Đánh Đổi Đời Mình - Phần 34
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1062


Đánh Đổi Đời Mình


Phần 34


Đăng người chồng cũ của Hà ,hắn bước tới với ánh mắt hống hách ra vẻ ta đây…
-Mày là ai mày có biết nó là vợ tao không
Đăng vừa bước tới Đạt đấm bốp vào mặt hắn ,anh ta ôm mặt máu mũi chảy xuống ròng ròng…Đạt bước tới tóm cổ áo đấm liên tiếp ,mắt anh ta trợn lên như phát điên…
“ Mày ý kiến gì hả thằng bẩn rích “
Hà vào can ngăn,Đăng nghiện nên anh ta tay run bần bật,tay quờ quạng linh tinh định đánh lại nhưng không ăn thua ,Đạt bẻ tay anh ta rất mạnh…
-Anh làm ơn dừng lại đi,dừng lại đi ạ…anh đánh thế anh ta bị thương nặng mất đấy…anh làm ơn dừng lại đi ạ…
-Cô xót nó à
-Anh nói vậy là ý gì,anh đánh người là tôi k đồng ý ,tại sao lại đánh người ta ,anh ta chưa làm gì anh mà…
Đạt cười khẩy buông tay khỏi cổ áo Đăng thì hắn ta vùng lên đấm trộm vào miệng Đạt một cái,máu trên miệng Đạt chảy ra…anh ta nhìn Hà cười nhẹ
-Vậy tôi để cho hắn đánh tôi trước thì tôi mới nên phản kháng nhỉ…
Hà quay đi nhìn Đăng rồi quát lên “ Tránh xa tôi ra,đủ rồi đấy…”
Đăng chỉ vào Đạt “ Mày giỏi đứng đây chờ tao”…
Hắn trèo lên xe máy phóng đi…Hà cúi đầu buồn bã
-Tôi xin anh đấy ,anh đi đi…tôi mệt mỏi lắm rồi
Đạt lấy khăn tay trong túi lau miệng…
-Cô hợp với hắn hơn với tôi đấy,cô nên ở lại,tôi nghĩ vậy…
Đạt quay đi lên xe nhấn ga phóng thẳng,bỏ lại Hà ở lại…Hà ôm mặt bật khóc vì cô sợ Đăng sẽ gọi người tới gây khó dễ cho Đạt nên mới bảo anh ta đi,câu nói chạm đến tự ái của Đạt khiến anh ta quay đi thẳng mà k hề do dự…
Ra đến bờ sông Đạt ngồi trên xe nhìn ra phía làn nước đang xoáy,anh ta châm thuốc hút,máu trên mép miệng vẫn rỉ ra…anh ta tự cười chính bản thân “ Mày nghĩ gì vậy Đạt,cô ta là cái thá gì mà khiến mày sống mất đi quỹ đạo vốn có,cô ta chỉ là một con đàn bà một đời chồng bị hắt hủi mà còn làm cao với mày,mày điên rồi phải không Đạt,cô ta là cái thá gì”…
Đạt vừa cười mỉa mai vừa ngậm thuốc ,ánh mắt anh ta tỏ ra rất khó chịu…
Hà sách giỏ hoa quả vào trong nhà,mẹ Hà đang rửa bát bà đứng bật dậy khi thấy con gái về
-Mẹ,con đã về
Vào trong căn nhà sập sệ ,Hà nhìn người cha nát rượu nằm liệt giường vì ung thư giai đoạn cuối…
-Con đang ở đâu
-Con đang ở trên Hà Nội,mẹ đừng lo cho con ,con thật sự rất buồn khi chưa giúp gì được mẹ …
-Cứ lo cho bản thân sống tốt là bố mẹ vui rồi
-Mẹ có khi con sắp cưới chồng rồi
-Cưới ai,đã tìm hiểu kĩ chưa,lỡ dở một đời như vậy có quá nhanh không?
-Con có con với anh ấy rồi,hẳn hai bé nhưng là cấy …
-Là sao,nghĩa là con có con với người sắp cưới đó rồi á
-Vâng mẹ…
-Nhìn con vẫn gầy nhỏ bé mẹ k nghĩ con lại đã sinh con ,giờ chuyện đã vậy rồi thì lấy bố của con mình là hạnh phúc nhất
-Nhưng con k yêu người ấy mẹ ạ
-Vậy tại sao con đồng ý lấy người ta,vì lũ trẻ sao?
-Vâng ,vì lũ trẻ,con cứ nghĩ đẻ cho anh ta để trả ơn anh ta cứu con khỏi đi tù và minh oan được cho con nhưng sau khi sinh xong lũ trẻ con k thể nào rời đi được nhìn các con còn nhỏ,con cảm thấy như tâm hồn con được tái sinh sau cú sốc mất cu thóc …
-Đó là động lực để con tiếp tục cuộc sống,nếu có thể hãy chăm sóc các con thật tốt
-Hôn nhân đó con sợ k được bền lâu
-Vì con k yêu người ta nên con nghĩ vậy,khi con yêu người ta rồi thì con sẽ luôn cố gắng để được ở bên người mình yêu thương…
Bên ngoài Đăng quát lớn “ Đâu rồi nó đâu rồi”
Mẹ Hà hiểu ý,Hà nấp vào buồng và bà đi ra ngoài
-Hà nó đi bao năm nay sáng cậu vừa hỏi tôi giờ lại hỏi
-Ơ thế nó k vào đây ạ
-Vào đâu
-Nó về đến cửa cùng thằng nào đó rồi đấy ,con sẽ tìm nó về
-Con và con Hà chia tay rồi thì tìm để làm gì
-Con k biết con phải tìm nó…
Đăng quay đi,Hà bước ra thở dài
-Anh ta thật trơ tráo mẹ ạ,nãy người ấy đánh Đăng ở ngoài cửa
-Cũng phải cho nó vài nắm đấm cho bớt cái thói hống hách đi mới được…
-Khi nào con sẵn sàng con sẽ về báo cho mẹ
-Hôm nào dỗ cô Hạnh mẹ gọi là về nhé
-Vâng ,vậy con đi đây ạ…
Thơ gọi cho Hạnh
-Mày đang ở đâu thế
-Sao vậy
-Ông Đạt về thành phố cùng lũ trẻ rồi ,tao vs anh Hùng đang qua đón mày đây này
-Sao lại vậy
-Anh ấy nói k muốn gặp lại mày nữa,cũng k nói đưa lũ trẻ đi đâu
-Để tao gọi xem sao
Hà gọi cho Đạt nhưng anh ta cho cô vào danh sách hạn chế,cứ gọi là bận…
Ra đến cửa Đăng gõ cửa xe Hùng,Hùng kéo kính xe ,trên xe có vài người xăm trổ kín người,Hùng mặt lại dữ khiến Đăng cúi đầu ngại “ Tôi xin lỗi nhầm xe “…
Đăng cùng mấy tay trai làng vội rút…Hà đi ra đúng lúc hắn thấy định gọi Hà mà thấy cô bước lên chiếc xe ý nên hắn chột dạ …” Nó qua lại với bọn dân xã hội à,con này bây giờ gớm thật,k đúng thằng khi nãy nói cô ta mang thai với nó,con khốn này giờ sống lang chạ quá nhỉ,rồi tao sẽ tóm được mày”…
Hà trở về nhà Đăng và cô Kha đều k có ở đó,Hùng cũng k liên hệ được
-Em làm gì mà anh Đạt tức đến thế này,giờ đưa lũ trẻ ra nước ngoài thì em tìm làm sao được …
-Em …em k nghĩ là anh ấy tức đến mức như vậy…giờ em phải làm sao ạ,con của em…
-cứ bình tĩnh kiểu gì anh ấy cũng sẽ gọi cho anh…tin buồn cho em là anh Đạt huỷ toàn bộ chuyện cưới hỏi rồi…anh nói thật 80% em k dc gặp con nữa…
Thơ đẩy vai Hùng ý đừng nói làm Hà sợ…Hà đi đi lại lại…ánh mắt lo lắng…
Một tuần sau,Đạt gọi cho Hùng cuộc đầu tiên vì công việc…
-Chuẩn bị cho anh một bàn tối anh tiếp khách
-Ok anh,anh à,anh đột nhiên mất tích làm em lo quá …
-Anh vẫn ở đây thôi chú lo gì
-Hà…Hà lo lắng lắm
-Đừng nhắc tên cô ta với anh,anh k muốn liên quan,em chuẩn bị cho cô ta một tỉ đưa rồi cô ta khắc biến mất…cứ nói chuyện đẻ thuê đã xong
-Vâng …
Hùng cầm tiền đưa cho Hà,Hà nhìn chỉ hỏi về con cái “ Anh ta có nói ở đâu không”
-Anh Đạt nói đưa cho em tiền,chuyện đẻ thuê đã xong…anh ấy chỉ nói vậy
-Em k cần tiền,lúc này em cần con em thôi…em nhớ con em lắm rồi …
-Anh cũng hết cách rồi ,đã cố giúp em rồi …à hay là tối nay anh Đạt tiếp khách em chờ để gặp nói chuyện chắc được,em phải chờ…
-Được ạ,em chờ được …
Thơ xoa vai Hà “ Giờ khéo hay không ở mày đấy ,tao tin lão Đạt còn thích thì sẽ còn mủi lòng,đàn ông đừng để họ điên lên như thế thiệt mình”
-Ừ tao hiểu rồi…
Tối đến Hà mặc chiếc áo khoác đội mũ ngồi ở góc quán bar,cô nhìn Đạt cười nói với khách đi ra từ trong phòng…Hà vội chạy tới gần,Đạt nhìn thấy liền lờ đi…anh ta đi thẳng ra xe,Hà chạy theo gọi “ Chờ đã anh Đạt,chờ tôi với”
Đạt vẫn đi thẳng,đúng lúc chiếc xe vụt qua Hà né thì cô ngã ngửa ra tay chống xuống đất xước tay,Hà thấy tay cháy máu, cô ngẩng lên thấy xe đã đi…cô cúi đầu bật khóc ôm đầu ngồi co ro dưới trời lạnh…chiếc xe từ xa lao tới đỗ xịch trước mặt Hà,Đạt mở cánh cửa xe giọng lạnh tanh…
-Lên đi…
Hà vội bước lên xe,cô tay chảy máu nên đau cứ cúi đầu chẳng biết nói gì …Đạt phanh kít xe lại bên bờ hồ…” Nói gì nói nhanh đi tôi cho cô 5p”
-Tôi đau tay
Đạt lúc này mới thấy tay Hà chảy máu,anh ta mở hốc xe lấy khăn thấm cho Hà…vừa thấm vừa thổi
-Cô đi đứng lúc nào cũng hậu đậu …
-Anh k muốn cưới tôi nữa à
-Không
-Tôi k xứng đúng không?
-Ừ…cô hợp với thằng chồng cũ cô hơn
-Anh giận à,khi đó tôi sợ anh ta gọi người đén hại anh nên mới nói anh đi chứ đâu có ý gì mà anh ,anh bỏ rơi tôi vậy…
Thấy Hà khóc khổ thân,Đạt lại động lòng…
-Cô ăn gì chưa
Hà lắc đầu
-Anh cho tôi gặp con đi được không,tôi nhớ con lắm rồi,cả tuần k ngủ được vì nhớ con
Đạt nhìn ánh mắt Hà tỏ rõ buồn bã có lẽ vì nhớ con,đôi mắt thâm quầng…
-Tôi thuê cô đẻ và giờ đã xong rồi nên cô đừng bám theo tôi nữa,lũ trẻ rất ổn,k có mẹ chúng vẫn ổn,tôi sẽ thường xuyên gửi ảnh của con cho cô nếu cô cần…
-Bám theo anh?…anh quá lời rồi đấy,nếu anh đã nói vậy thì xin lỗi đã làm phiền anh,anh nói đúng tôi đẻ thuê đã xong rồi,tôi k nên bám theo anh…
Hà mở cửa xe bước xuống xe,cô đi như người mất hồn…tay cô còn cầm hai chiếc vòng đan để đeo vào chân các con…
Đạt nhắm mắt thở dài,anh ta ôm trán vẻ mệt mỏi…đến chỗ công viên…Đạt xuống xe đuổi theo Hà tóm tay giật lại
-Đến lúc này cô vẫn còn tự mãn
Thấy Hà nước mắt lã chã,Đạt khựng lại…Hà gạt tay lau nước mắt
-Anh có chuyện gì không?
Đạt kéo tay sát gần,anh ta hôn Hà,Hà cắn vào môi anh ta rồi tát “ Đồ khốn anh muốn gì “
-Muốn có cô đêm nay…
Đạt tóm tay Hà đẩy lên xe…Hà còn đang k hiểu chuyện gì,Đạt phóng về căn nhà chung cư cao cấp của anh ta…trong thang máy Đạt đã ôm hôn Hà ,cô có phản ứng cũng k ăn thua…
Anh ta cắn vào cổ Hà rất mạnh khiến cô đau nhăn mặt “ A…”
-Anh…
-Sao…cô chạy hay cao giá tiếp à
-Tôi cao giá cái gì ,anh hâm à…
Cánh cửa phòng đóng lại,Đạt cởi bỏ áo phanh hở phần múi bụng rắn chắc vạm vỡ ,Hà sợ ngồi co ro trên giường…
-Nào cô sẵn sàng chưa
Đạt ấn tắt đèn ,ánh mắt anh ta như con thú muốn nuốt chửng Hà…

Yêu thích: 3.2 / 5 từ (5 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN