Danh Môn Ác Nữ - Chương 128: Nếu Muốn Giàu, Trước Sửa Đường (Thượng 2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
8


Danh Môn Ác Nữ


Chương 128: Nếu Muốn Giàu, Trước Sửa Đường (Thượng 2)



Vân Thù cũng đã sớm tính toán phản ứng của Vân gia ở bên trong, chỉ có điều không nghĩ tới phản ứng của Vân gia còn trước thời gian nàng tưởng tượng khá nhiều, xem ra Vân Hoằng đã qua đoạn thời kỳ ban đầu kia với Chu Bích Cầm, nếu không cũng sẽ không kệ cho Chu thị đi tới trước mặt mình đánh tiên phong rồi.

Tạ Hoài Ẩn khẽ nhíu mày một cái, hắn có một cảm giác cười khổ không thôi với giải thích vừa rồi của Vân Thù, cũng khó trách nha đầu này sẽ coi mình và Hoàng tỷ làm người hợp tác, nha đầu này căn bản trừ bỏ tính toán theo lời phía trước đó còn tính toán cả mấy người Vân gia kia vào bên trong, hắn và thất Hoàng tỷ dĩ nhiên không thể nào nhìn một cửa hàng tốt đẹp rơi vào trên tay Vân gia, bọn họ vô cùng rõ ràng khả năng của Vân gia, ánh mắt thiển cận vẫn còn luôn muốn dùng ánh mắt của mình nhìn đến hết sức sâu xa, nếu như cửa tiệm này phó thác vào tay của bọn họ, chỉ sợ đến lúc đó không được bao lau sẽ bị bọn họ quấy nhiễu thành một bầu không khí ngột ngạt.

Nếu như Vân gia thật sự nghĩ như thế, hắn và thất Hoàng tỷ thật sự không thể nhìn bọn họ như vậy, nhất định phải giúp Vân Thù một phen.

“Ngươi tiểu nha đầu này…” Trong giọng nói của Tạ Hoài Ẩn hơi bất đắc dĩ nhưng cũng có một chút khâm phục Vân Thù, suy nghĩ của nàng quả thật còn sâu xa hơn mình một chút.

“Đúng rồi, Vương gia hôm nay phải làm chắc không phải trùng hợp gặp gỡ như vậy chứ, nếu như mới vừa rồi muốn giải vây cho thần nữ cũng chính là sẽ không mời thần nữ tới nơi này ngồi một chút, Vương gia có chuyện gì cứ nói thẳng ra miệng đi.”

Vân Thù nói với Tạ Hoài Ẩn, mới vừa rồi hắn giúp mình giải vây, nếu không có chuyện gì tìm mình cũng sẽ không cố ý dẫn mình tới đệ nhất lâu. Mới vừa rồi mấy gã sai vặt cung kính như vậy, Vân Thù phỏng đoán đệ nhất lâu này cũng có chút quan hệ với Tạ Hoài Ẩn, chủ nhân phía sau Hào Khách lai cũng có thể là Tạ Hoài Ẩn, đệ nhất lâu này nếu là của hắn cũng không phải chuyện gì khiến cho người ta cảm thấy hiếm lạ, nói không chừng ngày nào đó có một đại hoa lâu ở trong Ung đô cũng là sản nghiệp của Tạ Hoài Ẩn, Vân Thù cũng không cảm thấy có gì kỳ quái. dfienddn lieqiudoon

“Ngược lại cũng không tính là chuyện lớn gì, ngươi biết về thương hội trong Ung đô chứ” Tạ Hoài Ẩn nói với Vân Thù.

Tuy Vân Thù không rõ ràng lắm thương hội trong Ung đô có ai, nhưng thương hội này dù ít dù nhiều cũng rõ ràng, dừng thuyền đưa tiền bảo hộ, người làm buôn bán cũng có một tổ chức nho nhỏ, tên gọi là thương hội.

Nhưng không phải bất cứ người làm ăn buôn bán nào cũng có thể vào thương hội này, bình thường cũng phải có mấy phần của cải vả lại làm ăn tương đối lớn sau đó mới có thể được người trong thương hội tiến cử, dưới tình huống như

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN