trên đầu.
Dav cười nhỏ, nếu hôm nay không phải là lần đầu phá đi sự lo sợ trong em, anh nhất định làm em từ nhà tắm cho tới ban công, làm cho tới khi nào em không thể bắn ra được gì nữa mà cầu xin anh dừng lại mới thôi.
Trí Đăng.
Cái lồng son này, em hiện tại dù muốn hay không anh cũng nhất định không để em dời khỏi.
======//==========
Lời tác giả: Vì cái gì mà tôi lại thức đến giờ này chưa ăn uống để đi viết chap H cho chúng nó tận hứng vậy trời!!!!!!
Dạng háng ngóng còm ment.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!