Danh Môn Ác Nữ
Chương 95
“Đó là bởi vì ngươi lừa gạt chúng ta!” Khi Hồ thị nghe được Vân Thù nói như vậy, trong lòng liền không chịu được mà tức giận, “Lúc đầu ngươi gạt chúng ta nói nương ngươi gả cho nhà gần đó, là một người góa vợ lại mang theo nhi tử, là ngươi lừa gạt chúng ta viết giấy cam đoan này, chúng ta không nhận nợ!”
“Lừa gạt? Liễu Ngự sử trừ danh hiệu Ngự sử ra, có gì không phù hợp với lời ta nói? Sao các ngươi không nói các ngươi ngại nghèo yêu giàu?” Vân Thù nhạo báng một tiếng, “Nếu nói thật cho các ngươi biết, chỉ sợ bây giờ các ngươi đã bắt đầu dùng hôn sự này bức bách Liễu bá bá đạt tới thứ các ngươi muốn đi, các ngươi sớm muộn gì cũng sẽ thua trong tay tham lam.”
Hồ thị xem thường, bà chỉ cảm thấy đều do Vân Thù cản trở bên trong, “Dù sao đi nữa chúng ta sẽ không mang chuyện hôn sự này đi bức hiếp muội phu làm cái gì, dù sao ta cũng đã thấy rõ rồi, cậu ngươi đời này chính là mệnh một viên quan nhỏ hạt mè hạt đậu, lui về sau quan chức này có thể lên thì lên, không thể bay lên cũng không phiền toái muội phu rồi, nhưng mà ––” Ánh mắt Hồ thị đảo quanh căn phòng này, bà lại nói tiếp, “Tòa nhà này do Liễu Ngự sử cho đi, dù sao tiểu cô tử ngươi và Thù nha đầu cũng sẽ phải dọn đến tòa đại trạch Liễu gia ở, bây giờ tòa nhà Vạn gia năm sau rách nát hơn năm trước, không bằng lui về sau tòa nhà này để cho người một nhà chúng ta tới ở đi, như vậy nương cũng có thể ở rộng rãi một chút, Viễn ca nhi cũng có thể ở thoải mái hơn một chút. Tòa nhà này tuy nhỏ một chút, nhưng dù sao cũng lớn hơn Vạn gia một chút, trước cứ tạm như vậy đi.”
Ngoài miệng Hồ thị nói như vậy, nhưng trong lòng lại rất mừng rỡ, mới vừa vào cửa bà đã nhìn sơ qua, tòa nhà này có ba cửa vào, rất rộng rãi, phía sau còn có phòng nô dịch, nếu có thể ở tòa nhà này, Hồ thị đã cảm thấy cho dù Vạn Thủ Nghĩa là một quan lục phẩm tép riu cũng được, hơn nữa bên chỗ Liễu gia kia nhất định cũng có thể vớt ra chỗ tốt, lui về sau ngày lành cũng không thể thiếu bọn họ được, hai mẹ con muốn bỏ lại bọn họ sống ngày lành, nghĩ vậy cũng đừng nghĩ!
“Bà ngoại muốn tới nhà này ở, ta đây không có ý kiến.” Vân Thù nhìn vẻ mặt tham lam của Hồ thị, sao nàng không biết được chút ít tính toán của bà ta, bà ta muốn đầu tiên thu tòa nhà này vào tay, lui về sau từng bước một xơi tái tới vớt tận gốc chỗ tốt từ Liễu gia, giống như con đỉa hút máu này sống nhờ trên thân người khác một khắc càng không ngừng hút máu rồi sao nàng có thể để cho bà ta được như ý, “Bà ngoại tới, cậu mợ thì miễn đi!”
“Ngươi tiểu thiếu nữ lòng dạ ác độc, Liễu gia nhà lớn nghiệp lớn, cho một tòa nhà như vậy thì sao, cho chúng ta ở vẫn không được sao!” Hồ thị náo loạn nói, “Nương ngươi là người Vạn gia chúng ta…”
“Vậy thì cắt đứt quan hệ đi!” Vân Thù hời hợt nói một câu, “Tục ngữ nói không sai, nữ nhi gả ra ngoài như tát nước ra ngoài, nếu mẫu thân ta gả tới Liễu gia, trên xưng hô cũng nên gọi là Liễu Vạn thị, đây là có quan hệ không lớn với Vạn gia, nhưng mà đối với bà ngoại, ta và mẫu thân cho dù như thế nào đều có nghĩa vụ phụng dưỡng, cho nên ta bằng lòng đón bà ngoại từ Vạn gia tới trong nhà ta an cư, nhưng chỉ có bà ngoại mà thôi. Cậu mợ hai người còn trẻ, dưới gối cũng có một nhi tử, nói quan hệ phụng dưỡng như thế nào cũng không tới phiên trên người ta đây một ngoại sinh nữ, tại sao ta phải đón một nhà các người tới đay, tòa nhà này của ta cũng không phải viện cứu tế. Chỉ có điều bà ngoại ở trong nhà ta do ta ngoại nữ này phụng dưỡng, bên ngoài nói như thế nào ta đều không biết.”
“Mấy lời vừa rồi mợ nói cũng sai lầm rồi, ta đây là một người cực kỳ nhỏ mọn, cho nên người khác đối xử tốt với mẹ con ta, ta sẽ ghi nhớ kỹ trong lòng, nếu như đối xử không tốt với mẹ con ta, ta cũng ghi trong lòng. Bệ hạ nhân từ, coi trọng nhất lễ nghi nhân hiếu, nếu như biết được, không biết sẽ nghĩ về cậu như thế nào, ta nghĩ những sử quan
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!