Đánh Đổi Đời Mình - Phần 39
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1110


Đánh Đổi Đời Mình


Phần 39


Tiếng Hà khóc vang vọng trong căn phòng…Đạt mút bờ môi cô thật chặt…
-Bỏ tôi ra…
-Anh không bỏ
Đạt gằn mặt nói bên tai Hà…Hà thở hổn hển,Đạt nằm bên trên nhìn gương mặt cô rồi quát lớn…
-Rồi anh muốn gì,anh để cho tôi được yên…
-Theo em thì anh muốn gì,anh đã làm gì sai hả,anh bỏ Trinh sớm hơn dự kiến vì ai,anh làm tất cả đều hướng về em…
-Tôi lấy gì để tin anh,anh đã ngủ với người khác ngay ngày tôi đi sinh con,ngày đó anh vẫn có vợ,có cả tôi và có cả người để anh quan hệ tình dục…đàn ông chỉ muốn có thêm mà chẳng muốn bớt…tôi cũng k xứng đáng với người ăn chơi như anh đâu…tôi k hợp…
Đạt kéo tụt quần của Hà xuống,anh ta đưa dương vật vào trong cửa mình của Hà vội vã…tay anh ta ghì chặt cô…Hà co người đẩy …Đạt cắn vào cổ cô khiến cho cô cau mày vì đau,ngửa cổ ra phía sau Hà thở mạnh…Đạt nhấp nhô ra vào liên tục…miệng anh ta nói giọng gằn xuống
-Không có ai tốt với em như anh đâu,tin anh đi …anh sẽ để em cảm nhận thoải mái nhất có thể…
-A…dừng lại…
Đạt nhấp mạnh hơn ,tiếng nước nhớp nháp dinh dính va vào nhau…
-Anh không dừng…em cảm thấy thích đúng không,anh sẽ làm cho em thích đến nỗi em không thể rời khỏi anh…
Đạt dang rộng chân Hà sang hai bên…anh ta nhấp mạnh hơn…tiếng bạch…bạch…mạnh đến nỗi Hà ôm miệng bật khóc…người cô nhấp nhô…hai bầu ngực hé lộ dần khi chiếc áo lót tụt dần xuống…
-Dừng đi mà…tôi không chịu được…A…
Hà càng khóc anh ta càng phấn khích…
Anh ta rút ra Hà xoay người lùi lại đầu giường vẻ sợ hai…Đạt ôm chầm từ sau…anh ta áp sát dương vật vào phần mông của Hà…cô cảm nhận được rõ rệt chỗ đó của anh ta đang cương cứng rất lớn…
-Em đi đâu được…mới khởi động thôi mà…
Hà run lẩy bẩy,Đạt hôn từ sau gáy đến tai của Hà rồi thì thầm “ Anh có rượu rồi nên còn lâu mới ra “…
-Tôi mệt…tôi còi bé thế này chịu làm sao được
-Em sẽ quen thôi…tin tôi đi sau này em sẽ thích đấy…
Đạt khẽ đưa vào từ sau…anh ta nhổm dậy dập khe khẽ từ từ…Hà tóm tay vào thành giường ở tư thế quỳ…Đạt vừa quan hệ vừa khẽ dỗ dành “ Chịu khó nào…một chút là quen”
-A…ưm…hưm…hơ…hơ…
Tiếng Hà thở dốc…chiếc giường rung chuyển tiếng đệm lò xo …Đạt rất chuyên nghiệp trong chuyện chăn gối…thứ mà Đăng chưa từng làm cho Hà có cảm giác khi quan hệ,Đăng nếu không có thuốc kích dục của Lan thì anh ta không thể quan hệ nổi đến phút thứ 5 dù cho hắn trẻ hơn Đạt rất nhiều…
Thứ khoái cảm mà Đạt mang đến cho cô trong lúc quan hệ là những nụ hôn ngọt ngào,những lời mật ngọt bên tai…và anh ra thể lực rất khoẻ đang giày vò thân xác Hà…
Sáng hôm sau…Hà mở mắt bật dậy trong vô thức…tay cô vẫn túm chăn che ngang ngực…Đạt bên cạnh mở mắt
-Vẫn sớm mà …ngủ tiếp đi
Hà nhìn đồng hồ mới 4 rưỡi sáng,cô đang gượng gạo thì Đạt với tay kéo Hà nằm xuống đè lên tay anh ta…Đạt ôm gọn Hà trong lòng…
-Cứ thế này chúng ta sẽ đi đến đâu được đây…
-Hai hôm nữa chúng ta sẽ kết hôn,anh nói là làm điều đó đã chứng tỏ được anh sẽ đi đến đâu cùng em chưa?
Đạt nhìn xuống dưới tay …Hà nhỏ bé nằm lọt gọn…cô đẩy Đạt ra thì Đạt giữ lại
-Anh đừng đùa nữa…
-Ai đùa…anh chưa bao giờ đùa…
-Thế nhưng còn cô gái đó…cô ấy
Đạt hôn lên môi Hà k để cho cô nói…tay anh ta mân mê phần âm đạo của Hà…Hà nhăn mặt rồi khi Đạt buông nụ hôn,anh ta nở nụ cười tươi…
-Anh và cô ta chẳng liên quan gì cả,cô ta định gài anh đấy
-Là sao ạ…
Đạt chui tọt vào chăn,anh ta dạng chân Hà rồi dùng tay mơn trớn vùng kín…lưỡi đá vào mép …Hà thở mạnh kêu lên “A…đừng …”
Tại quê Hà…
Mẹ cô đi ra cắt cỏ trước mộ người phụ nữ tên Hạnh,vừa cắt cỏ bà vừa nói “ Ở trên đó em chì đường cho con gái chúng ta nhé,nó vất vả giống em lận đận đường chồng con,nghe nó nói sắp đi bước nữa mà chị lo quá,mong con gặp được người tốt”…
Đúng lúc ông Thịnh đi tới cùng đệ của ông ta…người đó chỉ “ Đây ạ”…
Mẹ Hà nhìn ông Thịnh rồi chợt nhận ra người đàn ông trong bức ảnh chụp cùng Hà năm xưa…
-Ông là Thịnh đúng không
-Chị là…
Sau một hồi nói chuyện…ông Thịnh thắp nén hương cho người yêu cũ ,ông ta khóc bên phần mộ “ Anh xin lỗi đã không ở cạnh em lúc em cần anh nhất,anh xin lỗi em,anh sẽ thay em chăm sóc cho con ,anh yêu em Hạnh ơi”…
Khói Hương nghi ngút…tiếng khóc giữa nghĩa trang vang lên…
Hà sau đó nhận được cuộc gọi giải thích của Thanh…cô ta nói chỉ tức anh Đạt nên đã nói vậy…Hà cúp máy rồi nhìn lũ trẻ và tự nhủ “Mình phải tin anh ấy vì anh ấy đã cho mình có cơ hội được sống lại từ đầu”…
Đạt tới tiệm nhẫn cưới,anh ta mua một chiếc nhẫn nhỏ xinh rồi cất vào túi…tay gọi điện cho Hà vẻ mặt đầy hạnh phúc…
-Tối nay đến nhà hàng này nhé anh sẽ bảo Hùng đón em
-Vâng
-Vậy anh đi làm tiếp đây
-Đang nghỉ trưa mà anh k nghỉ ạ
-Không anh muốn làm cho xong để về gặp em
Hà bên kia đầu dây mỉm cười…
Đạt tối nay định cầu hôn Hà và sẽ kết hôn trong hai ngày tới…
Ông Thịnh sau khi nghe mẹ Hà nói về cô,ông cầm ảnh con gái mà rơi nước mắt …ông lại nhận được tin tìm hiểu rằng
-Cô ấy sống cùng cậu Đạt và có hai đứa con chung cùng nữa…
Bố Hà lắc đầu
-Tại sao vậy con,tại sao lại là nó vậy…con gái của tôi đứa trẻ đáng thương…
Ông Thịnh quyết định tới gặp Đạt…vừa vào cửa Đạt có vẻ k vui vẻ
-Tôi tới đây có chuyện muốn nói về con tôi
-Nếu là chuyện đó thì k có gì để nói thêm đâu ạ
-Không phải Trinh mà là Hà,nó là đứa con riêng của tôi…
Đạt ánh mắt như quá đỗi ngạc nhiên
-Ông nói cái quái gì vậy
-Cậu sẽ tin nếu thấy cái này
Ảnh mẹ đẻ Hà nhìn có nét rất giống cô…bức ảnh bà ấy chụp cùng ông Thịnh…và nhìn lại ông Thịnh thì Hà thật sự giống ông ta nữa…Đạt cười gượng gạo
-Không thể nào,k thể nào …
-Tôi sẽ đón con bé sớm nhất có thể…tôi nói vậy chắc cậu cũng hiểu …
Tối đến Hà trong chiếc váy trắng xinh đẹp ngồi ở nhà hàng Pháp…cô nhìn đồng hồ đã muộn 30p…cô gọi cho Đạt mà k nghe máy…
Bên ngoài nhà hàng,qua ô cửa kính…Đạt đôi mắt đỏ lên khi nhớ lại chuyện năm xưa chính bố Hà …ông Thịnh là người đã gây tai nạn khiến mẹ anh ta chết …mối thù mà anh ta gây ra cho Trinh mục tiêu là vào ông Thịnh…Đạt muốn ông ta phải đau khổ khi anh ta chà đạp được lên cô con gái rượu mà ông Thịnh yêu chiều…Thế nhưng người tính k bằng trời tính,anh ta lại đem lòng yêu thương Hà,và Hà lại là con riêng của ông Thịnh…
Đạt ôm miệng khi nhìn Hà…anh ta ngước mặt lên trời thở mạnh lấy can đảm bước vào trong…Hà cười rạng rỡ
-Sao anh đến muộn vậy,em gọi chả nghe máy gì
-Anh nói nhanh thôi
Hà thấy rõ sắc mặt Đạt tỏ ra lạnh nhạt…
-Anh có chuyện gì vậy?
-Chúng ta chia tay đi
Hà cười gương
-Anh đùa gì vậy
-Anh nói nghiêm túc ,anh cảm thấy em k hợp với anh …rất nhiều chuyện không hợp…thế nên từ nay chúng ta nên đường ai nấy đi,anh k muốn gặp lại em nữa…
-Đừng thế,anh nói sẽ cưới em
-Em tin đàn ông dễ như cái cách em trao thân cho anh vậy…
Câu nói đó của Đạt như sát muối vào lòng Hà …
-Có cần phải nói đến mức như vậy không,như vậy em sẽ tổn thương đấy biết không?
Đạt nắm chặt tay,anh ta đỏ mắt rồi nhìn ra chỗ khác k dám đối diện Hà…
-Anh bận rồi đồ của em Hùng sẽ đưa cho em…em có thể về chào tạm biệt lũ nhỏ…
Đạt đứng dậy Hà tóm lấy tay Đạt…
-Tại sao,tại sao lại bỏ rơi em
-Đừng làm vậy,anh đến với em chỉ chơi bời mà thôi…
Đạt giật tay ra khỏi tay Hà…Hà rơi nước mắt rồi cười như mỉa mai bản thân…Đạt vừa bước đi trên mặt anh ta lăn dài những giọt nước mắt …
Chẳng ai hiểu được cảm giác còn yêu nhưng phải chia tay…

Yêu thích: 3.5 / 5 từ (4 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN