Danh Môn Ác Nữ - Chương 96
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
9


Danh Môn Ác Nữ


Chương 96



Trong lòng Vạn Thục Tuệ yên ổn một chút, bà ngẩng đầu nhìn về phía Vạn Thủ Nghĩa, người ca ca đã từng nói sẽ bảo vệ bà sẽ không bị người bắt nạt đến thời điểm sau cùng vẫn thay đổi, vả lại đã thay đổi đến mức khiến bà không nhận ra được, đã lâu không bao giờ ở phía sau bà khi bà ngã nhào sẽ đỡ bà lên hỏi bà có đau không, cũng sẽ không bao giờ sau khi tan học mua chuỗi mứt quả cho bà, càng không phải vào thời điểm mình xuất giá tự nhủ lui về sau nếu bà sống không tốt sẽ giúp bà ra mặt phải dạy cho Vân Hoằng một bài học.

Khi Vạn Thục Tuệ nhìn Vạn Thủ Nghĩa đó thật sự là ngày lại ngày cảm giác người huynh trưởng này của mình thay đổi, nhìn ông bây giờ vì bản thân nóng vội mưu cầu kiếm lời, thậm chí đánh chủ ý lên người bà, bà đứng lên, vái một vái thật sâu với Vạn Thủ Nghĩa, lúc này mới thẳng người lên nói: “Đại ca, chuyện qua lại ta cũng thật sự không muốn nói ra với đại ca, nhưng bắt đầu từ bây giờ, làm phiền huynh đừng đánh chủ ý lên người ta, huynh cũng biết mấy chuyện huynh làm thật sự quá đau đớn người ta, ta đây cũng có máu có thịt, cũng không phải thật sự hoàn toàn không có chút tri giác. Hôm nay là ngày đại hỉ của ta, các ngươi tình nguyện tới nhìn ta ra cửa, vậy ta cũng hoan nghênh, lui về sau cũng có người thân. Nhưng nếu như ca ca còn đang nghĩ về những chuyện kia, còn định tính toán, như vậy hôm nay chúng ta liền cắt đứt quan hệ đi!”

Khi Vạn Thục Tuệ nói ra một câu này, trong lòng cũng không có bao nhiêu khổ sở, ngược lại cảm thấy thoải mái một chút, bà vốn cho rằng nói ra câu nói kia sẽ hết sức khó khăn, nhưng bây giờ khi nói ra khỏi miệng, mới vừa rồi cảm thấy cũng chẳng qua chỉ như thế mà thôi, Vạn Thục Tuệ quay đầu nhìn về phía Miêu thị ngồi ở bên giường, chỉ cảm thấy trên khuôn mặt của mẫu thân mình có vẻ buồn rầu, bà lại thi lễ với Miêu thị, nói: “Con hiểu được khổ sở trong lòng mẫu thân, nếu đại ca đại tẩu còn tình nguyện cho con đường sống như vậy, nữ nhi thật sự không dám nói lời như thế. Nhưng mấy ngày này mẫu thân cũng biết, nữ nhi sống như thế nào, giờ thật sự không chịu nổi đại ca đại tẩu giằng co một lần nữa, mẫu thân coi như làm tất cả vì thương xót cho nữ nhi đáng thương đi, thương xót cho Thù nhi đáng thương của con, nếu có thể con bé nào không muốn giống như trước kia vẫn làm một đại gia khuê tú mà không phải giống như bây giờ chứ, con bé làm tất cả chỉ để bảo vệ con đây người mẫu thân này. Ca ca tẩu tử không thể cho hai mẹ con chúng con chỗ dựa còn chưa tính, nhưng quả quyết không thể làm ra chuyện tính kế, nếu bọn họ cố ý như thế, nữ nhi cũng thật sự chỉ có thể làm ra chuyện che giấu đoạn tuyệt quan hệ đoạn tuyệt lui, kính xin mẫu thân thành toàn!”

Miêu thị nào không biết khổ trong lòng và oán trong lòng nữ nhi mình, bà quét qua vẻ mặt lạnh nhạt của Vân Thù, cuối cùng lại rơi xuống vẻ mặt hết sức không muốn của Vạn Thủ Nghĩa và vẻ mặt oán giận của Hồ thị, bà nói: “Các ngươi từ khi vào cửa đến bây giờ làm chuyện như vậy bản thân cẩn thận suy nghĩ đi, ta cũng không muốn nói thêm cái gì, người một nhà làm thành như vậy bây giờ đã đủ mất mặt rồi. Thủ Nghĩa, con bé là muội muội con, con đây định bức con bé tới mức nào, con hãy nhìn xem xem đến giờ bản thân con đã làm chuyện gì đi, nếu như con làm ầm ĩ theo tức phụ của con, hiện giờ trước mắt ta vẫn còn đây, cũng làm chủ việc này, tùy các ngươi cắt đứt quan hệ thôi. Thù nha đầu, ngươi cũng cẩn thận su nghĩ, ngày đó ngươi đã từng đồng ý với bà ngoại cái gì.”

Hồ hị nghe được lời kia vừa ra khỏi miệng Miêu thị, trong sắc mặt của bà có vài phần không cam lòng, trực giác Miêu thị xử trí đều vì che chở cho nữ nhi của mình, “Nương, con nói sai chỗ nào, tòa nhà này cho dù của Thù nha đầu cũng được hay là của ai cũng được, lui về sau không phải hơn phân nửa đều để không sao, để cho chúng ta ở còn chưa tính là như thế nào, cần gì phải keo kiệt đến sít sao…”

“Được rồi!” Vạn Thủ Nghĩa khẽ quát Hồ thị một tiếng, “Hôm nay là ngày đại hỉ Thục Tuệ xuất giá, những lời vô vị này bà không cần nói nữa.” Vạn Thủ Nghĩa hiểu lời mới vừa rồi mẫu thân nói chính là cho mình một bậc thang cuối cùng, nếu lại làm tiếp, đó là thật sự có thể muốn cắt đứt quan hệ.

Hồ thị vốn không cam lòng, nhưng dưới ánh mắt cảnh cáo của Vạn Thủ Nghĩa, bà cũng không dám nói điều gì nữa, không

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN