Đánh Đổi Đời Mình - Phần 23
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1082


Đánh Đổi Đời Mình


Phần 23


Nỗi niềm mà Hà luôn đau đớn trong lòng đó chính là mất đi con trai…cô ngồi sau nhà,trong vườn hoa hồng cầm ảnh của con trai rồi khóc rưng rức…
“Mẹ xin lỗi con,xin lỗi con nhiều lắm,giá như mẹ rời bỏ nơi đó sớm con có lẽ sẽ không bị ,không bị mất đi một cách oan uổng như vậy,đáng lẽ người phải chết là mẹ…là mẹ con ơi”…!
Cô Kha tay cầm ly nước cam thấy Hà đang ngồi khóc bà liền rụt lại rồi thở dài “ Khổ thân chắc trong lòng con bé nhiều nỗi niềm tổn thương lắm đây,mất tất cả chỉ trong một thời gian quá ngắn”…
Tại trường quay,nhân viên trang điểm và làm tóc cho Trinh,tranh thủ Trinh gọi về cho mẹ
-Mẹ ơi ở đây có cái khăn đẹp lắm mẹ thích màu nào con mua tặng mẹ
-Màu hồng nhé
-Giọng mẹ sao thế,mẹ khóc à
-Đâu có mẹ bình thường mà,do cảm cúm đó thôi
-Mẹ bật camera lên con xem nào mẹ…
-Thôi con làm đi
-Bố lại đi tìm người đàn bà đó đúng không
-chuyện người lớn con đừng xen vào
-Tại sao mẹ cứ nhịn thế nhỉ
-Nhịn là cái tốt,mẹ yêu ông ấy nhiều hơn nên chấp nhận,vì mẹ là người đến sau nên mẹ chấp nhận
-Ngày con còn bé bố bỏ đến chỗ bà ta khiến mẹ khóc ngày đêm ,con không bao giờ quên…
-Thôi con làm đi đừng suy nghĩ gì cả
-Ba năm nữa con sẽ sinh con
-Muộn quá,Đạt nó gần 40 rồi đấy con
-Anh ấy cũng đồng ý chờ con nên mẹ khỏi lo
-Con nghĩ cho chồng con chút chứ…đừng để nó chán
-Không hề chán ,chúng con rất quan tâm nhau yêu thương nhau…
-Đàn ông không tin được đâu
-Mẹ đừng nghĩ ai cũng như bố,anh Đạt khác hoàn toàn
-Cứ phải chú ý đấy…thôi làm đi
Trinh cúp máy,cô ta nhìn đứa trẻ được bế vào trường quay để đóng phim,nhìn em bé đáng yêu khiến Trinh lại chạnh lòng…
Trong giờ nghỉ trưa tại cơ quan,Đạt ngồi trên ghế nhắm mắt,vẫn đeo chiếc kính cận…anh ta mơ thấy chuyện ngày trước…
Ngày mẹ Đạt bị tai nạn phải vào cấp cứu trong bệnh viện bà trước khi mất nắm tay Đạt
-Mẹ có em bé,mẹ muốn sinh em bé ra mà không thể nữa rồi…
-Mẹ yên tâm ,em bé sẽ sống ,em con sẽ sống
Rồi sau đó bác sỹ báo mẹ Đạt đã mất cùng em bé ,Đạt suy sụp,nhà nội nhất là bố Đạt khi đó vì có bồ bên ngoài nên nói rằng cái thai trong bụng mẹ Đạt của ai ông ta không biết,mẹ Đạt bị mang tiếng ngoại tình.Sau đó 20 ngay ông ta đưa cô vợ bé về ,cô ta hãm hại Đạt hết lần này đến làn khác nhưng k thành,rồi sau bố anh ta cũng vì say rượu mà tai nạn,Đạt ở với bà noi còn ả tình nhân cũng biến mất…Khi ông bà mất đi Đạt lên chùa ở và là đứa trẻ không cha không mẹ…thế nên anh ta thấy Hà có gì đó rất giống mẹ đẻ của mình …Đạt đã có chút chú ý ngay từ lần đầu khi Hà mất con…
Trong giấc mơ của Đạt,tiếng bước chân chạy trên hành lang bệnh viện…bác sỹ đi ra và nói “ Đã phá xong rồi,cái thai chúng tôi sẽ chôn cất”
Đạt bật dậy khi thấy cô thư kí gọi…
-Sếp ơi,hôm nay sếp có cuộc họp lúc 2h đó ạ
-Vậy à
Đạt mở mắt ra bỏ chiếc kính xuống bàn
-Sếp có bao giờ ngủ trưa đâu,em thấy lạ à nha
-Đêm qua tôi k ngủ nên vậy thôi…chuyện tôi bảo cô đi làm tới đâu rồi!
-Đã xong rồi ạ,bầu cử sắp tới ông ta chắc chắn khó lên vì lùm xùm quá khứ…ông ta luôn đi tìm cô tình nhân bé nhỏ,nghe nói họ có con chung
-Ồ vậy tôi gọi là em vợ hay chị vợ nhỉ…
-Sếp thật sự k còn tình cảm gì với cô Trinh ạ
Đạt đứng dậy rút thuốc ra hút
-Kẻ tự giết cả con mình thì cô nghĩ tôi có nên đặt tình cảm vào đó không,thứ tôi có bây giờ là những điều ám ảnh tôi ngay cả trong giấc mơ,k bao giờ quên ngày cô ta phá bỏ đi đứa con đã năm tháng…thật kinh khủng
-Cô ấy đã quá vì sự nghiệp rồi
-Tiền nhà cô ta đâu có thiếu mà có lẽ cô ta có lẽ thật sự k muốn có con với tôi,không sao,trong rủi có may,tôi cũng k muốn con của tôi sinh ra từ loại đàn bà đó…
Tối hôm đó Hà tới quán trà chanh gặp Thơ …cả hai rủ nhau đi ăn ốc
-Đi thế này anh ta cho đi à
-Cho đi mà,tao nhắn tin xin đi anh ta ừ luôn
-Quan tâm mày hết nấc thế còn gì nữa
-Quan tâm đến cái thai thì đúng hơn…
-Dù sao tao thấy anh ta tốt mà,như mày nói cả đêm xoa lưng cho mày đỡ đau thì sao mà ngủ…
-Cái đó
Hà nhớ lại thấy khi cô mở mắt thấy Đạt vừa nhắm mắt nhưng tay vẫn xoa lưng cô…Chợt cô thấy có gì đó cảm giác của sự ấm áp
-Nghĩ gì mà đỏ mặt thế
-Đâu có gì…thôi ăn đi tao k dc đi lâu đâu,nay tao mời đấy nhé
-Rồi rồi …
Đạt tới quán bar anh ta mở một va ly đầy tiền mặt trong phòng vip…Hùng xoay đống tiền trước mặt một người đàn ông…Đạt cười nhẹ rót rượu
-Lần này chức phó cục trưởng chăm sự nhờ anh
-Cậu làm thế này tôi khó nghĩ lắm thật đấy
-Anh giúp em,em không bao giờ quên ơn anh…
-Bố vợ cậu cũng có lời nhờ tôi rồi
-Đó là việc của bố vợ em,ông ý nói xuông còn em nói bằng hành động…
Đạt đẩy tiền về phía ông ta…
-Anh nhận cho em vui nhé…không được em cũng tặng anh …cục trưởng chăm sự nhờ anh…
-Tiền tôi k thiếu nhưng tôi thích cái cách làm việc của cậu,thích người tài,ok tôi nhận…
Hai cô gái chân dài đi vào ngồi cạnh cục trưởng …
-Em mời anh những điều tốt nhất…
-Ok ok
-Vậy anh cứ vui em xin phép
Đạt đi ra khỏi phòng,Hùng gật đầu hiểu ý Đạt,các cô gái cởi bỏ đồ nhẩy uốn éo lên long cục trưởng …máy quay ghi lại tất cả hành vi của ông ta…
Đạt đi ra bên ngoài lấy khăn tay lau phủi người…
-Ngồi nói chuyện với hắn chỉ muốn cho chai bia vào đầu,tham còn kênh kiệu làm trò
-Ha ha hắn vào tròng của anh rồi giờ k cho anh lên cũng không được
-Nó k ưa tao vì sợ tao vượt mặt nó…nhớ cho nó dùng cả thuốc …
-Vâng…
Đạt cầm điếu thuốc lá nhưng thật ra là cỏ ( một chất kích thích) nhưng anh ta hút chỉ như một thói quen chứ không phải như những kẻ nghiện,ai không hút quen có thể ngã đập đầu bất tỉnh bất cứ lúc nào…
Bước xuống dưới đúng lúc Lan đi lên cả hai va vào nhau,Lan cau mày
-Mắt để ở trán à…
Thấy Đạt đẹp trai cô ta khựng lại
-Cô k sao chứ,thật sự xin lỗi tôi đang mải hút thuốc nên k để ý
-Dạ k sao anh ạ
-Không sao thật chứ,em ngồi bàn nào
-Bàn A12 trên tầng ạ
-Vậy anh xin lỗi bằng cách mời một chai rượu chivas 21 nhé
-Ôi k cần đâu ạ
Đạt búng tay Hùng gật đầu vẫy nhân viên “ Mang lên bàn A12 một chai chivas k tính bill”
-Vậy vui vẻ nhé …
Đạt quay đi nói chuyện vs Hùng tiếp khiến Lan cứ nhìn ngẩn ngơ cho tới khi Đạt đi khuất” Người đâu mà đẹp trai lịch sự còn ga lăng nữa chứ,mê thật”…
Cô ta hỏi nhân viên “ Anh kia là ai đấy”
-Người xăm ở cổ là giám đốc của chúng tôi đấy ạ…
-Không người mặc áo sơ mi trắng ý
-Tôi không biết…
Nhân viên ánh mắt sợ lảng đi…Lan thì ôm tim lên nói với các bạn “ Vừa gặp trai đẹp bọn mày ơi,anh ấy mời rượu này”…
-Thật à đâu …
-Đi rồi tiếc quá,chắc phải hay đến quán này may ra gặp lại,lần sau tao sẽ xin số…tiếc quá…
Trên đường về Đạt gọi cho Hà
-Em ra ngoài đi
-Anh biết tôi ở đâu ạ
Hà nhìn ra cửa quán trà chanh thấy xe Đạt,cô vội vã chạy ra rồi lại quay lại lấy cốc trà chanh ,Thơ cười “ Mang cho chàng à”
-Ừ đến tận đây đón chẳng lẽ k mời dc cốc
Hà chạy ra cửa thì vấp vào cái ghế cô ngã mài đầu gối xuống đất,cốc trà chanh văng ra đổ mất…
Đạt vội mở cửa xe chạy ra ngoài đỡ…
-Sao em phải chạy làm gì
-Tôi định mang cho anh uống trà chanh đang lạnh uống mới ngon k tan đá uống nhạt …
Đầu gối Hà chảy máu,Đạt lo lắng
-Có đau bụng không
-Không đau chân thôi ạ…
-Rất là hậu đậu đấy nhé…
Đạt đứng dậy vào hỏi thơm “ Có nước muối k em Hà bị ngã”
-À vâng có,có anh ạ…
Thơ lần đầu chạm mặt Đạt cô ngại bối rối…
Bên bờ hồ đối diện quán trà chanh,Đạt mang ghế ra rồi rửa chân cho Hà…Hà nhăn mặt
-Chịu khó chút là sạch…k nhiễm trùng đấy
Thơ mang hai cốc trà chanh ra đặt lên ghế “ Em mời anh nhé”
-Cám ơn em …em ngồi đi
-Dạ thôi em còn dọn dẹp ạ
Thơ quay đi Đat cười nhẹ
-Bạn em xinh nhỉ…
-Rồi sao anh lại chấm lại để ý rồi à,bạn tôi chưa có chồng đâu nên anh đừng có linh tinh
-Chưa chồng mới dễ linh tinh chứ
-Anh…
Đạt miết chỗ xước mạnh hơn Hà rụt chân lại
-Anh hiện tại chỉ chú ý đến em…
Lời nói bên hồ của Đạt khiến Hà đỏ mặt…nó như một lời tỏ tình ngọt ngào vào mùa thu vậy…!

Yêu thích: 3 / 5 từ (6 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN