Đấu La Đại Lục: Ý Trung Nhân - Chương 76: Nhân chứng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
13


Đấu La Đại Lục: Ý Trung Nhân


Chương 76: Nhân chứng


Đường Tam mặc dù trong lòng rối bời cùng lo lắng nhưng ngoài mặt vẫn thản nhiên ngây thơ nhìn Hạ Tư. Đường Tam là ai chứ? Hắn là người cầm lái của tám quái vật Sử Lai Khắc, hắn đầy đủ tâm tính và thông minh để đối phó với bất cứ đối thủ nào. Thẻ người thần bí thời gian còn dài, bây giờ mới chạng vạng đợi đến trưa ngày mai mới hết hiệu lực, Đường Tam an tâm làm một mỹ nhân tiếp tục moi ra thông tin từ Hạ Tư nhường những đồng bạn nghe được.

Mỹ nhân: “Hạ Tư ca, ngươi thật mạnh nha. Ta lần đầu thấy có người bằng tuổi ngươi đã là đại hồn sư!”

Hạ Tư trước giờ vẫn luôn tự hào về điều này, lớn tiếng cười.

“Haha, chẳng mấy chốc ta sẽ là hồn tôn, đại hồn sư thì có là gì?”

Mỹ nhân nhíu mày: “Nhưng mà, nhà ngươi có nhiều muội muội như vậy, đều là đại hồn sư sao? Các muội muội cũng thật giỏi nha!”

“Hừ, bọn họ? Một lũ đê tiện!”

Nhìn phản ứng của Hạ Tư, Đường Tam thầm vui mừng, có lẽ mối quan hệ của những người này không mấy tốt đẹp vậy thì sẽ dễ dàng đối phó. Đường Tam tiếp tục, hắn vẫn chưa biết thực lực của mấy người kia.

“Hạ Tư ca, ngươi không thích bọn họ sao? Chẳng lẽ, họ mạnh hơn ngươi?”

Hạ Tư đùng đùng nổi giận vụt đến bóp miệng mỹ nhân khiến mỹ nhân thoáng kinh ngạc, Hạ Tư đôi mắt biến đỏ nghiến răng nói:

“Cũng chỉ là nhị hoàn dựa vào đâu mà dám coi thường ta, giỏi cái gì chứ? Chẳng phải đều là một lũ ăn thịt người! Ngươi, biết điều thì ngậm miệng cho ta!”

Mỹ nhân một bộ sợ sệt, Hạ Tư giật mình lỡ lời liền giận dữ phất áo bỏ đi ra ngoài. Biết Hạ Tư đã đi xa, những người khác nhảy xuống cạnh Đường Tam, cố nín cười Đới Mộc Bạch hỏi:

“Tiểu Tam, ngươi phát hiện được gì không? Có cách nào bắt gọn đám người này?”

Đường Tam nhìn bốn gương mặt đầy vẻ thưởng thức trước mắt, hắn thật muốn đánh cho mỗi người mấy cái. Ho để lấy lại giọng nói, Đường Tam suy đoán.

“Theo lời Hạ Tư tổng cộng có 21 người đều là đại hồn sư, thực lực không cao nhưng số lượng so chúng ta đông. Ta cũng không biết chúng còn thủ đoạn nào khác bởi vì chúng là tà hồn sư. Hạ Tư gọi các muội muội có nghĩa ngoài hắn, 20 người còn lại là nữ tử, hiện giờ chắc đang theo dõi tiếp tục bắt người.”

Tiểu Vũ nắm chặt đôi tay: “Thật đúng một lũ đê tiện, bắt được ta sẽ cào nát mặt chúng.”

Trúc Thanh cũng căm hận: “Cào thì không thể thiếu móng vuốt của ta, đều là nữ tử bọn chúng lại ác độc như vậy.”

Đường Tam đứng lên chỉ vào trong góc hang động: “Trúc Thanh, Tiểu Vũ, hai người nên chuẩn bị tâm lý. Bắt người ác độc nhưng tra tấn càng là tàn nhẫn.”

Năm người đi vào phía trong, đúng như lời Đường Tam nói, Tiểu Vũ cùng Trúc Thanh vội vã bịt kín miệng mình mới không phải hét lên, cả người đã hoảng sợ run rẩy, Đường Tam và Đới Mộc Bạch tiến lên giữ vai an ủi hai người. Mã Hồng Tuấn là nam nhân nhưng thấy cảnh này cũng không khỏi kinh hoảng.

Ngoài bảy chiếc lồng chứa xác nữ sinh trước đó, họ phát hiện thêm bảy nữ sinh đang ngồi bệt trong những chiếc lồng giống y hệt, một vẻ tiều tụy thống khổ trên gương mặt, toàn thân không cử động, tay trái bị một vật giống như kim lớn đâm vào giữ cho máu liên tục chảy xuống một cái bồn. Xung quanh trên vách đá là những tấm màn che vô số kí tự kì lạ được viết bằng máu, cả hang động bốc lên mùi máu tanh nồng nặc, dù là hồn sư bọn họ cũng chưa bao giờ chứng kiến cảnh tượng rùng mình đáng sợ như thế này, không gian yên tĩnh chỉ nghe thấy tiếng máu nhỏ giọt tí tách từ tay của các nữ sinh, người nghe thấy tâm thần hoảng hốt.

Đường Tam nhắm mắt hít một hơi lấy lại tinh thần, hắn nói với giọng nói đầy căm phẫn.

“Bọn ác nhân này, chắc chắn là hồn kĩ huyễn tượng khiến họ lâm vào ảo mộng. Thống khổ cùng bị mất máu đau đớn từ từ mà chết. Hiện bảy người này còn cứu được, mau chóng đưa họ ra ngoài.”

Mọi người chuẩn bị tiến tới thì phía sau lưng bỗng vang lên một giọng nói vì sợ hãi mà biến thành thê lương, như tiếng rên rỉ của những linh hồn đau khổ ở chốn âm ti lệnh người sởn gai ốc.

“Cứu! Cứu ta…”

Năm người giật mình quay lại, trong một góc tối khác bị bịt kín chỉ còn một phía dăng các song chắn bằng đá, là hai nữ tử đang khóc lóc thảm thiết, họ bị nhốt ở đây để xem trước cái chết của chính mình, lúc năm người đi vào họ nghĩ là bọn tà hồn sư mới luôn cắn răng im lặng, nghe nói muốn cứu người, hai nữ tử lấy hết sức lực kêu lên.

Năm người lập tức chạy đến, Đới Mộc Bạch một phát đấm vỡ bức chặn đưa hai nữ tử ra, nhìn họ đã gầy đến trơ xương, tóc tai rối bù. Tiểu Vũ nhận ra chút gì lao tới nắm lấy tay một trong hai nữ tử.

“Đồng phục học viện Long Khiếu? Ngươi là Hồng Tâm?”

Nữ tử kinh ngạc nhưng lại lập tức khóc lớn, có người biết chắc chắn sẽ được cứu, Hồng Tâm gật đầu liên tục. Tiểu Vũ lắc nhẹ tay để làm cô ấy an tâm, hỏi:

“Hồng Tâm, Mặc Trà đã báo án cho chúng ta đến cứu ngươi nhưng ngươi cũng phải nói cho chúng ta biết chuyện gì đã xảy ra, nói tất cả những gì ngươi biết, được không?”

Hồng Tâm vội vàng lau nước mắt, nén sợ hãi lấy lại bình tĩnh nói.

“Được, ta kể cho ngươi. Là Hạ Tư, hắn lừa gạt tình cảm của ta, hắn cùng một cô gái khác làm ta hôn mê, ta tỉnh lại đã ở chỗ này cùng với An Nhĩ. Ta rất sợ hãi la khóc nhưng bọn chúng bắt ta im lặng, ta nghe bọn chúng nói đợi bắt đủ bảy người sẽ tiếp tục tra tấn lấy máu. Bọn chúng uống máu hồn sư để tu luyện, ta rất sợ hãi.”

Hồng Tâm không kìm được mà khóc, nữ tử còn lại tên An Nhĩ tâm trạng như Hồng Tâm vậy. An Nhĩ nói thêm.

“Ta tới trước Hồng Tâm, ta biết tối nào bọn chúng cũng trở về kiểm tra sau đó thi triển lại hồn kĩ. Họ đã bị tra tấn bốn ngày rồi, ta sợ rất nhanh họ sẽ chết, sẽ tới lượt chúng ta.”

Đường Tam thầm kêu còn may họ tới không phải quá muộn, tối nào cũng về có nghĩa chỉ một lát nữa bọn tà hồn sư sẽ trở lại, tám người cần chuẩn bị chiến đấu. Đường Tam đối Hồng Tâm cùng An Nhĩ dặn dò.

“Chúng ta đưa hai ngươi ra ngoài trước, bạn ta đang đợi tiếp ứng, phải tuyệt đối giữ im lặng và nghe lời những người đó, biết không?”

An Nhĩ nhìn Đường Tam gật đầu chắc chắn.

“Tỷ tỷ yên tâm, hai chúng ta sẽ nghe lời, chỉ cần cứu được chúng ta.”

Đường Tam khóe miệng cứng ngắc: “Tỷ, tỷ!”

Hahaha! Bốn người còn lại bịt miệng cười đến chảy nước mắt. Đường Tam không thể không đánh mấy cái để họ im lặng bàn kế sách.

Đường Tam nói: “Hồng Tuấn đưa Hồng Tâm và An Nhĩ đến chỗ Nana. Bảy người này ta xem họ vẫn có thể chịu đựng được, đành để họ ở lại tránh đánh rắn động cỏ dụ bọn tà hồn sư tập trung cả vào hang. Không thể để ai trốn thoát, hậu quả khó lường, việc không để người canh giữ cho thấy bọn hắn tự tin không bị phát hiện, không có cảnh giác nên cứu hai người cũng không ảnh hưởng.

Hồng Tuấn căn dặn Nana sau khi thấy đủ 21 người lập tức dùng Điệp Thần Bảo Hộ bảo vệ Vinh Vinh, Áo Tư Ca và hai người này đồng thời dùng phòng hộ ngay tại cửa hang chặn lối ra. Vinh Vinh chú ý bổ trợ, tiện tay ngươi cầm đậu hủ, ớt cay của Áo Tư Ca tới đây. Ta đưa mỗi người một viên giải độc tránh bị độc hôn mê, đề phòng Nana không trị liệu kịp thời, lập tức ăn vào.

Còn lại ta, lão đại, Tiểu Vũ và Trúc Thanh trong ứng ngoại hợp. Minh bạch sao?”

“Rõ!”

Cuộc chiến đầu tiên với tà hồn sư đã sắp sửa bắt đầu, năng lực tà ác không thể xác định cùng số lượng đông đảo. Liệu rằng tám người có thể chiến thắng tà hồn sư mà không phải nhận lấy thương tổn? Nhiệm vụ phá án này quả là khó khăn hơn bất kì ai dự tính.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN