Đấu La Đại Lục: Ý Trung Nhân
Chương 112: Vũ Hồn thành
Vũ Hồn thành nằm giữa đế quốc Thiên Đấu và đế quốc Tinh La, là thánh địa trong lòng tất cả các hồn sư. Sáu bức tường vây cao đến 40m bao kín sáu mặt núi làm nên nét riêng của Vũ Hồn thành, cư dân Vũ Hồn thành đều là hồn sư nhị hoàn trở lên. Nổi bật Vũ Hồn thành tọa lạc trên lưng chừng núi cao có Giáo Hoàng điện, Đấu La điện, Trưởng Lão điện chính là nơi tầm nhìn bao quát hai đại đế quốc và nắm trong tay mọi biến động của toàn đại lục, ngoại trừ gia tộc Đông Nam Á.
Nana ngồi trên xe ngựa ngắm nhìn hai bên đường vô cùng thích thú: Thánh địa của giới hồn sư, chẳng bao lâu sẽ dùng để chỉ đến một nơi khác.
Chỗ ở của các học viện đã được sắp xếp ổn thỏa, lần này giải đấu cuối cùng là cuộc tranh tài giữa năm đội thắng cuộc trong giải đấu Bài Danh, đều là của Thiên Đấu đế quốc, thêm đội tuyển hạt giống của Tinh La và đặc biệt là ba đội tuyển đến từ chính Vũ Hồn Điện.
Đại sư ở trong một phòng họp khách sạn cho gọi Thất Quái, Nana, Phất Lan Đức, Tần Minh cùng Liễu Nhị Long tới gặp mặt. Biết đại sư đi gặp Giáo Hoàng người yêu cũ, Liễu Nhị Long điên tiết rống vào mặt hắn một hồi khiến mọi người biết thân biết phận im thin thít, đại sư để Liễu Nhị Long nguôi giận sau đó nói rõ mục đích của hắn làm tất cả thoáng an tâm.
Mã Hồng Tuấn không tin tưởng xác nhận lại: “Đại sư, có thật Giáo Hoàng hứa với ngài sẽ không làm hại chúng ta chứ?”
Đại sư suy nghĩ một chút sau đó trầm giọng nói: “Mặc dù đã hứa nhưng Vũ Hồn Điện nhiều âm mưu thủ đoạn chúng ta vẫn phải cẩn thận, bọn chúng trở mặt chúng ta không phải đối thủ, ngoài tiểu Tam người bọn chúng nhắm tới còn có Nana, có điều, lúc này không giống thế nữa. Nana, Quỷ Mị trở về bẩm báo khiến ta cũng giật mình, về gia tộc của ngươi, có thể cho chúng ta biết sao? Vũ Hồn Điện đã thật bị gia tộc ngươi làm bất an, nếu trên đại lục có những ẩn thế gia tộc lớn mạnh Vũ Hồn Điện âm mưu bá chủ khó lòng mà thực hiện.”
Nana nghe đại sư vẻ mặt lập tức trở nên nghiêm trọng, quyết tâm nói: “Đại sư, mọi người, ta tin tưởng mọi người, nói cho mọi người không có vấn đề gì cả. Gia gia, Nhị Long lão sư, hai người hãy phong tỏa căn phòng này.”
Sử Lai Khắc trong lòng dấy lên một hồi hưng phấn, họ sắp được nghe đến ẩn thế gia tộc cường đại trong truyền thuyết, tinh thần lực đã đem căn phòng bịt kín, mọi người tay nắm thành quyền chăm chú nghe.
“Hahaha! Làm gì có ẩn thế gia tộc gì, ta bịa ra đấy, thế mà cũng tin. Hahaha!” Nana ôm bụng cười lên cười xuống một hồi mọi người vẫn chưa thể hoàn hồn.
Bịa! Không có! Thất Quái tỉnh, ngay tức thì bụp, bụp, bụp…
Tần Minh cứng đờ người không thể che chắn cho nên Nana dính trọn bảy cú đấm của Thất Quái liền im bặt phụng phịu. Đại sư thoáng thất vọng, sau đó bật cười: “Ngươi, nha đầu này… Haha, ta xem Vũ Hồn Điện đang lục tung đại lục lên để tìm kiếm vì câu bịa đặt của ngươi đây.”
“Hì, cho bọn chúng động não một chút, đông đảo tay sai để làm gì? Đúng không đại sư?” Nana mắt chớp chớp ngây thơ nhìn, tránh cho bị thêm mấy cú đấm.
Mọi người hoàn hồn cũng đồng loạt bật cười, Vũ Hồn Điện a Vũ Hồn Điện, tìm tới vạn năm cũng không tìm ra gia tộc Đông Nam Á. Đến bọn họ thân thiết như thế mà còn bị lừa, nếu Vũ Hồn Điện biết sự thật, chắc sẽ thẹn đến tự cắn lưỡi tự tử không biết chừng.
Đại sư ho một cái chấn chỉnh: “Được rồi, vẫn là một ẩn thế gia tộc. Lúc nãy Phất lão đại đã bắt thăm danh sách đối chiến các học viện lần này. Thật không may mắn, đối thủ đầu tiên của chúng ta là học viện duy nhất đến từ Tinh La, Tinh La Hoàng Gia học viện.”
Áo Tư Ca khinh thường bĩu môi: “Xì, chắc là một đám công tử tiểu thư như Thiên Đấu Hoàng Gia học viện, lo gì chứ?”
“Không, họ rất mạnh. Đại sư, hãy để ta và Trúc Thanh lên đấu.” Đới Mộc Bạch đột nhiên kích động khiến Thất Quái lấy làm lạ.
Nana bật đến chỗ đại sư: “Em nữa, cho em lên nha đại sư!” Không quan trọng thì phải lên đấu, sau này sẽ không còn cơ hội.
Tần Minh tiến lên kéo tay Nana cốc cho cô một cái: “Yên nào, gây họa còn chưa đủ. Đại sư, ngài cứ tự mình sắp xếp.”
Đại sư gật đầu cùng mọi người thảo luận.
Nana lườm Tần Minh: Dạo này hình như ngươi rất to gan lớn mật, đợi đó cho ta, ta sẽ tát cho ngươi thêm mấy cái.
Tần Minh không sợ lườm lại: Ngoan ngoãn mới đáng yêu, hung dữ thật giống một lão nương.
Nana tức nổ phổi: Ánh mắt khinh thị đó có ý gì, ngươi muốn chết.
Nana dẫm chân Tần Minh một cái thật mạnh khiến hắn trực tiếp ngồi bẹp xuống đất. Bên này mọi người đang bàn chiến thuật nên không để ý, Nana tát cho Tần Minh một cái sau đó chạy đến ôm tay Vinh Vinh nghe đại sư nói, không thèm quan tâm tới hắn. Tần Minh hậm hực xoa chân xoa mặt xong mới tiến tới chỗ đại sư.
Lên đài đối chiến lần này là: Đới Mộc Bạch, Chu Trúc Thanh, Đường Tam, Tiểu Vũ, Nana, Mã Hồng Tuấn, Áo Tư Ca. Tiểu Vũ trước đó đã tiến cấp hồn tông, lần này Liễu Nhị Long đích thân đưa Tiểu Vũ đi chọn hồn hoàn nên Nana không thể theo, giờ trong tám người chỉ có Nana là hồn tôn, cô đang rất đau đầu không biết sau này nói dối lên hồn tông kiểu gì đây, Tần Minh còn lâu mới để Nana ra ngoài một mình.
Giải đấu Hồn Sư Cao Cấp Toàn Đại Lục diễn ra ngay trước điện Giáo Hoàng, trường đấu được hoàn toàn xây mới vô cùng rộng rãi, chính giữa sàn đấu ước chừng có đến 100m chiều dài, khán đài bao quanh sàn đấu ghế ngồi theo tầng dễ dàng quan sát. Giáo Hoàng và một số đại nhân vật ngồi trên khán đài riêng, chỗ này cao lớn tách biệt và mang cảm giác vô cùng oai nghiêm. Các học viện thi đấu cũng được ngồi riêng ở đài quan chiến tầng hai phía trên khán đài thông thường. Sử Lai Khắc mọi người đang đứng nhìn hai đội tuyển thủ học viện đã đến trên sàn đấu.
Vinh Vinh kinh ngạc: “Đại sư, đội Tinh La Hoàng Gia học viện có hai người ngoại hình nhìn thật giống Đới lão đại và Trúc Thanh, có phải là…”
“Đúng vậy, là ca ca của Mộc Bạch và tỷ tỷ của Trúc Thanh, hoàng tử Tinh La Đới Duy Tư cùng công chúa Chu Trúc Vân. Trận chiến này chẳng trách Mộc Bạch muốn tham gia, ta thật lo lắng cho chúng nó.” Đại sư thở dài, Liễu Nhị Long dựa sát bên người hắn an ủi, cũng không quên đánh mắt thách thức ai đó trên khán đài cao.
Giáo Hoàng tức giận hừ một tiếng quay mặt đến sàn đấu, nhíu mày: “Tên tóc đen kia là Đường Tam? Váy trắng, là người của gia tộc đó?”
Quỷ Mị giật mình nhanh chóng dạ thưa, Giáo Hoàng ánh mắt nhiều suy tư nhìn Nana: Đến ta cũng không thể nhìn thấu, chỉ một con nhóc đã như vậy, đám người kia trong miệng nó… Cúc Hoa Quan thật vô dụng. Hừ! Dù thế nào, ta sẽ không cho phép các ngươi phá hỏng đại sự.
Nana không quan tâm đến Giáo Hoàng vì cô ta chẳng cần thiết Nana động tay, chỉ là ca ca Đới Mộc Bạch không ngờ như thế so Đới Mộc Bạch càng đẹp trai hơn, Nana chăm chú soi mói. Tiểu Vũ thúc thúc nói nhỏ: “Cẩn thận Tần Minh học trưởng đang nhìn.”
Nana cứng đờ liếc chút chỗ quan chiến của Sử Lai Khắc, quả nhiên một đôi mắt xẹt xẹt tia lửa đang phóng tới cô, Nana cười trừ vẫy vẫy tay sau đó đứng người nghiêm túc chuẩn bị chiến đấu.
Đới Duy Tư khinh thường nói Đới Mộc Bạch: “Đệ đệ, lâu quá không gặp, vẫn yếu ớt như ngày nào.”
Đới Mộc Bạch bình tĩnh đáp trả: “Lát nữa sẽ để ngươi thấy sức mạnh của ta. Ca ca!”
Chu Trúc Vân nhan sắc so Chu Trúc Thanh sắc sảo hơn, đây là do tuổi tác, vuốt chút tóc Chu Trúc Thanh, Chu Trúc Vân nhỏ giọng nói: “Vì một tên kém cỏi mà bỏ đến tận Thiên Đấu. Lát nữa thua cuộc mau theo ta về.”
Chu Trúc Thanh kiên định hất tay cô ta ra, gằn giọng: “Người thua, là tỷ.”
Trận đấu bắt đầu.
Đều là hồn tông, Đới Duy Tư đấu Đới Mộc Bạch, Chu Trúc Vân với Chu Trúc Thanh. Hai đôi huynh đệ tỷ muội này lao vào nhau nhanh tới nỗi những thành viên khác đờ đẫn chưa thể ra tay. Đường Tam khôi phục tinh thần phân phó: “Nana bảo vệ Áo nhị ca, còn lại xông lên.”
Ăn vào ớt cay cuồng hóa, mọi người riêng mình tìm đối thủ ứng chiến, phía sau chẳng cần lo vì Nana đã phòng hộ. Nana mở Điệp Thần Bảo Hộ cùng dùng Linh Lan Hoa đối chiến hai kẻ ngu ngốc đang đánh tới, chẳng cần lâu la Hoa Bộc Trận lao vun vút trói thẳng hai tên ném ra ngoài trước sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người. Nana càng là đắc ý, Vũ Hồn Điện sẽ đau đầu với sức mạnh thần bí của gia tộc đây.
Quả là thế, tay Giáo Hoàng đã siết quyền trượng đến chặt ních: Hồn lực không, hồn hoàn không, khí tức không, đây là bí pháp che dấu thực lực? Hồn kĩ mạnh mẽ dễ dàng kết hợp song vũ hồn, hừ! Ta nhất định sẽ tìm ra các ngươi, lũ chuột nhắt.
Đại sư ôm đầu: “Nana càng lúc càng không biết che dấu, cứ thế này sợ Vũ Hồn Điện thẹn quá hóa giận thì hỏng bét.”
Phất Lan Đức nhăn mặt nghĩ nghĩ: Không lẽ phải đưa nó đi trốn một thời gian? Chắc chắn tên tiểu tử Tần Minh không cho, thật là… cháu với chả trò, hại ta tuổi già còn không yên thân.
Đường Tam đối thủ không dễ giải quyết, hắn vũ hồn Kính Tượng, một loại vũ hồn có thuộc tính không gian, hắn phóng ra nhiều mảnh gương không gian vây quanh Đường Tam, xuất quỷ nhập thần trong những mảnh gương đó mà tấn công khiến Đường Tam không thể đánh, Đường Tam đang tập trung tinh thần xác định vị trí đối thủ.
Bên kia Tiểu Vũ hung hăng đá túi bụi một tên hồn tôn vũ hồn hệ phòng ngự, tên này ngoài đưa da dày thịt béo đi chịu trận thì chẳng làm gì được, Nana và Áo Tư Ca đứng nhìn liên tục xuýt xoa, Tiểu Vũ đánh nhau luôn rất đẹp mắt. Đối thủ của cô ấy có ai không bầm dập mà trở ra? Tên này sắp đi đời rồi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!