Đến Cuối Cùng, Chúng Ta Có Thể Ở Bên Nhau?! - Chương 1: Cuộc gặp gỡ định mệnh
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
288


Đến Cuối Cùng, Chúng Ta Có Thể Ở Bên Nhau?!


Chương 1: Cuộc gặp gỡ định mệnh


– Haizzz..Mình lạc rồi!!! Phải chăng đây là lần đầu tiên trong đời Hạ Thiên Ý mình đi lạc sau sự việc 14 năm trước?! Đường đường là một nhà thám hiểm đã khám phá năm châu bốn bể,mà giờ đây lại đi lạc ở nơi hoang sơ, rừng rú này?! – giọng nói ngọt ngào nhưng chứa đầy oán trách của Thiên Ý vang lên. Cô rất tự hào về bản thân mình nha! Từ năm 15 tuổi đã rời xa gia đình để tự lập. Gia đình cô gồm một chuỗi các cửa hàng trang sức nổi tiếng thế giới-Pearly đó! Cầm – kì – thi – họa cô đều thông thạo, kể cả võ thuật và dùng súng cũng không làm khó được cô a! Cô đã liên tiếp 3 năm giành giải huy chương bạc môn bắn súng ở giải đấu thế giới! Nhắc tới bắn súng thì không ai không biết tiếng tăm của cô! Mọi người đều nói cô là cô gái đặc biệt nhất mà họ từng gặp gỡ. Đúng! Cô là động vật cấp cao đó! Muốn yểu điệu, thục nữ hay là mạnh mẽ, quyết đoán đều có hết! Bản đồ 5 châu 4 biển, cô đều thuộc nằm lòng! Giờ nói lạc, chẳng phải là tạt xô nước lạnh vào mặt cô sao?! Không được a! Nếu như sống ở đây thì…cũng được nhưng…chưa đến lúc đâu! Cô còn phải tìm soái ca cho đời mình nữa nha, với cả cô còn chưa tận hưởng hết tuổi thanh xuân của mình! Không thể để thế được! Cô phải bằng mọi giá tìm được đường ra! Cô còn phải đi chúc mình sinh nhật mẹ mình vào tháng tới nữa và còn…v.v…

Đang băn khoăn với một loạt suy nghĩ thì chợt nghe thấy có động tĩnh ở đằng kia, cô vội đi về hướng đó để xem có ai có thể giúp mình không thì…”đùng” một tiếng khiến cô giật thót tim nhưng vẫn nhanh nhẹn né đường súng điêu luyện đó! Câu hỏi đặt ra đầu tiên trong đầu cô là…đây là kỹ thuật gì mà sao cô chưa từng gặp qua?! Bắt đầu thú dzị rồi đó! (Yoo: cạn nước bọt để nói về vấn đề này! *thở dài*).

Rồi chợt, cô thấy một người đàn ông chạy đến đưa lưng về phía cô, mặt hướng về một đám người cực đông, trông như đang che chắn cho cô. “Ê ê, đây không cần được bảo vệ! “- cô nghĩ. Nhưng dòng suy nghĩ của cô bị chắn ngang bởi một tiếng nổ long trời lở đất. Giờ thì cô và người đàn ông vừa nãy đang nắm tay nhau chạy đi. Cho tới bây giờ, hàng loạt câu hỏi được đặt ra trong đầu cô. Hắn là ai!? Tại sao lại cứu cô?! Tại sao hắn bị đám người kia rượt đuổi?!…v.v…

Hắn dẫn cô đến một nơi khuất đám người kia, hẳn là phía trước một Con suối. Lần này, khi vừa dừng lại, cô lập tức ném cái ánh mắt dò xét về phía hắn. Thấy biểu hiện của cô, hắn cởi khăn bịt mặt ra…cô bắt đầu hoang mang!!! Ôi mẹ ơi!!! Đẹp trai quá!!! Hảo soái a! Nhưng…trông lạnh lùng quá! Đôi mắt nhìn rất buồn! Hắn cũng bắt đầu dò xét cô. Giờ thì…2 mắt chạm nhau! Đây là tình huống gì?! Face to face?!

Trướchết, Yooxinlỗimọingườisựcố ở tàikhoảnJungYoohye kia, mọihoạtđộngcủaYootừgiờsẽtàikhoảnnày! Xinmọingườithôngcảm!

Mọi người nhớ vote và comment cho Yoo nhé ❤️❤️❤️

Nhớ đón xem chap sau nữa nghen 💕💕💕

Follow me 😘😘😘

Saranghae ❤️❤️❤️💕💕💕💋💋💋

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN