Đến Bao Giờ Sẽ Quên
Phần 17
chap 17 ANH ĐI CUA GÁI
Sáng tập thể dục chiều tập gym, cơ thể hắn luột là, rõ ràng hơn hẳn cái thằng em Thành về chiều cao và phong độ.
tối ngày hắn chăm chỉ làm việc kiếm tiền như rác, rõ ràng cũng hơn thàng em Thành khả năng nói chuyện thành thạo bằng 1 vài thứ tiếng cũng hơn hẳn thàng em kia.
so ra hắn còn điểm nào thua nó đâu.
mà chị cả vẫn cho cô ta làm chung với nó . hắn tức tối, nghĩ cách kiếm cô ta về đội của hắn.
hắn phải làm sao đây???
phương án 1 MUỐI MẶT NHỜ VẢ
hắn lái xe sau một ngày dài về nhà chị. hôm nay hẳn vận sơ mi trắng sơ vin lịch sự . nhìn như một thằng thanh niên chính hiệu. đẹp zai
vãi linh hồn. hắn tự tin.
vừa đến cổng đã thấy Thành đưa cô ta xuống xe. cô ta cũng ăn vận kín đáo. hắn rất yên tâm. nhưng khi gần đến công thì cái thằng Thành lại dở trò. nó cử nhân lúc con cá sấu của hắn sơ hở là ôm lấy. hắn hậm hực bước khỏi xe. khuôn mặt đầy sát khí nhìn hai con người lại đang ôm nhau giữa cổng.
thảo thấy hắn thì vội đẩy Thành ra. hắn bước qua không quên lườm cô một cái.
đồ ích kỉ
cô bối rối….
cô quay đi bước theo hắn vào bên trong tay hắn đút túi quần đi ngông nghênh và bình thản. lúc nào hắn cũng có cái biểu hiện bất cần đời đó.
mùi nước hoa của hắn rất thơm. sao cứ ngửi cái mùi nc hoa ấy cô lại thấy ngây ngất.
-Tuấn có chuyện gì mà đến muộn vậy?
-khéo nhà chị phải nuôi vài con chó đi
-để đuổi bớt cái bọn thik làm bậy trc cổng nhà ng khác
chị cười nhẹ
-chú ghen đó à?
không thèm trả lời.
hắn ngồi phịch xuống ghế hai tay đan nhau có vẻ cực kì nghiêm túc.
-có chuyện gì ???
-dạo này công việc rất nhiều.
-……
-em và thằng Hải không thể làm hết.
-……
-nó có trợ lí. nên nghe cũng đỡ hơn còn em….
-chả phải chú nói không cần sao???
-nhưng giờ thì cần đc chưa?
hắn nói ngang. bởi những câu hắn nói chị cả hay nhớ rất rõ. ít ra cùn vẫn là cách để trị chứng móc họng của chị.
-kiếm một đứa con trai trong quán đi.
-ko đc…
-chả nhẽ chú muốn con bé đó
-…
không trả lời có nghĩa là đồng ý. hắn là vậy đấy
-ko đc
-tại sao?
-là chú đuổi nó. giờ chú phải làm thế nào để
nó đồng ý theo chủ chứ chị ko thể nói đc.
-….
hắn cau có. chị chỉ cần nói 1 câu là cô ta nghe ngay mà. có nhất thiết phải để hắn chai mặt nài nỉ không. độc ác
-mà chị đã nói chú rồi. có không giữ mất đừng tìm. ngay cả cái việc nó và Thành chính thức yêu nhau thì giờ …..
-chính thức yêu nhau…?
mắt hắn tròn xoe
-đúng vậy…hai đứa nó yêu nhau mà
-chị Thật quá đáng
hắn hậm hực
-chả phải chú dâng cho nó sao? giờ trách ai
-là ý của chị phải không?
-chú dám bỏ ra cả trăm triệu mua trinh cơ mà. tìm đối tượng khác đi….
-nhưng em muốn cô ta.
hắn thẳng thắn, chị cười nhẹ, đúng là phong cách của Tuấn thik gì sẽ làm bằng đc.
-ko đc rồi…..
-tại sao?
-chị tỉnh sẽ cho nó về chỗ Thành ở đỡ phải
đưa đón
sao???
hắn tròn mắt nhìn chị
có đùa hắn không vậy. bà này ko biết đùa đâu.
chỉ biết làm tim ng khác bị đau thôi..
-ko đc…
-chú cũng biết chị ko còn nhiều thời gian nữa mà. là chú hay Thành chị đều muốn tốt
-là nó và cô ta….??
-đúng…..
-ko đc
-tại sao?
-chả tại sao, chỉ là em thấy không được.
-chị thấy con bé đó đc. chú ko cần thì Thành nó cần.
-ai bảo e không cần….
-…..
-chị không công bằng
chị nhếch môi. Tuấn à. chú em dại gái lắm…haha
-chị cho chú 10 ngày, nếu chủ thuyết phục đc nó. chị sẽ cho nó về chỗ chú. còn sau đó hai đứa tự giải quyết. ok
hắn đứng lên bước ra cửa.
-ok
hắn có 10 ngày để của một đứa con gái không biết cô ta có đơn giản như mấy cô gái kia không. hắn bước vào trong xe. tự nhiên lại tự cười mình. đàn bà quanh hơn nhiều lắm. tại sao hắn lại cứ muốn giành lấy cô ta. lí do là gì hắn còn ko biết.
cái lịch làm việc dài thườn thượt, đến thời gian thở còn không có lấy đâu ra thời gian mà đi kiếm cô ta.
nhưng hắn nghĩ ra cách. hắn sẽ cho ng bám theo hắn là Dương Minh Tuấn đó. cũng là kẻ thủ đoạn nhất nhì trong bang. vậy tại sao hắn lại để thua một thằng nhóc con.
hắn gọi điện xong nhếch môi. mọi việc cứ thế sẽ tiến triển theo ý của hắn.
để rồi xem.
hắn không bao giờ cầu xin. ko bao giờ
ngả đầu ra ghế đắc ý
ôi….con dê của anh…. 10 Ngày nữa là em có cỏ để ăn rồi.
yêu em quá cơ
chị cả……Thành…….cá sấu
hãy đợi đấy. haaaa
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!