Đế Bá - Chương 11: Là ta ngang ngược, ương ngạnh (1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
389


Đế Bá


Chương 11: Là ta ngang ngược, ương ngạnh (1)


Nam Hoài Nhân tuy rằng không phải là thiên tài, nhưng cũng có tư chất, nếu không hắn cũng không thể trở thành một đường sứ. Hắn đã từng đọc qua “Kỳ Môn đao”, trong mắt hắn, loại đao thuật này chẳng qua chỉ là một loại võ kỹ bình thường, thế nhưng ngày hôm nay, chiêu thức này nằm trong tay Lý Thất Dạ lại có lực lượng kinh khủng.

Lý Thất Dạ nói vậy khiến Nam Hoài Nhân cũng không thể tin hoàn toàn, nhưng lại được tận mắt chứng kiến, hắn nhịn không được hỏi:
– Võ kỹ có mạnh thế nào cũng không thể sánh được với đạo pháp, võ kỹ chẳng qua là nhánh con của nó mà thôi.

Thật ra đến tận giờ, hắn vẫn chưa hoàn toàn tin Lý Thất Dạ có thể dùng Kỳ Môn Đao giết chết được tu sĩ có cảnh giới như Đỗ Viễn quang. Nhưng rõ ràng rằng, hắn đã tận mắt chứng kiến sự việc!

Chuyện Nam Hoài Nhân không tin, Lý Thất Dạ cũng không giải thích thêm điều gì, nói một cách từ tốn:
– Cái này còn phải xem là võ kỹ và đạo pháp của ai!

Nam Hoài Nhân đương nhiên không thể biết, mặc dù Kỳ Môn đao thuật sinh ra ở thế giới bình thường, nhưng về sau đã được Minh Nhân Tiên Đế chỉnh sửa. Nên dù loại đao kỹ này không thể so sánh với Đế thuật nhưng sẽ dư sức đối phó với các loại đạo pháp bình thường khác.

Nam Hoài Nhân kinh ngạc, nếu lúc trước hắn cho rằng Lý Thất Dạ vô tri cuồng vọng thì bây giờ, khi cân nhắc lại, thấy Lý Thất Dạ vốn không phải loại người như vậy, hành động lơ đãng kia đủ để nói rõ hắn đã tính toán từ trước, nắm chắc thắng lợi trong tay.

Nam Hoài Nhân nhìn Lý Thất Dạ một cách kỳ quái, bản thân hắn vốn là loại người mạnh vì gạo, bạo vì tiền, tinh ranh khôn khéo, có một chút khả năng nhìn sắc mặt mà đoán tâm tư người khác. Nhưng một Lý Thất Dạ trước mắt chỉ mới mười ba tuổi này, lại khiến hắn nhất thời nhìn không thấu.

Mười ba tuổi, số tuổi này ở Tẩy Nhan cổ phái chẳng qua là đệ tử mới nhập môn không bao lâu, thường sẽ dễ bị xúc động. Nhưng Lý Thất Dạ lại mang đến cho người khác thứ cảm giác thâm sâu như biển lớn, trầm tĩnh như nước lặng, rất khó diễn tả thành lời.

Vài ngày trước, Lý Thất Dạ còn cầm Tẩy Nhan cổ lệnh yêu sách trở thành thủ tịch đại đệ tử của Tẩy Nhan Cổ Phái, chỉ riêng việc hắn có Phàm mệnh, Phàm luân, Phàm thể, đừng nói là sáu đại trưởng lão, ngay cả Nam Hoài Nhân cũng nghĩ rằng Lý Thất Dạ không có tiền đồ.

Lúc mới tiếp xúc, hắn thậm chí còn cảm thấy Lý Thất Dạ như có bệnh tâm thần, còn thêm cả tính tình cuồng vọng tự đại, vô tri vô úy. Nhưng mấy ngày nay tiếp xúc với Lý Thất Dạ, hiện giờ hắn mới hiểu những chuyện hắn xem là cuồng vọng vô tri thì lại là điều đương nhiên đối với Lý Thất Dạ!

Lúc Nam Hoài Nhân còn đang kinh ngạc khó hiểu, thì sư phụ của hắn, Mạc hộ pháp lại đang phiền muộn không nói được thành lời, giết đệ tử của Cửu Thánh Yêu Môn, lại là Đỗ Viễn Quang rất được Hứa hộ pháp coi trọng, chuyện này nhất định sẽ đưa đến tai họa ngập đầu cho Tẩy Nhan Cổ Phái!

– Họa lớn rồi!
Mạc hộ pháp vô sách vô kế, nói:
– Chuyện khảo hạch coi như thôi đi, chúng ta trở về tông môn!
Lúc này, ba người bọn họ ở Cửu Thánh Yêu Môn nhưng cũng chẳng khác gì đang ở trong đầm rồng hang hổ!

Ba người bọn họ vốn không có cách chống lại loại quái vật khổng lồ giống như Cửu Thánh Yêu Môn, lúc này trong đầu Mạc hộ pháp chỉ có một ý nghĩ duy nhất là: trốn! Trốn khỏi Cửu Thánh Yêu Môn, chạy về Tẩy Nhan Cổ Phái.

– Chỉ là việc nhỏ, sao phải chạy.
Lý Thất Dạ với tư cách là đương sự thì lại bình chân như vại, nằm dài trên ghế, chậm rãi nói:
– Đối với ra, không có nơi nào an toàn hơn Cửu Thánh Yêu Môn cả.

Mạc hộ pháp trợn mắt nhìn Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ cuồng vọng vô tri như vậy khiến hắn muốn tát mấy cái, nhưng mà tai vạ sắp đến, hắn chẳng còn tâm tình hứng thú gì để giáo huấn Lý Thất Dạ cả!

– Ngươi thì biết cái gì!
Ngay cả loại người kiệm lời như Mạc hộ pháp cũng nhịn không nổi mà mắng:
– Ngươi nghĩ mình may mắn giết được Đỗ Viễn Quang là thành vô địch thiên hạ rồi hả! Ngươi chưa biết được sự cường đại của Cửu Thánh Yêu môn đâu! Đừng nói đến trưởng lão, Yêu Hoàng, chỉ cần một vị hộ pháp thôi đã đủ sức đối kháng với sáu đại trưởng lão của chúng ta! Cửu Thánh Yêu Môn muốn giết chúng ta còn dễ hơn bóp chết một con kiến!

Lời này cũng chỉ nói lên tình hình thực tế, sáu đại trưởng lão của Tẩy Nhan Cổ Phái nếu như đặt ở trong thượng quốc chỉ là nhân vật được phong Hào Hùng, tương đương với hộ pháp của Cửu Thánh Yêu Môn mà thôi. Chứ chưa nói tới trưởng lão của bọn hắn. Còn Yêu Hoàng của Cửu Thánh Yêu Môn ư, hắn là người đã sáng tạo ra kỳ tích không gì sánh được trong ba vạn năm qua! Theo truyền thuyết, thực lực của Luân Nhật Yêu Hoàng sâu không lường được!

– Mạc hộ pháp không cần sợ.
Lý Thất Dạ bình thản nói:
– Chỉ là Cửu Thánh Yêu Môn mà thôi, nếu đang ở bên ngoài có lẽ ta sẽ hơi lo lắng một chút, nhưng bây giờ thì ngược lại, để xem ai bóp chết ai! Hào Hùng Vương Hầu, sao đủ thành đạo!

Lý Thất Dạ nói chuyện ngông cuồng, làm cho Mạc hộ pháp cực kỳ tức giận, sáu đại trưởng lão của Tẩy Nhan cổ phái cũng chỉ được phong làm Hào Hùng mà bây giờ lại có một tên nhóc con vừa bái nhập môn hạ, không biết gì về đạo pháp cũng dám nói Hào Hùng Vương Hầu sao đủ thành đạo.

– Ngươi…
Mạc hộ pháp rất muốn tát cho thằng nhó này một tát.

Đúng lúc đó, có âm thanh vang lên bên ngoài! Nam Hoài Nhân biến sắc, vội vàng lao ra xem xét nhưng lại chạy về rất nhânh, thất thanh nói: “Không tốt, tiểu viện đã bị đệ tử của Cửu Thánh Yêu Môn phong tỏa!”

Mạc hộ pháp cũng biến sắc theo, nhanh chóng đứng lên, vừa lúc có mấy người đi vào, dẫn đầu là vị Phó đường chủ kia, vẻ mặt lúc này của hắn vô cùng khó coi.

– Phó huynh, chuyện này chỉ là chút hiểu lầm mà thôi.
Nhìn thấy Phó đường chủ mang bộ mặt lạnh lùng đi đến, Mạc hộ pháp biết rõ chạy trời không khỏi nắng rồi, hít một hơi thật sâu, nhắm mắt đưa chân mà nghênh đón.

– Hiểu lầm? Vậy thì hãy giải thích cho Từ sư điệt của chúng ta đi!
Phó đường chủ khẽ hừ lạnh, nghiêng người qua, một thanh niên bước ra bên cạnh hắn.

Người thanh niên này mặc áo màu vàng kim, trên thân lập lòe huyết khí, sau đầu tỏa ra ánh sáng vàng mờ ảo, người này chỉ mới hai mươi tuổi nhưng khí tức kinh người.

Vừa thấy hắn, Mạc hộ pháp không khỏi rùng mình, thanh niên trước mắt chỉ sợ đã đạt đến cảnh giới Chân Mệnh! Trẻ như vậy mà đã tới cảnh giới này, đúng thật khó lường, nhớ năm đó, hắn phải mất năm sáu mươi năm mới được như vậy!

– Đây chính là Từ Huy sư điệt, đại đệ tử của Hứa hộ pháp! Đỗ Viễn Quang sắp sửa bái nhập môn hạ của Hứa hộ pháp mà bây giờ lại chết thảm, Từ sư điệt muốn đòi lại công bằng!
Phó đường chủ lạnh lùng nói.

Từ Huy vừa đứng dậy, đồng tử đã phát ra kim mang lập lòe, khí thế kinh người, giống như một thanh kiếm vừa tuốt khỏi vỏ, khí tức rất bạo ngược, như muốn ăn tươi nuốt sống người khác.

Từ Huy đương nhiên mạnh hơn Đỗ Viễn Quang rất nhiều, cho dù hắn chưa được xem là thiên tài tuyệt thế nhưng trong Cửu Thánh Yêu Môn cũng là một đệ tử rất có thành tựu, đã có thể tự mình đảm đương sự vụ.

– Giết người phải đền mạng, nợ máu thì trả bằng máu, chuyện này không cần nói nhiều!
Từ Huy nói lạnh băng, ánh mắt như một con hung thú, nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, tưởng như muốn xé nát Lý Thất Dạ thành nhiều mảnh.

Mạc hộ pháp vội vàng hòa giải:
– Từ đạo hữu, trong chuyện này là có hiểu lầm, đệ tử của tông môn ta không phải cố ý muốn giết Đỗ hiền chất, chỉ là do nhất thời bất cẩn.

– Giết người thì đền mạng!
Từ Huy uy nghiêm nói:
– Không thương lượng gì cả, Tẩy Nhan Cổ Phái các ngươi lập tức giao ra tội phạm, đừng tiếp tục phạm sai lầm. Nếu không thì là do Tẩy Nhan cổ phái các ngươi tự tìm đường chết, cẩn thận đưa tới họa diệt môn!

Từ Huy chẳng qua chỉ là một đệ tử đời thứ ba mà thôi, Mạc hộ pháp dù gì cũng là cùng cấp bậc với Phó đường chủ. Luận chức vị thì lại cùng cấp với sư phụ của hắn là Hứa hộ pháp, vậy mà chỉ một đệ tử đời thứ ba cũng dám hùng hổ hăm dọa.

Thêm nữa, Mạc hộ pháp thân là hộ pháp của môn phái, đương nhiên không thể để cho đệ tử trong môn phái bị người khác xâu xé! Vì vậy, hắn đổi sắc mặt, trầm giọng nói:
– Từ sư điệt, đúng hay sai còn cần phải xét xử công bằng.

– Xét xử?
Từ Huy cười lạnh lẽo:
– Ở Cửu Thánh Yêu Môn không có xét xử, dám giết đệ tử của Cửu Thánh Yêu Môn chỉ có thể dùng cái chết tạ tội!

– Khó trách ——
Ngay lúc đó, Lý Thất Dạ chậm rãi đứng lên, ung dung bước ra, liếc Từ Huy một cái:
– Khó trách Cửu Thánh Yêu môn chướng khí mù mịt, nguyên lại là bởi loại người ngu xuẩn như ngươi!

Lý Thất Dạ vừa nói xong, cả Nam Hoài Nhân và Mạc hộ pháp lập tức nghẹn lời, Nam Hoài Nhân không ngừng gào thét trong lòng, lão tổ tông của ta ơi, ngươi nói ít một hai câu thì chết à, ngươi chỉ thẳng vào mặt Từ Huy chửi hắn ngu xuẩn chẳng phải là đổ dầu vào lửa sao?

– Chỉ riêng lời nói vừa rồi của ngươi cũng đủ để cho ngươi chết một ngàn lần!
Từ Huy giận ngút trời, sát ý dâng lên, chưa nói xong chộp một tay tới Lý Thất Dạ!

Bản thân Mạc hộ pháp là hộ pháp của Tẩy Nhan Cổ Phái, đương nhiên không thể để cho Từ Huy lộng hành được, hắn bước một bước dài, vươn một tay giữ chặt lấy bàn tay của Từ Huy.

– Mạc hộ pháp, ngươi đừng tiếp tục sai phạm!
Lúc này, Phó đường chủ đứng một bên lạnh lùng nói, toàn thân hắn lấp lóe hào quang, tiến lên một bước, ngăn lại Mạc hộ pháp, khí tức của hắn ép cho Mạc hộ pháp thở không nổi.

Mạc hộ pháp biến sắc, thực lực của Phó đường chủ được phong Hào Hùng này, mạnh hơn hắn nhiều lắm, trừ phi là có trưởng lão ra tay, nếu không Tẩy Nhan Cổ Phái bọn họ, không có một đường lui nào.

– Phó đường chủ, chẳng lẽ đây là đạo đãi khách của Cửu Thánh Yêu Môn các ngươi hay sao?
Mạc hộ pháp không có khả năng nhượng bộ! Mặc kê Mạc hộ pháp bình thường là người như thế nào, nhưng ít nhất lúc đứng trước mặt địch nhân, hắn tuyệt đối là một ngươi ưa bao che khuyết điểm!

Phó đường chủ lạnh lùng:
– Nếu như ngươi giao ra tội phạm, ngươi vẫn là khách quý của Cửu Thánh Yêu Môn! Còn nếu Mạc hộ pháp tự cho rằng Tẩy Nhan Cổ Phái các ngươi đủ sức làm địch thủ của Cửu Thánh Yêu Môn, dám tiếp tục bao che tội phạm thì chỉ e không chỉ bản thân Mạc hộ pháp ngươi khó toàn mạng, mà ngay cả Tẩy Nhan Cổ Phái cũng sẽ gặp họa diệt môn!”

– Họa diệt môn?
Lý Thất Dạ bị gạt sang một bên ngay lúc này cười nhạt, nói:
– Cửu Thánh Yêu môn quá tự đại rồi, nếu phải diệt môn, cũng là Cửu Thánh Yêu Môn các ngươi!

Mạc hộ pháp và Nam Hoài Nhân nhịn không nổi trợn mắt trừng Lý Thất Dạ, họa chết người ập tới rồi mà hắn còn ở đó ăn nói ngông cuồng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN