Đến Đây Đi Xem Ai Hung Ác - Chương 23 - Chương 23
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
102


Đến Đây Đi Xem Ai Hung Ác


Chương 23 - Chương 23



Chuông cửa vừa vang lên Niếp Thù đã mơ hồ cảm giác được người ngoài cửa sẽ là Hàn Thành, cửa vừa mở ra quả nhiên là anh ấy. Vào thời gian này trước kia anh ấy sẽ tới đây ngồi một lát, pha bình trà đậm đặc, ngồi ở trong phòng khách là có thể trò chuyện một buổi chiều. Trong ngày thường chỉ một mình anh ấy, Niếp Thù cũng mừng rỡ nghe anh ấy kể khổ.

Trên người Hàn Thành là một cái áo khoác mùa đông màu xám đậm, bên dưới là quần jean màu đậm, chân mang ủng quân nhân màu đen, phong thái được luyện thành từ trong cuộc sống huấn luyện cảnh đội nhiều năm vẫn còn đó.

Chỉ khoảng cách từ dưới tầng lên tầng trên, anh ấy đã cóng đến run lẩy bẩy, giờ phút này đang đứng ở ngoài cửa dậm chân.

Hiển nhiên Hàn Thành không ngờ tới lúc này trong nhà Niếp Thù sẽ có những người khác, ngày hôm trước Tiểu Lâm đã nghỉ về với bà xã rồi, nghe tiếng cửa mở anh ấy lập tức xem đó là Niếp Thù, cũng không ngẩng đầu lên đã nói chuyện: Thời tiết quái quỷ này, thật sự muốn lạnh chết người mà, chúng ta đi. . . . . . Ăn lẩu đi! Mấy chữ cuối cùng khi ngẩng đầu thấy trước mắt là Tiễn Bội Bội thì cứng rắn nuốt xuống. Anh ấy sửng sốt một chút, ngay sau đó trên mặt nở nụ cười mập mờ, lại gần cô gái nhỏ nói: Tiểu Bội Bội à, tại sao hôm nay cũng tới? Làm bữa trưa cho anh Niếp Thù của em à? Lúc đó anh ấy còn chưa biết chuyện hai người qua lại, chỉ cho rằng cô gái nhỏ lại chủ động xuất kích.

Hơi thở thuần nam tính phun ở trên mặt Tiễn Bội Bội, cô lui về phía sau, có chút không tự nhiên. Niếp Thù ngồi ở trên ghế sofa, nhìn Hàn Thành cố ý nói năng tùy tiện thì bực bội trong lòng.

Hàn Thành dứt lời, thẳng tắp vòng qua Tiễn Bội Bội đi tới trước mặt Niếp Thù, đặt mông ngồi ở bên cạnh Niếp Thù – vị trí vốn thuộc về Tiễn Bội Bội, anh ấy ngẩng đầu nhìn phòng bếp mới nói: Hôm nay Tiểu Bội Bội chưa làm bữa trưa cho cậu à, cũng tốt, ba chúng ta đi ăn lẩu thôi!

Nói xong lại cảm thấy có chỗ nào là lạ, ngẩng đầu quan sát một vòng màu sắc đỏ hồng trên tường, bật cười: Không nhìn ra, cậu còn rất truyền thống.

Niếp Thù chỉ mỉm cười, vốn anh cũng không thích cãi cọ với người ta làm gì, với thêm đã quen lâu như vậy, cũng biết miệng Hàn Thành rất đáng đánh đòn, nên cũng mặc kệ anh. Chỉ đáng thương Tiễn Bội Bội, sắc đỏ trên mặt còn chưa rút đi, bên này lại thêm sắc mới, chỉ thấy trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô vừa xanh vừa đỏ, tái rồi xanh, rất náo nhiệt.

Hàn Thành nói quán ăn dưới lầu cách nhà trọ không xa, đi bộ chỉ mất mấy phút, đáng quý hơn là dọc theo đường đi cũng không gặp chướng ngại vật nào, ngay cả cửa vào quán, cũng đặc biệt bố trí sườn dốc thẳng, cái này càng thêm tiện cho Niếp Thù đi lại. Trong ngày thường Hàn Thành rất nhiều lần ăn ở bên ngoài, Niếp Thù cũng được anh ấy mang theo tới mấy lần, dần dà cũng biết bà chủ. Hôm nay hiếm thấy bọn họ đi còn dẫn theo một cô gái nhỏ xinh đẹp tới đây, nên vội vàng tiến lên nói: Ôi ôi, hôm nay khách quý tới đây! Cô gái nhỏ này là em gái của ai trong hai người?

Hai tay rót nước của Niếp Thù dừng lại, Hàn Thành bên này đã đưa tay kéo Tiễn Bội Vội đang rình coi Niếp Thù, đầu nghiêng sang phía Tiễn Bội Bội, trêu chọc bà chủ đã trung niên: Bà chủ, bà cảm thấy thế nào?

Trên mặt Tiễn Bội Bội vẫn tỏ vẻ vô tội, vẻ mặt Niếp Thù nhìn vào vị trí để “Lộc Sơn chi trảo” của Hàn Thành mà lạnh đi vài phần. Ánh mắt của bà chủ di chuyển qua lại giữa ba người một lát, mới cười nói: Ôi ôi, lại muốn nói dối bà già này phải không. Cô gái nhỏ xinh đẹp này, chắc sẽ không phải là em gái của cậu. Là em gái của anh Niếp đây?

Ha ha, bingo. Cũng không biết rốt cuộc Hàn Thành có ý gì, chỉ thấy anh ấy liếc nhìn hai người, giơ ngón tay cái về phía bà chủ, ngay sau đó thúc giục. Bà chủ, tôi sắp đói chết rồi, đưa lẩu Uyên Ương đến, nhanh lên một chút. Nói xong câu đầu đã với tay lấy thực đơn.

Bà chủ nhận thực đơn cũng không nói thêm cái gì, xoay người lui ra.

Bên này Tiễn Bội Bội nhìn khóe môi Niếp Thù mím chặt, chỉ cảm thấy huyệt Thái Dương giật giật liên tục. Tầm mắt nhìn Hàn Thành đã mang theo mấy phần sắc bén, nhưng cũng càng rối rắm: chị Tư Dao ưu tú như vậy sao lại coi trọng con người anh Hàn Thành chứ.

Thật ra thì, lại nói Hàn Thành cũng thật vô tội. Trước đó anh ấy cũng chỉ nghe Cố Tư Dao nói vô số lần chuyện Niếp Thù tránh Tiễn Bội Bội, dù hiện tại Niếp Thù không chịu nổi cô quấy rối, nhưng coi như nể mặc bà xã Dao Dao của anh, có lòng tốt muốn giúp người anh em này một phen, nhưng không nghĩ tới đã sai phương hướng rồi.

Không khí nhất thời có chút quái dị, lúc này Hàn Thành mới ý thức được, dường như mình đã làm sai điều gì đó.

Cho hỏi. . . . . . Có phải anh đã bỏ lỡ chuyện gì rồi không? Anh ấy vò đầu.

Lúc này Tiểu Vũ Trụ Tiễn Bội Bội mới hoàn toàn bộc phát, cô gật đầu: Đúng, quan hệ anh em gì, bây giờ chúng em có quan hệ trai gái. Dứt lời, ôm lấy đầu Niếp Thù, hôn một cái ở trên gò má anh. Rất có tiềm chất “nữ lưu manh”.

Niếp Thù ngay lập tức sững sờ, rồi cau mày liếc mắt nhìn xung quanh mới thấp giọng nói: Đừng hồ đồ. Vẻ lạnh lùng trên mặt cũng biến mất, gần như xuất hiện chút ửng đỏ.

Hàn Thành chống khuỷu tay, rùng mình nghĩ: bây giờ cô gái nhỏ quá OPEN (thoáng, cởi mở) rồi, bây giờ đàn ông già, quá YD (dâm dãng) rồi! Như vậy không tốt, không tốt!! Sẽ bị cua đồng kẹp mất.

Cùng lúc đó, phía sau lưng bà chủ đang bưng nồi lẩu Uyên Ương lên, cũng rùng mình một cái, thiếu chút nữa cũng đổ luôn nồi lẩu trong tay: Bây giờ quan hệ nam nữ, quá phức tạp. Không tốt không tốt!

Anh trai em gái này quá phức tạp! Ánh mắt nhìn Niếp Thù cũng có chút thay đổi.

Những thứ này, dĩ nhiên Niếp Thù không cảm giác được, anh chỉ cúi đầu cười khẽ với cô bạn gái nhỏ của mình.

Sau khi xác định hai người thật sự đang kết giao, Hàn Thành có chút bực bội, hiện tại mỗi người đều có đôi có cặp, ngay cả Khấu Trác

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN