Đam mỹ chuyện chưa kể - Chương 4 : ĐỢI
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
129


Đam mỹ chuyện chưa kể


Chương 4 : ĐỢI


Thể loại : Ngược , OE(SE) .

“A … học trưởng , xin anh …A … chậm một chút …”
Nam nhân không mảy may quan tâm , vẫn hùng hục ở trên người cậu trai nhỏ ra sức cày cấy . Cậu trai nhỏ dù bị đau vẫn không phản kháng . Chỉ nhẫn nhịn đợi đến lúc nam nhân phát tiết xong .
Nam nhân gầm lên một tiếng , đem tinh hoa bắn sâu vào trong thân thể cậu trai nhỏ . Hắn đổ rạp xuống , thở hổn hển .

Nam nhân kia gọi là Cao Tuấn , sinh viên năm ba . Còn cậu trai nhỏ tên Thiệu Huy , là học đệ của hắn . Ấn tượng ban đầu của cậu đối với hắn rất tốt , hắn cứu cậu khỏi đám bạn lưu manh . Thiệu Huy thầm mến Cao Tuấn . Nhưng hắn cùng Hoa khôi – Lý Lan là một cặp đẹp đôi .
Sự tình dẫn đến ngày hôm nay bắt đầu từ Lý Lan nói chia tay với Cao Tuấn . Hắn cố gắng níu lấy , cô càng kịch liệt lẩn tránh .
Cao Tuấn thay đổi rất nhiều , hay cọc cằn , cáu gắt . Thiệu Huy lúc đó ở bên hắn an ủi . Hắn trong một khoảnh khắc nào đó lại nảy ra một ý nghĩ vô cùng độc ác đối với Thiệu Huy . Hắn muốn cậu , muốn thân thể cậu . Hắn mượn hơi men mà đòi hỏi cậu . Thiệu Huy mềm lòng , cậu để hắn có được thứ hắn muốn , mặc dù thứ hắn muốn chỉ là hành hạ thể xác , hắn không cho cậu tình yêu . Hắn ngày càng lạnh lùng với cậu , chỉ những khi cần hắn mới gọi đến cậu . Thiệu Huy mỗi lần đều yếu ớt chịu đựng. Cao Tuấn không hiểu nỗi lòng của cậu , hắn sẽ không bao giờ hiểu …

Cao Tuấn ngồi bên giường , hắn đã mặc quần , phía trên ở trần . Hắn vò đầu , tránh né nhìn về phía Thiệu Huy đang trần trịu ở trên giường .
Giọng hắn lạnh lùng :”Sau này cậu không cần tìm tôi nữa . Thời gian qua xin lỗi cậu .”
Thiệu Huy trầm mặc nhìn hắn . Hắn chán cậu rồi . Cậu cười tự giễu , rồi đáp nhỏ :” Vâng . Vậy em về đây.”
Hắn không trả lời , cậu lặng lẽ thu lại quần áo , rời khỏi nhà hắn .
Cao Tuấn nhìn bầu trời qua cửa sổ . Hắn không biết bản thân làm vậy là đúng hay sai. Gần đây hắn thường khó kiểm soát trước giọng nói cùng tiếng rên của Thiệu Huy . Hắn sợ bản thân động lòng với cậu . Hắn chưa dứt tình cảm với Lý Lan.

Thiệu Huy trở về nhà đã là lúc giữa đêm , anh trai cậu- Thiệu Quân đứng trước phòng cậu. Anh nghiêm giọng :”Em lại đến nhà tên nhãi đó ?”
Thiệu Huy cười khổ :” Em xin lỗi anh hai ”
” Anh không phải đã nhắc em rồi sao . Tên đó đối với em chỉ là lợi dụng thể xác . Em còn không cùng hắn tách ra đến cuối cùng người tổn thương chỉ có em ” Thiệu Quân gần như quát lên. Khi anh phát hiện quan hệ giữa Thiệu Huy và Cao Tuấn , anh đã rất tức giận . Thiệu Huy là đứa em trai anh thương hết mực , sao có thể không đau lòng khi nhìn nó ủy khuất , chịu đựng sự lạnh lùng của tên thối tha kia . Anh đã nhiều lần nhắc cậu rời bỏ hắn , nhưng Thiệu Huy đều không nỡ .
“Anh hai đừng tức giận … Sẽ không có lần sau nữa ”
Thiệu Quân bán tín bán nghi nhìn cậu :” Có thật không ?”
” Vâng .”
” Em sao đột nhiên lại suy nghĩ thông suốt như vậy ?”
” Anh ấy … chán em rồi ” lời cậu nói ra tràn ngập đau thương . Mắt Thiệu Huy hình như ướt rồi .
Thiệu Quân trong bóng tối không thể thấy rõ giọt nước mắt , nhưng anh cảm nhận được , em trai anh đang rất đau lòng.
” A Huy…”
” Anh hai , đã muộn rồi . Em muốn đi nghỉ . Anh cũng mau đi ngủ đi . Ngủ ngon ”
Thiệu Huy ngắt lời anh , nhanh chóng bước vào phòng , đóng cửa . Thiệu Quân nhìn cánh cửa đóng lại , anh thở dài , lắc đầu.

Một tháng trôi qua , Thiệu Huy không còn tìm đến Cao Tuấn , khiến hắn cảm thấy trống trải . Hắn biết Thiệu Huy có ý đối với hắn, cho dù có bị hắn xua đuổi cậu cũng sẽ không rời bỏ hắn . Nhưng mà đã một tháng rồi cậu không xuất hiện trước mặt hắn .
Hôm nay hắn “hạ mình” đi tìm cậu , mới nhận ra , từ trước đến giờ hắn chưa từng hỏi cậu ở đâu , quá mức lạnh lùng vô tâm. Vì vậy hắn rất vất vả mới có thể tìm đến nơi . Đứng trước cổng , hắn bấm chuông

“A Huy , ăn cháo đi ” Thiệu Quân đặt bát cháo bên cạnh giường , nhìn cậu , nét mặt cậu nhợt nhạt . Thiệu Huy nhìn chăm chăm bên ngoài .
” Em muốn ra ngoài sao, anh đưa em đi dạo ”
” Khônh cần đâu anh hai ”
Anh đau lòng nhìn cậu đã gầy đi nhiều. Thiệu Huy mắc bệnh , khi biết tin anh đã rất sốc . Bác sĩ nói nếu cứ để cậu ở trong nước mà chữa trị thì khả năng thành công sẽ rất thấp , họ khuyên anh nên đưa cậu qua Mỹ điều trị . Thiệu Quân lo lắng cho cậu nên đã ngay lập tức đặt vé máy bay , chiều nay xuất phát . Anh muốn đưa cậu sang đó định cư , dù sao hai người cũng không còn họ hàng thân thích . Qua đó anh có thể thuận tiện phát triển kinh doanh , cũng để Thiệu Huy quên đi Cao Tuấn.
” Em đang trông chờ ai ?”
Thiệu Huy rũ mắt buồn bã . Đột nhiên có tiếng chuông , anh liền xuống mở cửa . Nhìn thấy người đứng trước cửa , anh lộ vẻ chán ghét :” Cậu đến đây làm gì ?”
” Anh là ai ? Đây có phải nhà của Thiệu Huy không ? ”
” Tôi là anh trai của nó ”
” Vậy thì tốt quá ” Cao Tuấn cao hứng , bước lại gần ” Tôi muốn gặp cậu ấy ”
Thiệu Quân đứng chắn lối vào , nghiêm giọng :” A Huy không muốn gặp cậu ”
” Tại sao . Cậu ấy nhất định sẽ gặp tôi . Anh để tôi vào ” hắn cương quyết , xông tới.
Anh hắt mạnh hắn ra , nói lớn:” Nó mệt rồi , không muốn gặp cậu . Mời cậu về cho ”
” Sao lại mệt , cậu ấy bệnh sao ?”
” Tôi không có nghĩa vụ trả lời cậu ” Anh đóng cửa , trực tiếp bỏ vào nhà .
Cao Tuấn đứng ngoài cứ nhổm nhổm nhìn ngó . Rồi hắn chạy đi thật nhanh . Hắn nghĩ mua chút hoa quả , Thiệu Huy ngã bệnh , hắn phải đến nhìn cậu .

“Là Cao Tuấn đến sao?” Thiệu Quân vừa tiến vào , cậu đã hỏi . Khi nãy anh lớn tiếng , để cậu nghe được .
“Em không cần để ý cậu ta . Anh hiện tại giúp em thu dọn đồ . Một giờ chúng ta đến sân bay ”
Thiệu Huy cúi đầu không nói , cậu nhìn chằm chằm mảnh dây chuyền trên tay . Đây là thứ duy nhất Cao Tuấn cho cậu , lúc đó cậu đã vui vẻ biết bao . Hiện tại Thiệu Huy lưu luyến , không biết nên giữ lại hay vứt đi.
” A Huy , em ổn chứ ?”
Thiệu Huy thu lại sợi dây chuyền , cho vào túi áo . Cậu muốn giữ lại nó , muốn giữ lại kỉ niệm khi ở bên hắn .
” Em không sao ”

Thiệu Quân chuyển hành lý lên xe. Thiệu Huy đứng nhìn , anh gọi cậu :” A Huy , mau lên xe đi em ”
Cậu buồn bã thu hồi ánh mắt , chậm rãi bước lên xe . Thiệu Quân đóng cửa xe một cách dứt khoát , đạp chân ga , lái xe đến sân bay .
Xe của họ vừa rời đi vài phút thì Cao Tuấn hớt hải chạy đến . Hắn bấm chuông liên hồi . Nhưng không ai ra mở cửa , hắn gọi lớn , nhưng không ai đáp.
” Cậu trai trẻ , đừng gọi nữa . Gia đình nhà này đã chuyển đi rồi ” dì bên hàng xóm tốt bụng nhắc hắn.
” Dì à , họ đã chuyển đi đâu vậy ?”
” Bọn họ a , đã chuyển đến Mĩ rồi . Thật tội nghiệp Tiểu Huy Huy , còn trẻ như vậy lại mắc bệnh nan y , haizz”
Cao Tuấn sửng sốt , túi hoa quả trên tay hắn rơi xuống , lăn lốc . Hắn hoàn hồn vội chạy thục mạng . Hắn liên tục gọi điện cho cậu , nhưng Thiệu Huy không nhấc máy . Hắn bắt một chiếc xe taxi . Hắn ngồi trên xe , gửi rất nhiều tin nhắn cho cậu , còn gửi tin thoại . Mong cậu đừng vội rời đi .
” Thiệu Huy , đợi tôi . Nhất định phải đợi tôi.”

Sân bay
” Chuyến bay từ Trùng Khánh đến Mĩ sắp cất cánh . Quý khách vui lòng soát lại vé ”
Thiệu Quân kéo hành lý :” A Huy , chúng ta đi thôi ”
Thiệu Huy chần chừ đứng dậy , cậu nhận được tin nhắn cùng thoại của hắn . Cậu lưu luyến nhưng không muốn gặp lại hắn ngay lúc này .
Thiệu Huy để lại một tin thoại , rồi tắt máy , lên máy bay.

” Thiệu Huy!!! Thiệu Huy ”
Cao Tuấn gọi lớn trong vô vọng , sân bay rộng lớn , người qua lại đông đúc , không ai trả lời hắn . Lúc này , hắn nghe thấy tiếng :” Chuyến bay từ Trùng Khánh đến Mĩ cất cánh ”
Cao Tuấn sững sờ , hắn để lỡ cậu rồi . Hắn gục xuống , mở to mắt nhìn đất , gọi tên cậu tuyệt vọng :” Thiệu Huy …”
Đột nhiên hắn nhận được một đoạn tin thoại , Cao Tuấn liền mở ra nghe , một giọng nói quen thuộc vang lên :” Tôi sẽ trở về”

Lúc trước là Thiệu Huy chờ đợi tình yêu của hắn .
Hiện tại đến Cao Tuấn chờ cậu trở về.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN