Đấu La Đại Lục: Ý Trung Nhân
Chương 75: Manh mối
Đi xa học viện Long Khiếu, Nana cho gọi tiểu Tuyết.
“Tiểu Tuyết, trừ bỏ học viện Long Khiếu. Tìm người có mùi này.”
Tiểu Tuyết đã đi, Tiểu Vũ hỏi Nana.
“Thật sự sẽ tìm được chứ? Lỡ như có hồn sư tẩy rửa?”
Nana lắc đầu: “Ta không chắc nhưng cũng phải thử, Hồng Tâm cũng là nữ sinh nội trú bình thường không ra ngoài. Không khó để tìm, chỉ cần lưu lại chút mùi khả nghi, tiểu Tuyết nhất định sẽ biết.”
Tiểu Tuyết quay lại, nó đã tìm được nhưng đứng trước căn nhà này mọi người lại cảm thấy tiểu Tuyết càng ngày càng không đáng tin.
“Tiểu Tuyết, ngươi không chắc là mũi bị kẹo đường làm hỏng đấy chứ? Biệt phủ họ Hạ, cũng có mùi của Hồng Tâm?” Nana thật ngao ngán.
Tiểu Tuyết cọ cọ vai Nana ô ô như kêu oan, nhìn hành động của tiểu Tuyết, Đường Tam nghi ngờ.
“Lúc trước là mùi của Yên Nhi nên chúng ta không để ý, lần này là Hồng Tâm thì rẩt khả nghi. Có lẽ tiểu Tuyết đánh mùi là đúng, nếu thế chúng ta âm thầm vào trong xem?”
Tám người nhanh nhẹn tránh thoát thủ vệ vọt tường vào sâu trong biệt phủ, tiểu Tuyết chỉ cho họ vào một căn phòng của nam tử, một trong những bộ y phục cất giấu trên nóc tủ có mùi mà tiểu Tuyết ngửi thấy. Các bức bình phong dựng xung quanh căn phòng che đi hầu hết ánh sáng, nhìn chữ viết trên đó mọi người đều biết chủ nhân căn phòng này chính là Hạ Tư – ca ca của Hạ Vũ.
Nana bắt được chút gì, giật mình: “Ta nhớ không lầm thì Hạ Vũ nói gia tộc trừ Hạ Từ đại nhân thì Hạ Tư là người có thiên phú nhất. Đối chúng ta 15 tuổi đại hồn sư không đáng nhắc đến nhưng gia tộc họ Hạ cũng không phải truyền thừa vũ hồn đỉnh cấp, tu luyện khó khăn, hắn là tà hồn sư thì đã giải thích chuyện thiên phú nổi bật này rồi. Hạ Tư hay gặp các thiếu nữ nên Hạ Vũ mới sợ hắn bị câu dẫn, không ngờ chính hắn mới là người dụ dỗ nữ sinh.”
Tiểu Vũ nghiến răng ken két: “Tên khốn kiếp.”
“Ta nhớ Tam ca nói kẻ gây án là… nữ tử.” Trúc Thanh vốn ít lời nhưng nhớ ra chuyện này không thể không lên tiếng.
Bảy người nhìn Đường Tam, hắn cũng hết nói, biết đâu Hạ Tư thật sự là biến thái. Nghĩ chút Đường Tam vui mừng tự tin bào chữa cho mình.
“Không đâu, vũ hồn của Hạ Tư giống Hạ Từ đại nhân là Kim Cang Thương, hôm đó Yên Nhi mất tích Nana có nói do hồn sư hệ nước tẩy rửa mất dấu vết, chứng tỏ có đồng bọn. Không thể chắc chắn chỉ là nam nhân làm.”
Bảy người gật gù, đúng là như thế, Đường Tam thở phào. Chờ một lúc không thấy Hạ Tư xuất hiện, mọi người nhanh chân trở về học viện bàn bạc kế sách, nếu có chút manh mối đầu tiên này sẽ dễ dàng tìm kiếm hơn.
Trong phòng kí túc xá của Đường Tam.
Bảy người ngồi nhìn Đường Tam cứ đi đi lại lại.
Nana: “Hạ Tư hay dụ dỗ nữ sinh 12, 13 tuổi chẳng phải là như chúng ta sao. Ta đi dùng mỹ nhân kế.”
Tiểu Vũ: “Ngươi đi để Tần Minh học trưởng giết chúng ta sao! Ta đi.”
Đường Tam: “Không được, nguy hiểm, hắn là tà hồn sư chứ không phải hồn sư thông thường.”
Vinh Vinh hệ phụ trợ yếu không thể để cô ấy đi, Trúc Thanh có Đới Mộc Bạch ngăn cản. Đường Tam thật đau đầu, lần đầu biết đến tà hồn sư, hắn không thể khiến mọi người nguy hiểm.
Nana đột nhiên nghĩ ra cái gì, cười rất gian manh đối Tiểu Vũ thì thầm mấy câu, Tiểu Vũ vô cùng phấn khích đứng bật dậy.
“Nữ tử không thể đi, vậy thì, Tam ca đi?”
“Ta? Ta là nam nhân.” Đường Tam chưa hiểu ý Tiểu Vũ.
Tiểu Vũ khoanh tay làm bộ “ta đã quyết” nói với Đường Tam.
“Chẳng phải còn một chiếc thẻ người thần bí sao? Tam ca dùng nó lại mặc một bộ váy có phải là xong không!”
Hahaha! Hahaha!
Tiếng cười vang vọng khắp căn phòng trong khi Đường Tam mặt đã tái mét. Đường Tam cuống cuồng từ chối.
“Sao lại là ta? Đới lão đại dùng cũng được mà.”
Đới Mộc Bạch: “Tiểu Tam, ngươi muốn chết sao, thân thể ta cường tráng chứ đâu gầy như ngươi?”
Đường Tam: “Vậy để Áo nhị ca?”
Áo Tư Ca không lo lắng: “Ta là hệ phụ trợ đó tiểu… Tam!”
Đường Tam hoảng hốt: “Còn tứ đệ, Hồng Tuấn cũng có thể!”
Nghe vậy bốn nữ bực mình đứng người lên như sư tử hống vào mặt Đường Tam.
“Ngươi điên sao? Để tên mập mặc váy là đang coi thường vóc dáng nữ sinh đó hả?”
Vậy là hết đường từ chối, Đường Tam là người được chọn cho vị trí mỹ nhân. Tám người quyết định ngày mai sẽ nhờ Hạ Vũ dẫn các nam nhân đi gặp Hạ Tư, sau đó dụ hắn ra tạo một tình tiết gặp mặt bất ngờ với “mỹ nhân vạn người mê” Đường Tam, trong vòng một ngày phải để Đường Tam khiến Hạ Tư bắt hắn đưa tới hang ổ tà hồn sư.
Bảy người háo hức trở về phòng ngủ đợi ngày mai xem Đường Tam mặc váy, trước đó Nana đã trộm một bộ đồng phục của Lam Bá trước kia ở chỗ các nữ sinh niên cấp cao cho Đường Tam. Còn mỹ nhân Đường Tam giờ đã “hưng phấn” đến không ngủ được.
Ngày này cũng tới, trước biệt phủ họ Hạ.
Sáu người khác đã cười đến không thể đứng, Tiểu Vũ cau mày nhìn trước mặt nam nhân mặc váy.
“Tam ca, bộ dáng ủ rũ này là sao hả?”
“Ta không ngủ được, tinh thần mệt mỏi, toàn thân rã rời, tha cho ta, chúng ta nghĩ cách khác được không hả?”
Đường Tam cố làm ra vẻ không thể yếu đuối hơn nhưng đúng lúc đó một con bướm nhỏ màu lục đã bay đến trên đầu hắn. Nana cười chảy nước mắt nói:
“Haha, Tam ca, khỏe rồi tiếp tục đi thôi.”
Đường Tam, đây là lần đầu hắn thật sự muốn đánh đồng đội. Hắn khổ quá mà.
Hạ Tư có một sở thích đặc biệt là sưu tầm bình phong, đó là lý do căn phòng trước kia có rất nhiều những bình phong do hắn đề tên. Mã Hồng Tuấn cùng Đới Mộc Bạch đưa ý kiến muốn Hạ Tư đến phòng đấu giá xem một bức bình phong đến từ hoàng thất Tinh La, hắn thật cảm thấy hứng thú liền đi theo. Giữa đường gặp một mỹ nhân đang bị hai nam nhân bắt nạt, Hạ Tư nhìn mỹ nhân mặc đồng phục học viện có huy chương hồn sư, tuổi tầm như hắn mong muốn lập tức giải cứu. Mỹ nhân e thẹn sợ sệt nép bên người Hạ Tư, tới phòng đấu giá quả nhiên có bức bình phong nhưng hắn không ưa thích nên cũng nhanh chóng quay về.
Mỹ nhân ngỏ ý theo Hạ Tư, hắn không từ chối. Dò hỏi mỹ nhân là một hồn sư nhẩt hoàn, không có người thân, Hạ Tư cười dịu dàng mời mỹ nhân đi đến nhà mình ở… Trong rừng.
Vinh Vinh đứng trong vòng phòng ngự của Nana cười lăn lóc.
“Haha, ngày hôm nay thật đặc sắc. Ta không nghĩ Tam ca vờ giỏi như vậy đấy, Tiểu Vũ đóng giả nam sinh cũng rất uy vũ. Haha!”
Áo Tư Ca nhanh chóng bịt miệng.
“Nhỏ tiếng thôi, bây giờ chỉ còn ba chúng ta ở ngoài này, lỡ gặp địch nhân thì sao hả?”
Vinh Vinh dương dương tự đắc: “Ai có thể phá vòng phòng ngự của Nana chứ? Chúng ta rất an toàn, ta chỉ lo cho mọi người, trong đó đã lâu chưa quay lại.”
Nana: “Yên tâm đi, ta đã để tiểu Tuyết đi theo, có động tĩnh nó sẽ báo cho chúng ta tiếp ứng.”
Bên trong một hang động tối ánh sáng leo lắt, mỹ nhân Đường Tam đang ngồi trên một chiếc ghế trải lông mềm, cất tiếng nhẹ nhàng dò hỏi.
“Hạ Tư ca, đây là nhà ngươi sao? Có vẻ tối, ta rất sợ.”
Hạ Tư cười nói: “Ngươi yên tâm, đợi các muội muội của ta về sẽ giúp ngươi thu dọn chỗ ở.”
Mỹ nhân: “Hạ Tư ca, ngươi có rất nhiều muội muội sao?”
Hạ Tư: “Không nhiều lắm, hai mươi mà thôi. Các muội ấy sẽ giúp ngươi thật chu đáo. Haha!”
Đường Tam kinh ngạc, hai mươi và thêm hắn, không ngờ lại nhiều như vậy. Tiểu Vũ và mọi người núp trên vách đá chỗ cao cũng giật mình, đông như thế và họ còn không biết thực lực.
Đường Tam dùng Tử Cực Ma Đồng quét một vòng trong hang động, hắn kinh hoàng phát hiện có đến bảy xác nữ sinh như bị hút cạn máu đang nằm trong bảy chiếc lồng treo trên nóc hang động phía trong, khuôn mặt thống khổ tột cùng nhưng y phục nguyên vẹn. Tim hắn không khống chế được mà gia tăng nhịp đập, quá ác độc.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!