Danh Môn Ác Nữ - Chương 42: Chương 42
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
69


Danh Môn Ác Nữ


Chương 42: Chương 42



Âm thanh kia tới vô cùng bất ngờ, thế nhưng lý do này cũng khiến cho Cao thị và Dương Kiệt Minh cảm thấy sợ hãi từ trong đáy lòng.

Đang suy nghĩ, một nữ tử trẻ tuổi non mềm mặc áo quần màu hồng nhạt đi ra từ trong đám người, bên cạnh nàng có hai nữ tử mặc trang phục nha hoàn làm từ vải thường giúp đỡ nàng chen ra một chỗ từ trong đám người đang xem náo nhiệt, mà phía sau nàng còn có chừng hai mươi gã nam tử khôi ngô, dáng vẻ sao vây quanh trăng này, nếu là người bình thường làm ra ngược lại có vài phần buồn cười, nhưng theo nàng làm như vậy lại có dáng vẻ giống như sinh ra đã thế, có một vẻ tự phụ.

Chương ma ma thấy Vân Thù, bà vội vàng lên trước, nói một tiếng: “Tiểu thư!”

Dương Kiệt Minh giờ mới hiểu được nữ tử trước mắt chính là Vân Thù tiền dòng chính nữ Hầu môn mình đã lui hôn.

Dương Kiệt Minh từng gặp Vân Thù khi còn nhỏ, năm đó khi Dương gia sa sút, hắn đi theo phụ mẫu đến Vân gia mới gặp một lần. Khi đó nàng mới chỉ bốn tuổi mà thôi, ngồi ở trong lòng Vạn Thục Tuệ. Bây giờ khi gặp lại, Dương Kiệt Minh chính là cảm thấy Vân Thù lớn lên coi như không tệ, dáng vẻ thiên kim nuông chiều từ bé, nhưng nghĩ đến những chuyện Vân Thù làm kia, Dương Kiệt Minh chính là cảm thấy nữ tử này cho dù lớn lên có khá hơn nữa thì có thể như thế nào, không có thân phận nàng cũng chỉ là một người bình thường mà thôi, hơn nữa danh tiếng đã thúi hết dân chúng.

“Tiểu thư, người này…” Chương ma ma chỉ cảm thấy một đôi mẫu tử Dương gia này thật sự vô sỉ tới cực điểm, bà vốn còn định nói một đôi câu nữa để cho người khác biết được Dương gia bọn hắn làm ra chút chuyện bẩn thỉu này, nhưng không nghĩ tới Cao thị khóc vang trời đất lại còn nói năng hùng hồn, ép bà giống như một ác nhân.

“Chuyện này cũng không oán trách được Chương ma ma, ma ma dù sao cũng từ gia đình giàu có ra ngoài cũng hiểu chút quy củ, nào phải là đối thủ của lưu manh vô lại, thua thiệt cũng vô cùng bình thường.” Vân Thù khoát khoát tay áo lại cười nói, “Cũng không thể vì người ta vô sỉ cay cú, cũng buộc ma ma phải vô sỉ cay cú theo, so đo với người như vậy, đây không phải mất mặt mũi của mình thì là gì!”

Vân Thù vốn cũng không trông cậy vào Chương ma ma có thể đánh một trận trên miệng lưỡi với Cao thị người không cần mặt không cần da như vậy, nàng để Chương ma ma khua chiêng gõ trống tới đây chính là muốn náo loạn động tĩnh lớn lên, về mặt thời gian lại nắm chặt Dương Kiệt Minh từ học đường trở lại còn chưa xuất hiện trước cửa, chính vì phải bắt được một phát hiện, để người ta hiểu được Dương gia này làm những chuyện bẩn gì.

Chương ma ma nghe Vân Thù nói như vậy với mình, trong lòng bà cũng yên tâm, bà thật sự không làm được chuyện không biết xấu hổ giống như Cao thị, cho nên cũng không biết phải đấu với Cao thị như thế nào.

Khi Cao thị nghe được trong lời nói kia của Vân Thù đâu đâu cũng đều chỉ rõ bà là một lưu manh vô lại, bà thét to, “Ngươi đồ tiểu tiện nhân nói ai! Nói ai!”

Chương ma ma nghe Cao thị mắng chửi chính là tỏ vẻ tức giận

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN