Danh Môn Ác Nữ
Chương 127: Nếu Muốn Giàu, Trước Sửa Đường (Thượng 1)
Tạ Hoài Ẩn vốn chỉ tới xem chuyện cửa tiệm một chút mà thôi, vốn theo hiệp nghị chuyện trong cửa tiệm đều do Vân Thù quyết định, nhưng sự thật chứng minh quyết định của Vân Thù thật sự chính xác, nàng thật sự chỉnh đốn mấy gian cửa tiệm thỏa đáng, hoạt động trong những cửa tiệm này đều do nàng bày ra, theo tình huống mấy ngày nay đến xem, hắn cảm thấy đợi đến ba tháng sau tiến hành tính toán sổ sách, thu vào nên vô cùng có thể tính.
Mà Tạ Hoài Ẩn cũng đi hai gian cửa tiệm không có bọn họ tham dự vào liếc mắt nhìn, chuyện làm ăn kia cũng hết sức không kém, Tạ Hoài Ẩn cảm thấy hết sức có hứng thú với thủ đoạn làm ăn của Vân Thù, cho nên chính là muốn cùng Vân Thù nói chút chuyện khác, thương hội bên trong Ung đô này, nếu tất cả cửa tiệm đều do Vân Thù ra mặt quản lý cũng không có liên quan gì tới mình và Hoàng tỷ, cho nên chuyện ra mặt trong thương hội này cũng nên nhường cho Vân Thù đi tham dự.
Mặc dù Tạ Hoài Ẩn không tham dự vào chuyện của thương hội, cũng từng nghe nói tới những người trong thương hội kia mỗi người đều không phải dễ đối phó, nhất là hội trưởng kia. Thật ra thì địa vị của thương hội này không được rất cao, lại có ngạo khí của bản thân, thậm chí bọn họ khinh thường người ở địa vị cao giống như người ở địa vị cao khinh thường bọn họ là thương hộ.
Tạ Hoài Ẩn nghĩ tới chuyện thương hộ trong Ung đô, trong lòng hắn cũng nhiều hơn mấy phần tò mò, suy nghĩ một chút tới cá tính và tính khí của Vân Thù, nếu nàng đi vào trong thương hội, Tạ Hoài Ẩn thật lòng cảm thấy nên có mấy phần đồng tình với mấy người trong thương hội kia, đối mặt với Hoàng tỷ của hắn còn có thể không hề thối lui chút nào, không thể lấy được nhiều tiện nghi từ trên tay nàng, những người thương hội này nghĩ đến cũng không thể chiếm được bao nhiêu tiện nghi từ trên tay Vân Thù.
Mới vừa rồi mặc dù hắn không nhìn thấy tình huống bắt đầu như thế nào, nhưng mấy lời của Chu thị thì hắn ngược lại nghe được hơn phân nửa, hắn ngược lại không nghĩ tới chuyện Vân gia này làm ra cũng thật sự hết sức buồn cười, ban đầu muốn đoạn tuyệt quan hệ là bọn họ ép buộc, nhưng bây giờ ngược lại muốn thừa dịp hiện giờ đòi trở về rồi, dưới gầm trời này sự tình nào có dễ dàng như vậy.
Tạ Hoài Ẩn cũng nghe được lời nói phía sau của Vân Thù, nghe được nói như vậy hắn một chút cũng không hề cảm thấy có gì kinh ngạc, lời như thế cũng thật sự là lời mà người như Vân Thù có thể nói ra, một chút cũng không cảm thấy có gì kỳ quái.
Vân Thù cũng không nghĩ đến sẽ gặp phải Tạ Hoài Ẩn ở đây, một câu nói này của hắn vừa ra khỏi miệng, trong nháy mắt Vân Thù hiểu được một câu nói này của Tạ Hoài
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!