[Đam Mỹ ] Xuân Phong ! Lại đây với ta
chap 10 : chia tay - gặp lại - không níu kéo (end)
Hắn cảm thấy trong người nóng lên. Cảm giác lo lắng chạy khắp người hắn. Hắn gạt bỏ cái cảm giác ấy và ăn tiếp. Bởi lẽ hôm nay là ngày hắn sẽ nói tất cả chuyện của anh và hắn cho bố mẹ anh nghe. Sau khi ăn xong , anh vào rửa chén. Anh rửa xong thì liền đi ra ngoài. Mọi người đã có mặt đông đủ ở phòng khách.
-Thưa hai bác con có chuyện muốn nói – hắn lên tiếng
-Sao hôm nay con khách khí vậy. Có gì thì cứ nói – mẹ anh hiền từ
-Dạ thưa hai bác con và Phong yêu nhau mong hai người chấp nhận – hắn nói nhỏ đủ nghe
-Con đang đùa phải không ? Nó không hay đâu – bố anh gượng cười
-Con nói thật. Xin hai người tin con – hắn nhìn vào hai người
-Con xin bố mẹ cho con và anh ấy được ở bên nhau
-Không được – mẹ anh phản đối
-Tại sao vậy mẹ. Con đã làm gì sai sao – anh hốt hoảng hỏi
-Con chỉ có một lỗi sai duy nhất là yêu một người con trai – bố anh thất vọng nhìn anh
-Nhưng chúng con yêu nhau thật lòng mà – hắn lo lắng
-Ta chỉ có một mình Phong là con trai. Ta xin con buông tha cho nó. Nó phải cưới vợ , sinh con nối dõi cho dòng họ – mẹ anh khóc
-Con thì có thể nhận con nuôi mà mẹ – anh nói
-Ai có thể chấp nhận được con yêu một người con trai – bố anh hét lên
Cả anh và hắn đều thẫn thờ. Đúng ai có thể chấp nhận được đây. Anh yêu hắn. Hai người con trai yêu nhau. Họ sẽ cười cha mẹ anh không biết dạy con , cười cha mẹ anh có một đứa con đồng tính. Anh không muốn.
Tối hôm đó cả anh và hắn đều không ngủ được. Hắn nhận được một tin nhắn. Sau khi đọc xong , tâm trạng hắn rất buồn. Hắn quyết định rồi. Nhất định phải giữ lấy. Hắn quay ra ôm anh và thiếp đi.
Sáng hôm sau , anh dậy thì không thấy hắn. Anh vội vàng bước ra ngoài cửa. Anh nhìn thấy một cô gái đang hôn hắn. Hắn ôm eo cô gái đó rất tình tứ. Anh nổi giận đi ra đứng ở sau hắn.
-Dược Thiếu Lam – anh hét to
-Xuân Phong à. Anh chán em rồi chia tay đi – hắn bỏ cô gái kia ra và cười khinh bỉ nhìn anh
-Anh … Hôm qua anh còn xin cho chúng ta mà – anh hốt hoảng nói
-Anh chỉ muốn đùa với em thôi. Anh đâu có đồng tính. Ha chỉ là một vở kịch thôi – hắn vẫn cười
-Anh … Đồ khốn. Anh đi ra khỏi nhà tôi – anh tặng cho hắn một bạt tay
-Anh làm gì Lam vậy – cô gái kia trợn mắt nhìn anh
-Kệ đi. Đừng quan tâm làm gì loại người đó – hắn nói
-Anh đi đi – anh hét lên tuyệt vọng
-Không cần đuổi. Tôi cũng chẳng muốn ở lại nơi này – hắn xoa mặt quay người bước đi
-Rồi anh sẽ hối hận – anh hét lên , nước mắt rơi xuống
\”Anh xin lỗi Xuân Phong. Anh không còn cách nào khác. Cách này sẽ tốt cho em. Em sẽ quên anh nhanh thôi. Nhưng không biết bao giờ anh mới quên em. Anh yêu em , Xuân Phong \”
*********5 năm sau *********
Hiện tại , anh đang rất hạnh phúc bên người vợ của mình cùng hai cô con gái xinh xắn. Hôm nay là một ngày khá đẹp trời. Anh dậy sớm và cũng không đi làm. Bây giờ anh đã là bác sĩ hàng đầu thế giới với tay nghề cao.
Thiếu Lan – con gái út của anh – cùng với Thiếu Huệ – con gái lớn của anh chạy tới. Hai đứa ôm anh và đòi đi chơi. Anh thỏa mãn cho chúng , dẫn chúng đi công viên chơi. Sau đó họ đi dạo phố
-T … Th … Thiếu … Lam – anh mở to mắt nhìn người con trai kia
Hắn hiện tại là huấn luyện viên nổi tiếng. Hắn đã mở cho mình một công ty riêng. Hẳn cũng nhìn thấy anh chứ. 4 mắt nhìn nhau nhưng cảm giác ngày xưa đã không còn. Hai người vẫn bước về phía đối phương.
\”Thiếu Lam nếu anh giữ tay em lại thì em sẽ cho anh một cơ hội nữa để yêu em \”
\”Xuân Phong anh rất vui khi em được hạnh phúc. Anh đã quyết định đúng. Tình yêu của anh , em hãy sống thật hạnh phúc nhé\”
Anh và hắn đi qua nhau. Hai bàn tay lướt qua nhau. Hắn muốn nắm lấy bàn tay kia. Hắn muốn ôm anh vào lòng. Hắn nhớ anh nhiều lắm. Hắn không cưới vợ hay sinh con. Hắn một mực chấp niệm anh. Nhưng …
Anh đang hạnh phúc
Anh đã quên hắn
Anh đang có một gia đình
Vậy thì tại sao hắn phải níu đôi tay ấy. Trong khi hắn đang hoài niệm thì anh đã hạnh phúc. Hắn đi qua anh , không hề níu anh lại. Anh thất vọng vô bờ.
Trong những năm qua anh luôn nhớ về hắn. Anh luôn yêu hắn. Càng hận lại càng yêu. Anh không thể quên hắn. Nhưng anh phải làm tròn trách nghiệm của người cha và người chồng. Nhưng hàng đêm anh luôn nhớ về hắn dù biết hắn đã phản bội mình. Có đêm anh đứng ngoài ban công tự hỏi hắn đang ở đâu , làm gì ,… Rồi lại khóc
Hai người đi qua nhau như chưa từng quen biết. Những kỷ niệm của hai người lại quay về. Lần đầu anh gặp hắn , rơi vào bẫy tình của hắn rồi yêu hắn.
Tất cả đều đã tan biến. Giờ hai người chẳng là gì của nhau. Hai người là người lạ. Anh có cuộc sống của riêng anh. Hắn có cuộc sống của riên hắn. Tất cả chỉ là ký ức mà thôi. Tất cả đã chìm vào quên lãng.
\”Xuân Phong ( Thiếu Lam ) chúc anh ( em ) hạnh phúc \”
The end
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!