Đến Bao Giờ Sẽ Quên - Phần 16
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
831


Đến Bao Giờ Sẽ Quên


Phần 16


chap 16 CHINH PHỤC
Chúa sẽ tha thứ cho hắn. bởi vì bản thân chúa sinh hắn ra đã là một kẻ đa tình. Đàn bà qua tay hắn thật không hề ít. nhưng có một ng đàn bà hắn chưa bao giờ đc động đến là chị cả và một ng đàn bà cho hắn cảm giác tò mò chính là con cá sấu đó.
bản thân hắn sành sỏi đến mức hắn thừa biết cô ta còn chưa biết mùi đàn ông là gì. cái đó hắn thấy rất hấp dẫn.
Đôi môi hắn không ngừng chiếm hữu đôi môi ấy. nụ hôn của hắn cũng rất nhẹ nhàng.
đây là lần đầu tiên Thảo hôn hắn trong trạng thái cả 2 đều tỉnh táo. nhưng ngay lúc này sự đam mê hắn mang đến lại khiến cô vô cùng mê muội. Thảo nhắm mắt để cảm nhận nụ hôn hắn đang mang tới.
con dê của hắn quả thật không chịu nghe lời nữa rồi
một tay hắn vòng lấy eo cô. một tay hắn không muốn để yên nữa. hắn đưa tay xoa xoa trái đào . Thảo giật mình giữ tay hắn lại. nhưng hắn là đàn ông mà….
hắn không chịu thua. mặc kệ Thảo vùng vằng trong tay hắn. cô nói gì đó thì hắn khóa môi. hắn sung sướng.
ôi…sao cô ta lại có thể mặc cái váy hở vai rộng đến thế. là do cô ta dụ dỗ hắn.
ôi..thần linh ơi ….đàn bà
Thảo bị hắn dồn vào chỗ bí. cô lại nghĩ đến cách mọi khi.
có nên cho hắn một cước không?
hắn thật là cái loại mất nết mà.
nhưng cô không thể ngờ….
hắn đắc ý. kế hoạch của cô bị thất bại. nếu để quá tang 3 bận thì hắn đúng là thằng ngu.
mà thằng ngu không bao giơ là hắn được. ngay giờ phút này hắn muốn có cô . hắn muốn đc chinh phục khu rừng hoang sơ này. hắn muốn khám phá nó.
FB Hà quỳnh Vân
hắn quả là một người sành sỏi. ngay cả chuyện hôn cũng khiến cho ng khác phải đê mê. Thảo như lạc vào khu rừng của hắn. cho dù lí trí đã vạch một bản cáo trạng dài đến cả trăm trang . nhưng trái tim lại chẳng muốn nghe kết án.
cô đang nằm gọn trong vòng tay ng đàn ông ấy. người đàn ông cô đã từng ….mà không phải…..ngay cả lúc này cô vẫn si mê. cho dù anh có là người như thế nào. xấu xa ra sao. thì cô vẫn muốn được nhìn thấy anh. được bên anh. muốn nhận đc sự quan tâm của anh.
ngay lúc này cô nhận ra cho dù Thành có quan tâm cô đến mức nào thì ng thật sự làm cô rung động chỉ có Tuấn mà thôi.
hắn không còn giữ nổi bình tĩnh nữa. hắn ngả cả ng cô về phía đầu xe. kéo bàn tay cô chạm vào cái chỗ bí ẩn của hắn. Thảo đỏ mặt giật tay ra. hắn cười nhẹ. rồi kéo chiếc váy thấp xuống chút nữa.
hắn hôn lên cổ lên tai cô. hắn hôn mọt cách điên cuồng.
ôi….mùi đàn bà….
cô ta càng vụng về bao nhiêu hắn càng thik thú bấy nhiêu.
tiếng hắn thở gấp. hắn không chịu nổi nữa rồi. hắn cúi xuống dưới. khi hắn sắp chạm đến trái đào non thì Thảo lấy tay che lại.
-anh Tuấn. ko được.
ko được là không được thế nào. cỏ đã nằm trước miệng dê rồi. không lẽ bảo dê đứng nhìn hay sao?
vô lí.
hắn mặc kệ.
hắn cúi xuống hôn lên ngực cô. cho dù cô có che có đậy có đẩy mặt hắn ra thì hắn vẫn quyết xông tới. cái nơi nhấp nhô ấy mời gọi hắn.
ôi con dê yêu quý của anh……lại không biết nghe lời anh nữa rồi….hazzzzzz
-không được…..Tuấn
hắn không nghe thấy có nghĩa là không có tội
-đừng….dừng lại đi anh
ôi cái câu nói nhẹ và ngọt ngào bên tai hắn thế này. bảo hắn dừng lại mà chả khác nào bảo hắn nhanh lên .
hắn không thể…không thể dừng lại được nữa rồi.
nhưng…..
Thầm gọi người yêu dấu
Giờ này anh đang nơi đâu?
Có biết em u buồn mong anh hằng đêm từ bao lâu
Từng ngày dài mong ước
Người trở về đây bên em
Em sẽ không bao giờ đánh mất tình yêu này nữa đâu
tiếng điện thoại của cô kêu.
lần đầu tiên. hắn mặc kệ.
lần thứ hai….hắn ko quan tâm
nhưng nó vẫn chưa tha
lần thứ ba thì Thảo cũng đẩy đc hắn ra. hai mắt hắn đục ngầu dục vọng. tiếng hắn thở gấp vì phải kìm chế ham muốn đang sôi sục trong ng. Thảo nhấc máy
-em nghe ạ.
-em đi cùng Tuấn à?
-Vâng
có ai đó cười ý gian tà.
-hai đứa đang làm gì vậy?
-em…..đang ngồi ạ
Thảo ngại nên nói dối
-về ngay. nhớ lời chị dặn.
chị cúp máy rất nhanh. cô giật mình. chị nói đúng rồi. cô không đc để hắn mê hoặc. nếu không sẽ lại đau khổ vì hắn
cô đẩy hắn ra nhưng ko sao đẩy đc.
rốt cuộc biện pháp cuối cùng vẫn là vũ lực. nhưng lần này thì khác. trong cái góc tối của Thành phố. nơi có một ng đàn ông và một ng đàn bà. mà ng đàn ông lại to lớn hơn hẳn thì cô có là gì với hắn
-này. tôi ko muốn đánh nhau với phụ nữ đâu nhé.
-tránh xa tôi ra
-cô đừng có tin chị ta nói.
-tôi ko tin chị ấy thì càng không thể tin anh.
hắn cau mày
-vậy giờ cô muồn gì? tiền chứ gì.? bao nhiêu?
hắn bắt đầu điên lên. cmn. ngang ngược
câu nói làm cho Thảo tự ái. hóa ra hắn đánh đồng cô với mấy cô gái kia. thật tức chết mà.
-anh là thằng khốn nạn. anh nghĩ tiền của anh có thể mua đc tôi sao? vô liêm sỉ
cô cãi lại.
hắn điên lên giật tay cô. loại đàn bà hư hỏng hở tí là cãi lại, là chả cheo.
nhưng Thảo không phải dạng hiền. cô phải chống cự lại nếu không hắn sẽ cho cô vào tròng của hắn.
hai người đúng là đang dùng tay chân để nói chuyện với nhau. nhưng Thảo biết hắn hơn cơ cô. hắn chỉ vài chiêu đã lôi cô vào lòng.
-cô em….hết thời đc nhường nhịn rồi. giờ ngoan đi.
hắn lại trưng ra bộ mặt nham nhở.
siết cô vào lòng. THảo giờ đây chẳng có ai binh vực nữa. mỡ đã kề miệng mèo rồi.
ôi… càng chống cự càng hấp dẫn
hắn lại chăm chỉ làm việc hắn đang dang dở. cho đến khi Thảo mê muội bởi hắn. tâm trí của cô đã bị hắn che mờ bởi những nụ hôn đầy kích thik thì tiếng điện thoại của hắn reo lên.
ôi…. rồ mất.
mà hắn bắt đầu rồ lên rồi. hắn bắt máy gắt rất to vào điện thoại
-chị làm ơn đừng ném C** vào hội nghị được không….
-trả nó về….nguyên vẹn
-cô ta đâu có phải con chị
-nhưng nó cũng không phải vợ chú.
ôi…chúa ơi….. đàn bà….. có độc đấy.
lửa giận của hắn ngùn ngụt. hắn hận…. nắm chặt lấy đt như muốn bóp nó vỡ tan ngay trong tay.
nghe điện thoại xong hắn quay ra nhìn Thảo. cô đã chỉnh tề lại trang phục. hắn lại nuốt nc bọt.
ôi …. tội nghiệp con dê yêu quý của anh….
hắn lái xe về nhà trông trạng thái mất bình tĩnh. hắn ko dám nhìn Thảo. bởi cứ trông thấy cô ta là thằng em hắn lại có vấn đề.
đỗ xe trước cổng nhà hắn xông thăng vào bên trong. chị cả đang ngồi đọc thứ gì đó dù đã rất khuya rồi
-ý chị là gì vậy?
-chú thừa hiểu…
-hiểu cái gì….chỉ là nhu cầu của đàn ông và đàn bà thôi mà. chị chả nhẽ ko biết.
-nếu chú lấy đi lần đầu của nó. chú sẽ phải chịu trách nhiệm với nó cả đời. đồng ý không?
-chị mơ à?
-vậy là chú không muốn lấy nó?.
-em ko dại gì mà rước hổ về nhà.
-vậy chú tìm đối tượng khác đi
-ý chị là gì?
hắn lại gắt lên
-chị sẽ tìm cho nó ng khác. ko phải chú
-là cái thằng Thành đó à?
-bất cứ ng nào. xứng đáng với nó
-chị nghĩ em ko xứng?
-chú dám chịu trách nhiệm với vc mình làm hay không?
-chị nghĩ em ko dám?
-…..
chị ko trả lời để hắn tự suy nghĩ
-chị để cô ta tự quyết định cuộc đời cô ta đi
-có thể . nhưng nếu nó tự nguyện với chú.
-em sẽ có cách khiến cho cô ta tự nguyện.
chị nhếch môi đắc ý
-TUấn. đừng đánh đồng đàn bà với nhau. đừng để đến khi hối ko kịp đâu.
-chị đừng lo
hắn dứt khoát.
-Tuấn…
hắn quay lại
-để mất con bé đó. chính là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời chú đấy.
hắn quay lại nhếch môi vẻ khinh khỉnh. đàn bà với hắn thì chẳng giá trị gì. ngoài chị ra. hắn chỉ muốn chị. trân trọng chị. vậy mà chị hững hờ như vậy. cho nên hắn mới tìm đến những ng đàn bà khác để trả thù. và Thảo cũng vậy thôi.
nhưng hắn không thể ngờ. một ngày nào đó. câu chị nói lại trở thành sự thật

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN