Đánh Đổi Đời Mình - Phần 22
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1235


Đánh Đổi Đời Mình


Phần 22


Trong ánh mắt của Hà,nỗi lo sợ về Đạt vẫn thấy rõ ,cô giữ khoảng cách sau khi thấy Đạt đã đánh người…giờ anh ta lại tỏ ra gần gũi…
-Tại sao anh lại cứu tôi,ngay từ đầu anh đã tính toán điều gì đó rồi đúng không,tôi rốt cuộc có gì để anh chú ý?
-Tôi chỉ biết trong khoảnh khắc nào đó em rất giống tôi,cô đơn và mất mát đi người thân và tôi biết rất rõ em sẽ chẳng thể nào ở được với chồng em…
-Và anh chờ tôi gọi nhưng tôi lại không gọi,thế nên khi biết tôi ở trong tù anh đã chớp lấy thời cơ cứu tôi,để tôi phải mang ơn anh ,để tôi có con để giằng buộc tôi…
-Sai rồi tôi chưa bao giờ giằng buộc ai,thứ tôi muốn chính là những đứa trẻ ,khi em sinh xong em sẽ tự do như cái cách em bỏ trốn ngày hôm qua…
Đạt gắp đồ ăn vào đĩa…Hà thấy ngại khi cô đã suy đoán quá nhiều nhưng cô luôn suy nghĩ về Đạt không phải là người đàn ông hiền lành tốt bụng như cô nghĩ…
Hà nhấp ngum nước ,cô ngẩng lên thấy Đạt đang mỉm cười nhìn cô…Hà vội cúi đầu xuống,anh ta thật ra đối xử tốt với cô và rất lịch thiệp…
Trở về một căn nhà ở ven hồ ngoại ô thành phố,đi sang nội đô chỉ phải đi qua một cây cầu,căn nhà màu trắng trẻ trung khác hẳn tone màu mà anh ta xây nhà ở dưới quê…bên trong toàn bằng gỗ…Cô Kha từ trong đi ra
-Cháu đây rồi,cháu đi đâu vậy để cô và cậu Đạt đi tìm,giờ có ai nhỡ có ý xấu thì sao,còn con nữa sao cháu nghĩ nông cạn vậy,cháu có giận cậu ấy cũng phải nghĩ cho con chứ…
-Cháu xin lỗi đã để cô lo lắng…
Đạt xoa vai Hà
-Phía sau có vườn hồng cổ lâu năm rất thơm,em có thể ra đó hít không khí trong lành và nên đọc sách để đầu óc được thư giãn hoặc nghe vài bản nhạc cũng được…
-Vâng…
Hà trở lên phòng,cô thấy các phòng khoá chỉ có một phòng được mở,Đạt nói từ sau
-Phòng của chúng ta bên đó
-Của chúng ta ạ
-Ngạc nhiên à,từ giờ chúng ta sẽ ngủ cùng nhau …
-Tôi thấy không tiện lắm đâu ạ
-Em đang bầu mà có gì không tiện,anh k làm gì em đâu mà sợ
-Tôi có nói sợ anh làm gì đâu,ngủ cùng thì ngủ cùng …
Hà ấp úng đi vào trong phòng,Đạt cười nhẹ rồi đóng cửa lại…anh ta nắm tay Hà kéo đi…
Hà ngạc nhiên cứ nhìn sau lưng Đạt…nghe cách anh ta nói ở góc nghiêng,người đàn ông mũi cao môi đỏ…
“ Đây là chỗ quần áo của em,bên này là bàn trang điểm,chỗ này để phụ kiện”
Hà giật tay lại khiên Đạt quay lại nhìn
-Tôi chỉ cần hai ba bộ là được rồi,bầu to cũng chỉ mặc được váy,còn tôi chưa bao giờ trang điểm nên không cần đâu ạ
-Em tự tin vì em đẹp nên k cần trang điểm,con gái là phải chăm chút bản thân,không phải cho bất cứ ai nhìn thấy mà cho chính em,phải đối xừ tốt với chính mình trước khi tốt với bất cứ ai khác…
Đạt cầm một thỏi son ,anh ta vặn lên rồi tô nhẹ lên đôi môi trái tim của Hà…” Soi gương xem,đẹp hơn mà”
Anh ta xoay Hà nhìn vào gương ,Hà thấy mình trong gương,cô da dẻ hồng hào,gương mặt tươi tắn không như lúc cô ở cạnh Đăng,điều đó chứng tỏ Đạt rất chăm chút cho cô,chỉ là trong lòng cô vẫn lo sợ những thứ tốt đẹp mà Đạt mang tới
-Tôi đi lau miệng,người ta bảo bầu k nên đánh son có chì k tốt
-Tôi đặt son tốt nhất đấy vẫn có chì à
-vâng
Đạt vội lấy bông tẩy trang đưa cho Hà
-Vậy lau sạch đi…
Hà cầm bông quay đi cười vì Đạt lúc nào cũng ngu ngơ trong khoản kiêng khem khi cô mang bầu…anh ta đúng thật sự là lần đầu làm bố…
Tại nhà Trinh…
Bố Trinh và mẹ cô ta cãi nhau…
-Ông đi đâu,ông vẫn đi tìm cô ta hả,tôi đã nói cô ta chết rồi mà…
-Tại sao bà biết là chết,giờ tôi rất băn khoăn là lần nào bà cũng nói là chết hay bà biết điều gì
-Tôi đoán vậy,tôi k biết gì hết ( lơ đi)
-Nếu tôi phát hiện ra điều gì thì đừng trách tôi
-Rốt cuộc ông có gì với con đàn bà đó,nó là mối tình đầu của ông nhưng tôi mới là vợ của ông đấy…
-Có người nói với tôi cô ấy có thai nhưng chỉ vì nghĩ cho tôi,muốn tôi lấy cô thì có sự nghiệp nên cô ấy đã bỏ đi…nếu chết tôi phải thấy phần mộ và nếu có con với tôi,tôi nhất định đưa đứa trẻ đó về …chắc chắn đó là con tôi…
-Không có đứa trẻ nào cả cô ta sinh con xong chết cả mẹ lẫn con rồi
-Sao cô biết,nói đi…
Mẹ Trinh ôm miệng khi lỡ lời…
Đạt ngồi làm việc đến 2h sáng,bỏ chiếc kính xuống nhìn ra giường thấy Hà ngủ nhưng cứ loay hoay,xoay bên này rồi lại xoay bên kia…cô bật dậy đau hông cứ ngồi rơi nước mắt…Đạt lại gần anh ta thấy Hà đang rơi nước mắt…
-Ơ ,sao vậy,lạ nhà hay thế nào nói anh nghe
-Tôi đau hông quá,chắc thai to nên chèn vào
-Vậy phải gọi bác sỹ không ?
-Không cần đâu ,một lúc sẽ hết thôi ạ…
Thấy Hà nắm chặt tay vào chăn Đạt biết cô đang đau…anh ta xoa lưng rồi an ủi …
-Con ngoan sao lại làm mẹ đau vậy
Hà vừa đau mà cũng phải phì cười …Đạt cau mày “ Sao em vừa khóc vừa cười vậy”
-Không có gì ạ…
Xoa xoa lưng của Hà rồi cô ngủ gật gù…Đạt đặt Hà nằm xuống…anh ta nằm cạnh rồi nhìn gương mặt co khi ngủ…ánh mắt của Đạt như không có cảm xúc …anh ta nhìn chằm chằm Hà rồi sờ lên môi cô…Hà ngủ vẫn cau mày có lẽ vì cơn đau…Đạt xoa lưng tiếp “ Em vất vả rồi “
Nói xong Đạt đặt tay lên bụng cô và gương mặt anh ta khi nghĩ đến những đứa trẻ liền trở nên tươi tắn rạng rỡ…
Tại một khách sạn…
Lan cưỡi lên người đàn ông lạ quan hệ sau khi cô ta ăn chơi ở quán bar,cô ta ngủ với trai ngay sau lần đầu gặp gỡ…
Cô ta nhún nhẩy uốn éo trên người gã đàn ông lạ…Hắn dướn người dập lên Lan kêu lớn “ A…A…ôi chết mất,sướng quá”…
Sau khi xong việc ,Lan ngồi hút thuốc gã đàn ông cười cợt
-Nãy em kêu lớn thế,giả vờ tốt lắm
-Giả vờ gì anh hâm à
-Đùa chứ anh chơi em anh biết,rỗng ngoác lắm…chịu khó tu bổ lại đi,em đẻ mấy lứa rồi
-Làm gì có con đồ điên,sau này đừng mơ gặp lại tôi nữa…
Lan tức giận mặc đồ rồi ra về hắn gọi với mỉa mai “ ơ về à,làm hiệp hai đã rồi về”…
Lan ra về cô ta lái xe rồi nghĩ lời người đàn ông nói khiến cô ta điên lên phanh kít xe “ Mẹ kiếp chỉ vì đẻ đái cho thằng dở người đó mà hỏng hết cả người mình,mình đẻ mổ cơ mà,chỗ mổ cũng xăm hình rồi sao vẫn rỗng là sao nhỉ”…
Cô ta gọi cho cô bạn là chủ thẩm mỹ
-Tao Lan đây,tao hỏi này chỗ mày có trùng tu bím không
-Có nha mày làm à
-Trước làm bên nước ngoài rồi nhưng chơi vài lần là về mo,có cách nào không
-Do cơ địa đấy,có người đẻ rồi mà vẫn ngon lắm tuỳ người
-Tao chưa đẻ cơ mai tao qua kiểm tra cho tao cái nhé…
-Ừm…
Đúng lúc bố Lan gọi điện lên
-Gì vậy bố
-Vụ con bảo bố hỏi xem đứa bảo lãnh cho con vợ thằng Đăng là ai nhưng không tra ra được đâu,bố nhờ người rồi chỉ biết là giám đốc công an tỉnh đến đó là hết…
-Chắc chắn có ai đó giúp nó ,nó biến mất không dấu vết luôn…
-Mà con cần tìm ra nó để làm gì
-Con và nó vẫn chưa xong chuyện đâu…
Cúp máy Lan lầm bầm “ Nếu không phải vì mày cứ níu thằng Đăng thì tao đã k cố tình để chửa,chỉ vì mày mà làm lỡ dở cả đời tao,trốn cho kĩ đừng để tao gặp lại mày”…
Lan vẫn trơ tráo như ngày nào,cô ta huỷ hoại đời của Hà khiến cô mất chồng,mất con giờ lại đổ cho Hà làm lỡ dở đời của ả.Nhưng ả không hay rằng Hà cũng đang chờ ngày gặp lại cô ta để trả thù cho con …cuộc đối đầu giữa Hà Lan và Trinh sắp xảy ra…

Yêu thích: 3.7 / 5 từ (6 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN