Danh Môn Ác Nữ - Chương 43: Chương 43
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
93


Danh Môn Ác Nữ


Chương 43: Chương 43



Editor: Puck

Dương Kiệt Minh và Cao thị như thế nào cũng không nghĩ đến Vân Thù tự nhiên dám nói ra sự kiện từ hôn kia ở trước mặt mọi người, đối với một nữ tử mà nói, chuyện từ hôn này là một chuyện vô cùng quan trọng, bọn họ cũng chắc chắn Vạn Thục Tuệ nhất định không muốn phá hư khuê dự của nữ nhi mình nên mới dám ở lại chỗ này, lại không nghĩ đến dáng vẻ của Vân Thù lại vẫn cứng rắn như vậy, hoàn toàn không coi là quan trọng.

Cho tới bây giờ Vân Thù cũng không để hôn sự này vào tỏng lòng, đối với nàng mà nói, bị người biết được chuyện nàng bị người ta từ hôn cũng không phải là chuyện lớn lao gì, lui về sau có thể tìm được một mối hôn nhân tốt hay không vốn không đáng giá một đồng đối với nàng, nhưng mà nàng cái gì cũng không ăn thiệt thòi.

Sau khi một vài lời của Vân Thù nói ra khỏi miệng, vẻ mặt của những láng giềng xung quanh đứng vây xem đột nhiên thay đổi, vốn còn cảm thấy Dương Kiệt Minh là một người đọc sách có tri thức hiểu lễ nghĩa, nhưng không nghĩ tới lại sẽ làm ra chuyện như vậy. Rõ ràng đã viết thư từ hôn yêu cầu từ hôn, mới vừa rồi lại vẫn muốn dùng vị hôn phu để tự xưng.

Dương Kiệt Minh bị những ánh mắt này nhìn đến nhếch nhác không thôi, nếu trên mặt đất có một cái hố, hắn chỉ sợ phải lập tức chui vào rồi.

Cao thị cũng bối rối, nhưng khi thấy động tác Vân Thù để cho người ta đi phá hủy phòng ở, bà thét lên, ngăn cản ở cửa không để cho người ta đi vào.

“Thù nha đầu, dù sao tình cảm nhiều năm như vậy vẫn còn ở đây, chính ngươi cũng nói, bây giờ đã không phải là dòng chính nữ Vân gia, Minh ca nhi định ra hôn ước là dòng chính nữ Vân gia, vậy lui hôn ngươi cũng là vô cùng hợp tình hợp lý, vả lại ban đầu tòa nhà này do Vân Hầu gia để cho chúng ta vào ở, ngươi không thể nói lấy đi là thu luôn!” Cao thị nói.

“Lời này của Dương phu nhân cũng có chút có lý, ban đầu mẫu thân ta sắp xếp cho một nhà ba người Dương gia các ngươi ở tòa nhà này, đó chính là nể mặt tình cảm, về phần tình cảm này là gì, nghĩ cũng hiểu được nể tình công tử Dương gia các ngươi có hôn ước từ nhỏ với ta. Dương gia các ngươi bỗng chốc không còn gì, mẫu thân ta sợ các ngươi không quen, còn đặc biệt mua một nha hoàn tới hầu hạ, ngày lễ ngày tết cũng không quên đưa quà tặng tới, tiền chi tiêu hàng tháng của các ngươi thậm chí ngay cả tiền thúc tu lên học đường bái lão sư đều do mẫu thân ta lấy từ trong đồ cưới của mình ra trợ cấp. Nếu bây giờ chúng ta đã không còn hôn ước này, tòa nhà cũng phải cần thu hồi, trong này chẳng lẽ có gì không hợp lý? Hay là Dương công tử Dương phu nhân cảm thấy vẫn có thể ở lại trong nhà mẫu thân của vị hôn thê trước, con mong chờ mẫu thân của ta đến nuôi các ngươi sao!” Vân Thù cười nhạo nói, “Thiên hạ này quả quyết không có đạo lý như vậy!”

Vân Thù nhìn lướt qua Dương Kiệt Minh có sắc mặt càng lúc càng khó coi, người này nhìn có vẻ là một thư sinh có tri thức hiểu lễ nghĩa, nhưng vừa vặn

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN