Danh Môn Ác Nữ - Chương 68
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
9


Danh Môn Ác Nữ


Chương 68



Liễu Bác Ích thấy Vạn Thục Tuệ đồng ý tất nhiên cực kỳ vui mừng, ông móc khăn tay trong tay áo mình ra, đưa cho Vạn Thục Tuệ, bà khóc đến vô cùng đau buồn, nhưng nước mắt như hạt châu kia rơi vào trong lòng ông, ngược lại khiến ông vô cùng không nỡ.

“Đừng khóc, thân thể của nàng bây giờ không nên khóc.” Liễu Bác Ích nhỏ giọng khuyên nhủ, “Lại lau đi, đây ứng với là một chuyện hết sức vui mừng, nàng khóc cái gì?”

Liễu Bác Ích nhìn Vạn Thục Tuệ cầm khăn tay của ông lau nước mắt, ông hết sức chân thành nói: “Thục Tuệ, cho dù nàng thật sự bằng lòng gả cho ta hay bởi vì những lời nói vừa rồi của ta, nhưng ta thật tâm thật ý. Lời nói mới vừa rồi tuyệt đối cũng không phải chỉ thuận miệng nói ra, nàng yên tâm sinh hài tử, ta nhất định sẽ coi như hài tử thân sinh của mình mà đối đãi.”

Vạn Thục Tuệ gật đầu liên tục, mới vừa rồi bà ngồi sau tấm bình phong nghe cẩn thận đoạn đối thoại của Vân Thù và Liễu Bác Ích, ở trước mặt bà nếu như Liễu Bác Ích nói ra những lời này, Vạn Thục Tuệ còn có thể có chút nghi ngờ, dù sao ở trước mặt người ta nói ra những lời dễ nghe còn không phải là chuyện hạ bút thành văn sao, nhưng khó khăn nhất chính là sau lưng và ngay mặt giải thích giống nhau. Vạn Thục Tuệ cảm thấy Liễu Bác Ích thật lòng, mà bà cũng bằng lòng đánh cuộc một ván, đánh cuộc nam nhân này sẽ trở thành chỗ dựa của bà.

Vân Thù đứng ở bên cạnh nhìn Liễu Bác Ích nhỏ giọng trấn an mẫu thân của mình, hôm nay nàng cố ý mời Liễu Bác Ích tới trong nhà, cũng để cho mẫu thân mình ngồi ở sau tấm bình phong bằng gỗ dày không lên tiếng, để cho nàng và Liễu Bác Ích nói chuyện, xem ông ấy người này rốt cuộc có tính cách như thế nào. Nếu như sau khi ông ấy thật sự biết được những chuyện này còn có thể như một, vậy cũng đáng giá để suy nghĩ một chút, nhưng nếu như sau khi ông ấy biết được chuyện này mà có lời nói đẩy đưa khác hoặc có bất kỳ vẻ mặt không đúng nào, Vân Thù thề, từ nay về sau sẽ không để cho Liễu Bác Ích tới cửa, nàng không chọc nổi Ngự sử đại phu, trốn tránh vẫn là trốn tránh.

Chỉ có điều Vân Thù không nghĩ tới Liễu Bác Ích cuối cùng sẽ nói ra như vậy, nàng thấy ông ấy nói cực kỳ nghiêm túc một chút cũng không tồn tại giả dối, lúc này mới chỉ ra chỗ mẫu thân ngồi, chuyện còn dư lại cũng nhìn ý tứ của chính mẫu thân nàng rồi, chỉ có điều Vân Thù không ngờ mẫu thân của nàng cứ đồng ý như vậy.

Nhưng mà nghe bà đồng ý như vậy, Vân Thù cũng

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN