Đánh Đổi Đời Mình - Phần 40: Cuối
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1310


Đánh Đổi Đời Mình


Phần 40: Cuối


Nước mắt cả hai đều rơi ,yêu thương chỉ vừa mới hé mở lại phải vụt tắt…
Hà ngồi bên trong nhà hàng nhìn ly rượu vang cô cười gượng và nước mắt vẫn tuôn rơi ,Hà cầm ly rượu tay run run và cô uống hết.Đặt chiếc ly xuống dưới bàn Hà bật khóc lớn,vừa khóc vừa cười…
“ Tại sao,tại sao anh lại bỏ rơi tôi”…
Đạt ở bên ngoài nhìn Hà qua cửa kính,ở trong chiếc xe ô tô anh ta mở hộp nhẫn cầu hôn rồi cười nhẹ “ Làm vợ anh nhé,câu nói đó có lẽ tôi không thể nói ra dành lời nói đó cho em ,tại sao em lại là con của hắn”…
Đạt cười rồi nước mắt cũng rơi…cơn gió lạnh đầu mùa rít lên trong bản nhạc buồn của đầu đông
🎶 Khi tình yêu bắt đầu chính là lúc thêm gần ngày xa cách🎶…
2 năm sau…
Kể từ cái ngày chia tay đầu đông đó …Hà bước xuống từ sân bay,cô trở lại Hà Nội sau chuyến du học nước ngoài…giờ cô đã là một cô tiểu thư đúng nghĩa sau khi nhận lại được bố đẻ của mình…
Chỉ có điều Trinh vẫn không thể nào chấp nhận sự thật này…cô ta nhu phat điên gào thét khi biết tin Hà quay về…
-Con sẽ ra ngoài sống nếu phải sống cùng nó,bố giết con đi còn hơn
-Con là chị,phải bao bọc em chứ sao lại tỏ thái độ như vậy được
-Bố thừa hiểu nguyên nhân tại sao mà,em đi cướp chồng chị thì có yêu thương nổi không bố
-Là do thằng Đạt,là ý của nó đâu có liên quan đến Hà
-Bố đừng bênh đứa con cưng của bố nữa,con mãi mãi k bao giờ chấp nhận nó…
Trinh rời khỏi nhà,mẹ cô ta nhìn ông Thịnh
-Ông đã thấy hậu quả mà ông làm ra chưa
-Chẳng có gì là hậu quả,nếu nó k chấp nhận được thì tôi coi như k có đứa con như thế
-Ông nói thế mà nghe được à ,con riêng của ông mà ông ép mẹ con tôi phải vui vẻ chấp nhận,ông điên rồi…
-Cô biết thừa lý do còn gì,con riêng của tôi nhưng là đứa con với người mà tôi yêu…
Mẹ Trinh đứng bật dậy
-Anh giờ chức vụ cao được như thế này đừng quên có nhà tôi giúp đỡ
-Chính vì k quên nên tôi vẫn ở với cô,Hà là con của tôi và k ai có quyền chà đạp lên đứa trẻ đó một lần nào nữa…
Ông Thịnh nhớ lại hai năm trước nhận con gái,đứa con gầy gò như kẻ mất hồn khi gặp cha mình ,ông biết được những kí ức k đáng có của con gái mình dù cho cô đã phải trải qua…ông tự nhủ “ Bố sẽ bù đắp cho con tất cả”
Hà đi học thiết kế,cô muốn tạo nên một thương hiệu riêng của chính mình,bản thân cô làm thợ may đã thành thạo…trở về căn hộ chung cư cao cấp mà ông Thịnh chuẩn bị sẵn cho con gái…
Hà vừa bước vào đã thấy ông Thịnh đang nấu ăn ở bếp,ông cười rạng rỡ khi thấy con
-Về rồi đấy,rửa tay ăn thử món vịt tiềm mà bố nấu thử xem …!
-Bố vất vả rồi
-À chuyện con nhờ bố ,bố chuẩn bị xong rồi giờ con chỉ việc phát triển thôi…
-Vâng…
Trong bữa cơm Hà kể cho bố nghe rất nhiều về chuyện học ở bên Anh,cô tỏ vẻ vui khi nhắc đến những người bạn đã quen ở bên đó…
-Quen nhiều bạn tốt là một lợi thế,con có qua thăm lũ trẻ không?
-Con không,đã hết từ hai năm trước,giờ có lẽ anh ta cũng đã kết hôn rồi!
-Chưa đâu,giờ nó là phó cục rồi,thằng đó nếu k phải là từng là chồng của Trinh thì con có thể đến với nó thoải mái
-Anh ta chia tay con mà bố,có lẽ chỉ là chơi bời thoáng qua,con cứ nghĩ như vậy để có động lực dứt bỏ,chỉ vì vướng hai đứa con nên con nặng tình hơn nhưng anh ta kiên quyết chia tay thì con cũng không muốn lưu luyến nữa,con cũng đã quên dần được rồi
-Quên được chưa
-Mặc dù thời gian ở vs Đăng nhiều hơn nhưng con k có tình cảm nên quên anh ta dễ dàng hơn,còn Đạt con yêu anh ta rồi nên sẽ quên lâu hơn…nhưng k có gì là k thể phải k bố
-Con gái bố mạnh mẽ lắm…giờ phải sống thậy tốt và hạnh phúc con ạ…
Trong quán cafe,Đạt vô tình chạm mặt Trinh…đi đối diện nhau Đạt k chào hỏi cũng coi như k thấy,Trinh mỉm cười
-Lạnh nhạt vậy chồng cũ,chí ít cũng phải chào hỏi nhau chứ
Đạt quay lại cười nhẹ
-Chào em
-Anh vẫn vậy,vẫn nở nụ cười giả tạo quá nhỉ…
-Với em tất cả đều phải giả tạo
-Anh…người anh yêu về rồi đấy…
Đạt đổi sắc mặt ,anh ta lại cười nhẹ
-Vậy à,cô ấy cũng thật may mắn khi có người chị như em…
-Anh xơi cả hai chị em tôi anh k thấy xấu hổ hay sao?
-Nhớ kĩ lại xem anh xơi em hay em xơi anh…
Đạt bật cười lớn mỉa mai rồi rời đi ra ngoài có người mở cửa ô tô để anh lên…Trinh nắm chặt tay
-Đồ hống hách,nó hoá ra chỉ chơi bời với con Hà,đúng là bản chất thì k thể nào thay đổi
Hà vào phòng mở ảnh hai cậu con trai ra nhìn khi theo dõi zalo của cô Kha vẫn hay đăng ,dường như cô cứ Đăng để Hà thấy các con…
“ Các chàng trai của mẹ đã lớn thật rồi,mẹ thương các con nhiều lắm nhưng biết làm sao được khi số phận giữa mẹ và bố con đã hết “…
Trên chiếc ô tô nhìn hàng cây lá rơi lá tả,Đạt nhìn ra ngoài đầy vẻ suy tư,anh ta mở máy xem bức ảnh Hà chụp cùng các con và gửi cho anh ta vào hai năm trước…gương mặt anh ta trùng xuống…
“ Em có khoẻ không,anh mong em được hạnh phúc ,thật lòng …”
Tối hôm đó Hà và các bạn quen bên Anh hẹn nhau gặp tại quán bar…bên trong quán nhạc sập xình …Hà vào thì hai cô bạn là Thu và Xuân vẫy tay
-Bên này Hà ơi
-Êu ôi tắc đường quá tao mãi mới ra khỏi phố được đấy
-Cạn đi,bar bên mình bốc hơn bên Anh nhỉ
-Ừ bên kia nhẹ nhàng hơn,nào uống đi
-Khi nào mày mở cửa hàng đấy
-Bố tao lo cho hết rồi giờ thích ngày nào đẹp là mở thôi
-Sướng thật đấy có ông bô giàu thì không cần gì hơn nhỉ…
-Bố tao rất tâm lý,tao nói nhờ ông tìm hộ mặt bằng nhưng ông đã làm xong hết cho rồi,nào thôi cạn đi hôm nào mày ăn hỏi thế Xuân…
-Đang cãi nhau chả muốn cưới nữa
-Con hâm uống đi …
Trong ánh đèn nhạc Lan vô tình chạm mặt Hà…cô ta ngạc nhiên khi thấy Hà quá thay đổi trông cô sang trọng và như tiểu thư…
-Đã lâu k gặp
Hà thấy Lan liền đổi sắc mặt
-Giờ gặp rồi đấy,cô thế nào vẫn dùng thân xác mình đi cướp chồng người chứ
-Mày…sao mày dám
-Tao định trả thù mày vì mày hại chết con tao nhưng mày biết gì không,chính mày tự hại mày với lối sống bệnh hoạn,mày đi với mấy thằng xã hội kia thì chúng nó chỉ coi mày để xả,cũng con nhà khá giả mà trông mày k khác gì con điếm rẻ tiền,à không điếm nó còn có mục đích kiếm tiền,còn mày còn dưới cả mức đó…giờ bố mày về hưu non còn đang bị điều tra kìa,thế nên giờ mày k còn là tiểu thư nữa r nhỉ…
-Đúng là mày bây giờ khác xưa quá rồi,k còn là con nhà quê chịu nhịn nữa,biết nói năng xoáy móc nhưng tao k quan tâm đâu
-Đúng rồi vì trình độ của mày chỉ quan tâm đến sau lớp quần con của đàn ông thôi…
Xuân và Thu bật cười khiến Lan xấu hổ…Cô ta dơ tay định tát Hà …
Đạt từ sau tóm tay Lan…Lan đơ người khi thấy Đạt cô ta như rụng tim khi người cô ta săn đuổi hai năm qua đang ở trước mặt…Đạt cười nhẹ
-Ở đây k dc manh động đâu cô gái…
-À vâng…chuyện riêng của em thôi
Hà thấy Đạt cô ánh mắt bối rối…Đạt nhìn Hà rồi chào hỏi
-Đã lâu k gặp
Lan ngạc nhiên khi thấy Đạt chủ động hỏi Hà…
-Vâng đã lâu k gặp…
Hà tỏ vẻ ái ngại…Lan bị đám đàn ông xã hội kéo tay đi…
-Em khoẻ không?
-Em khoẻ,các con khoẻ không ?
-Con vẫn ổn,vậy em ngồi chơi đi…
Đạt quay đi cùng vài người khác lên phòng vip…Xuân hỏi gấp
-Lão Đạt mày kể đấy đúng k
-Ừ
-Đẹp trai nhỉ,mà cả hai có con vs nhau rồi mà chào hỏi như người dưng ý
-Thì hiện tại đang là người dưng mà…kệ đi uống đi…
Hà say đến thở ra toàn hơi rượu,cô đi ra bên ngoài vẫy xe mãi không được,gã đàn ông xăm trổ dân xã hội ra quàng vai Hà
“ Đi đâu anh đưa em đi,xe anh kia rồi”
-Bỏ tay ra đi
-Ái chà giọng cứng nhỉ
Từ sau gã đàn ông Đạt to con tóm cổ hắn rồi đấm liên tục vào miệng…người nhà gã kia ra xin
-Anh ơi cho em xin
-Mày điếc à nó bảo bỏ tay khỏi người nó còn gì
Thấy phía sau Đạt đám người áo đen đứng xung quanh nên gã xăm trổ chắp tay xin rối rít…Hà thấy Đạt quá manh động,cô quay đi thì Đạt kéo tay
-Anh giữ tay tôi làm gì
-Cô k biết cám ơn à
-Tôi đâu cần anh giúp,anh đánh ngta máu me thế kia là vui à…
Đạt kéo tay Hà lên xe,Hà giằng co thì Đạt vác cô lên anh ta mở cốp xe ném Hà vào
-Cô im miệng…
Lái xe đến hầm khách sạn …Đạt vác Hà lên,cô cắn vào cổ anh ta
-Đồ khốn sao anh dám nhốt tôi ở cốp hả…bỏ ra…
Vào bên trong phòng Đạt tím hết cổ do Hà cắn…anh ta nằm đè lên cô…
-K tránh
Hai người nhìn nhau Hà ngại quay mặt đi…
-Anh muốn gì,đừng có nói a muốn quan hệ với tôi
-Ừ muốn thế
-Trơ tráo
Hà định tát thì Đạt giữ tay…
-Lâu phải kiểm hàng chứ nhỉ
-Anh coi tôi là gì vậy thằng khốn kiếp…
Hà bật khóc lớn…cô đấm vào ngực Đạt
-Anh nhịn hai năm nay để chờ ngày em về ,chúng ta k cần cưới chỉ cần gặp nhau như vậy là cũng vui rồi…phải k
-Không…
Nói xong Đạt xé toạc chiếc váy của Hà,chiếc áo khoác mỏng của Hà bị lột ra ném xuống sàn…cô chỉ mặc đồ lót…bộ đồ lót màu đen tôn lên làn da trắng của cô…
Đạt kéo bật chiếc áo ra ,ngực Hà nẩy lên ,anh ta cúi xuống mút mát rồi liếm liếm nhẹ …Hà thở mạnh…tay cô ôm đầu Đạt…
-Vẫn ngọt như ngày nào,ngực em vẫn rất đẹp …
-Tôi nhớ con…rất nhớ chúng chỉ vì anh mà tôi muốn quên đi,giờ anh lại làm vậy…anh làm khổ tôi anh biết không?
-Nhớ con thôi có nhớ anh không?
-Không…
-Nói dối
Đạt hôn lên môi Hà rồi mút chặt…Hà từ đôi môi có hương hoa hồng từ son cô đánh…mùi thoang thoảng ngọt ngào khiến Đạt không thể kìm nén cảm xúc…anh ta hôn từ ngực xuống tới vùng kín …Hà dướn người khi anh ta bắt đầu liếm nhẹ rồi đưa đầu lưỡi sâu dần vào bên trong…Hà tóm tay vào gối,cô mím môi để k phát ra tiếng…
Tại phòng của Lan,căn hộ chung cư thuê theo tháng,hai gã đàn ông bên trong ngủ say,cô ta vừa quan hệ với cả hai…dập điếu thuốc Lan cay cú “ Mẹ kiếp nó quen anh ta ,tại sao người mình thích luôn dính đến con khốn đó,thật bất công”
Trong căn phòng khách sạn,trong bồn tắm Hà chống tay lên cửa kính…Cả hai người đầy bọt,Đat quan hệ từ sau…anh ta nhấp ra vào liên tục k nghỉ
-Em mệt rồi dừng lại đi mà…
-Anh chưa muốn,anh nhịn lâu lắm rồi em biết không
Đạt rút ra rồi bế Hà lên khi người vẫn ướt…đặt cô vào ghế sofa Đạt vồ lấy cô như muốn ăn tươi nuốt sống Hà…
Anh ta dạng chân cô ra rồi đưa vào nhấp tiếp,Hà thở mạnh rồi nhăn mặt
-Em mệt lắm
-Để anh nhẹ hơn
Cả hai quấn lấy nhau,Hà lại có men rượu nên cô cũng bạo dạn hơn bình thường…nụ hôn dành cho nhau ngọt ngào đầy lưu luyến…
Đêm hôm đó ông Thịnh ngã cầu thang đập đầu xuống nền máu chảy ra rất nhiều…đưa cấp cứu thì bác sỹ yêu cầu máu thế nhưng Trinh k đáp ứng được yêu cầu…người trợ lý của ông Thịnh có em trai phù hợp nên đã cho ông ta máu…
Sáng hôm sau Hà nhận tin bố bị ngã cô mau chóng rời khỏi khách sạn khi Đạt vẫn còn đang ngủ…tới bệnh viện máu của Hà phù hợp nhưng bác sỹ nói hiện tại chưa cần nếu có cần sẽ báo sau…
Ông Thịnh nghe trợ lý báo máu của Trinh k phù hợp
-Cậu điều tra cho tôi
-Vâng 2 tiếng sẽ có kết quả cho xếp ạ…
Hà đi vào phòng cô buồn bã “ Bố ơi…”
-Rồi bố k sao đâu bỏ cái gương mặt đưa đám đó đi
-con sợ quá nếu như mất bố nữa con k biết phải thế nào
-Bố sống còn lâu,chưa thấy con gái bố lấy chồng thì bố k chết dc đâu
-Bố đừng gở mồm…
Mẹ Trinh ngồi ở nhà bà ta nhìn ảnh gia đình rồi nói khẽ “ Em vì anh còn anh vì ai đó thôi phải không”…
Kết quả Trinh k phải con gái ông Thịnh,ông rất bình tĩnh gọi cho vợ
-Cô định giấu tôi đến khi nào ,Trinh là con ai
-Vì muốn gia đình em đồng ý cho em lấy anh nên em đã ngủ với người bạn học cùng để mong có thai,để níu giữ được anh …em xin lỗi vì tất cả ,cũng k biết nói gì hơn ,em sẽ đi khỏi đây lặng lẽ và k cần bất cứ điều gì …xin lỗi vì đã quá yêu anh nên đã bắt anh nuôi con người khác như con của chúng ta…con bé k có lỗi em sẽ nói với nó sau…anh hãy tha thứ cho em,em đã nói vs Hạnh em có bầu nên cô ấy mới bỏ đi…em đã sai rồi
-Con gái ruột của tôi phải khổ sở còn con gái của cô và ngta dc tôi cưng chiều từng chút,cô chết đi…chỉ có chết mới rửa hết tội…
Bà vợ ông Thịnh bật khóc sau tiếng cúp điện thoại…bà gọi cho Đạt
-Tôi có chuyện muốn nói với cậu,năm đó là tôi đâm xe gây ra cái chết cho mẹ cậu nhưng ông Thịnh đã nhận cho tôi…ông ấy k phải người gây ra đâu nên cậu đừng vì chuyện đó mà lạnh nhạt với Hà…còn tôi đã sai ,tôi xin lỗi cậu trăm ngàn lần …xin lỗi đã vô tình đâm vào bà ấy…xin lỗi vì tất cả…
Đạt thở mạnh…anh vội vàng tới bệnh viện thấy Hà đang ở trong phòng bệnh đi ra ,anh ta ôm chầm lấy Hà ngay trước mặt ông Thịnh…
“Anh xin lỗi …xin lỗi em…lấy…lấy anh nhé Hà…anh yêu em”
Đạt hôn lên môi cô khiến Hà ngỡ ngàng…ông Thịnh quát “ Cái thằng ,đang làm cái gì đấy hả”…
Sau đó Hà được nghe mọi chuyện,cô thấy thương Đạt hơn là trách…Họ ôm lấy nhau trong niềm vui dc hoá giải…lễ cưới được diễn ra ngay sau đó 1 tháng…
Tôi trong bộ váy cưới trắng lộng lẫy và hai đứa con trai đáng yêu bên cạnh,tôi k quên nói với Đạt rằng tôi đang bầu tự nhiên em bé thứ ba…Chúng tôi gặp gỡ phức tạp,chia tay phức tạp và kết hôn cũng phức tạp…mẹ Trinh đứng thập thò bên cửa…
-Cô vào đi đừng ngại
-Cô tới chúc mừng cháu cái này,coi như quà cô thay mẹ cháu tặng cháu
-Cháu cám ơn cô ạ
-Cô về đây kẻo ông Thịnh thấy
Vừa nói xong bố Hà đi vào mặt hầm hầm nhưng vẫn nói nhỏ “ Bà ở lại ăn cỗ rồi hãy đi k ngta cười cho”
-Vâng vậy tôi ra ngoài xem có gì giúp ông
Nhìn hai người họ như vậy nhưng tôi hiểu rằng người phụ nữ đó yêu bố tôi rất nhiều,nghe nói Trinh qua mỹ định cư và đang yêu kỹ sư trẻ hơn cô ấy chục tuổi,cô ấy gửi tâm thư cho tôi rất dài nhưng vô cùng xấu hổ về việc k phải con nhưng bố tôi vẫn đối tốt và luôn hỏi han tình hình …Đăng nghe nói đi tù 18 năm do buôn ma tuý
nên tôi cũng nhờ bố anh ta gửi quà động viên ,còn Lan cô ta bị HIV và hiện đang chữa trị…
Tôi thầm nghĩ tất cả đều có nhân quả báo ứng chỉ là đến sớm hay muộn mà thôi…
Tiếng nhạc vang lên Hà bước ra lễ đường trong tiếng vỗ tay của anh chị dưới quê,trong nước mắt của người mẹ nuôi cô từ nhỏ…
Cô lặng lẽ nói với Đạt ngay trước lễ đường
“ Anh à,em lại có bầu rồi và em cám ơn anh đã đánh đổi cuộc đời em từ một cô gái mất tất cả thành cô gái đang có tất cả niềm hạnh phúc,em yêu anh và các con”
Đạt bật khóc trước măt bao người,lần đầu anh ta như vậy…
Thơ cô bạn của Hà bụng bầu to bên dưới ngồi cạnh chồng là Hùng…họ ôm nhau vì xúc động…
-Sếp lần đầu như vậy luôn
-Anh ấy k yếu đuối mà đó là giọt nc mắt của hạnh phúc…
Đạt ôm lấy Hà ngay trước đám đông,hai đứa trẻ gần ba tuổi nhìn bố mẹ cười tủm…câu nói của Đạt như minh chứng cho tất cả
“ Anh yêu em”…

The end!

Yêu thích: 4.4 / 5 từ (9 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN