Danh Môn Ác Nữ - Chương 67
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
10


Danh Môn Ác Nữ


Chương 67



Liễu Bác Ích vô cùng hoang mang, Vân Thù nha đầu này đã nói đến mức này, con bé cũng không có gì không đồng ý, nhưng vì sao vẫn không chịu gật đầu, hai chữ “Vì sao” cứ cắm ở trong cổ họng của ông, nhưng không đợi ông hỏi ra lời, Vân Thù ngược lại nói điểm nghi ngờ kia của Liễu Bác Ích ra khỏi miệng, “Mẫu thân con có thai.”

Liễu Bác Ích ngây ngốc, có phần ngoài ý muốn.

“Thân thể mẫu thân yếu ớt, trước khi có con đã từng không cẩn thận mất một hài tử, vào năm con bốn tuổi vốn cũng có một hài tử, nhưng vẫn không biết tại sao lại bị hư, từ đó về sau chính là chưa từng có lại, thân thể cũng có vài phần yếu ớt. Bây giờ mẫu thân con có thai, đại phu đã nói, mẫu thân cần phải nghỉ ngơi cho tốt, nếu lại hư nữa chỉ sợ lui về sau mẫu thân con sẽ không bao giờ có thai được nữa, nếu dùng thuốc phá đi, chỉ sợ đến lúc đó xóa đi không chỉ là cục thịt trong bụng mà còn có một cái mạng này của mẫu thân con.” Khi Vân Thù nói đến điểm này, trong vẻ mặt có vài phần không đành lòng, chuyện Vạn Thục Tuệ mất hai hài tử ở Vân gia vẫn do Chương ma ma sau này nói cho nàng biết, Vân Thù cảm thấy tuy rằng mẫu thân nàng thật sự hơi yếu, nhưng cũng không đến tình trạng kia, chuyện bẩn thỉu trong hậu trạch cũng không ít, hơn nữa Vân Thù cũng cảm thấy Vạn Thục Tuệ không phải là đối thủ của các di nương trong phủ, không chừng trong đó cũng không thiếu mờ ám, chuyện sảy thai này nói không chừng còn có gì khác, “Liễu bá bá muốn cưới mẫu thân của con, vốn định cưới về rồi để cho mẫu thân con sinh con dưỡng cái cho bá bá hay là như thế nào? Nếu như sinh con dưỡng cái, bá bá đã có một nhi tử, cũng không nhất định cần chuyện truyền thừa hương khói rồi, nhưng nếu cần, lui về sau mẫu thân con không có con nối dòng được nữa đến lúc đó phải làm như thế nào? Chẳng bằng giống như bây giờ, cái gì cũng không thay đổi, ít nhất vẫn có thể giống như bằng hữu lâu năm nhiều năm không gặp trò chuyện gặp mặt tốt đẹp bình thường.”

Ngay từ khi bắt đầu đối thoại giữa nàng và Liễu Bác Ích, Vân Thù cũng đã bắt đầu quan sát nét mặt Liễu Bác Ích, nhìn ông ấy từ khiếp sợ đến kích động, tất cả tình cảm trong này hết sức rõ ràng, nói cách khác Liễu Bác Ích thật tâm muốn cưới Vạn Thục Tuệ vào cửa, bây giờ nàng lấy tình huống của Vạn Thục Tuệ nói cho Liễu Bác Ích nghe, điều này cũng xem như khảo nghiệm cuối cùng của nàng đối với Liễu Bác Ích, xác định Liễu Bác Ích cuối cùng lựa chọn như thế nào.

Giọng Vân Thù nhẹ nhàng, hơi chần chừ hơi do dự hơn nữa là lo lắng, “Liễu bá bá, mẫu thân con có thai, hài tử này là của ai bá bá cũng biết, như vậy, bá bá còn bằng lòng cưới sao?”

Liễu Bác Ích giống như rơi vào trong trầm tư, ông đứng ở đó hồi lâu vẫn không nói chuyện, mà ông trầm mặt cũng khiến cho trong phòng khách càng trở nên yên tĩnh. Về câu trả lời cho vấn đề này, trong lòng Vân Thù cũng hoàn toàn không hề có một cơ sở, chuyện này không thể theo lẽ thường tới suy đoán, cho nên cũng chỉ có thể nhìn phản ứng của Liễu Bác Ích, cho dù làm ra phản ứng gì đều có thể lý giải.

“Rầm.”

Liễu Bác Ích đấm một quyền lên trên bàn nhỏ, trên khuôn mặt có một vẻ tức giận khó có thể dùng lời diễn tả được, trong tròng mắt cũng giống như bị lửa giận nhiễm đỏ, ông gầm nhẹ: “Vân Hoằng đồ khốn kiếp này, sao có thể làm như vậy!”

Liễu Bác Ích cũng không biết rõ ràng chuyện tình của Vạn Thục Tuệ, mơ mơ hồ hồ cũng chính là biết sau khi

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN