Dị Giới Quán Net (Dịch)
Lại Có Sản Phẩm Mới!
Sau khi nhận được nhiệm vụ, Phương Khải nhìn thoáng qua bảng nhiệm vụ, nhiệm vụ này rất có ý tứ, nhiệm vụ nói người kích hoạt mỗi tập vượt qua 200, nói là tính cho đến số tập Tru Tiên mới nhất.
Tổng cộng là bốn tập, tập ba, bốn được hơn một trăm người, tập một, hai mới được mấy chục.
Sau khi xác định hôm nay không có tập năm, tập sáu, cuối cùng khách hàng bên trong quán nét cũng an tĩnh lại, lại thêm Phương Khải không ở đây, ngay cả việc chém lão bản để dính lôi phạt cũng không được, tất cả mọi người đành phải lại quay lại tập một, tập hai, một lần nữa quan sát những kiếm thuật cao thâm cùng với hai trận chiến này.
Lúc này số lượng kích hoạt tập một, tập hai mới bắt đầu tăng trưởng.
Mà lúc này đây, Trương lão thừa tướng cảm giác có chút kỳ quái, dường như trong thể nội có một dòng nước nóng đang lưu động chầm chậm, mặc dù cực kỳ yếu ớt, nhưng loại cảm giác này, chính xác là khác biệt với bình thường.
Mà nguyên kế hoạch của Trưởng công chúa cùng người của hai đại học phủ là buổi chiều đến Cửu Hoa ban đêm trở về, bởi vì không đề phòng được việc phải xếp hàng, chờ đến khi tất cả mọi người xuống máy trở về, mới phát hiện đã sắp mười hai giờ khuya.
Bốn giờ xem phim, cộng thêm hai giờ chơi trò chơi , chờ đến khi ra cửa quán net, không ít người vẫn còn chưa thỏa mãn.
– Quá lợi hại! Không nghĩ tới mỗi ngày đệ tử Lăng Vân học phủ tu luyện như thế này! Bên ngoài quán net, Lạc Vân sợ hãi than nói: – Còn có thể quan sát những tiền bối cao thủ này chiến đấu, cảm ngộ tâm đắc chiến đấu của bọn họ! – Vậy mà trên thế giới này còn có cửa hàng thần kỳ như thế!
– Phim truyền hình Tru Tiên thì nhất định mỗi ngày đều phải xem! Ứng Tông Huyền nói: – Trương Tiểu Phàm cùng Lâm Kinh Vũ đều tiến vào Thanh Vân, chỉ cần có một người trong bọn hắn bái sư học nghệ ở Thanh Vân, chẳng phải đến lúc đó chúng ta có thể đứng ngoài quan sát công quyết kiếm pháp của Thanh Vân Môn? – Ừm! Lạc Vân nói: – Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết! Cũng không biết chúng ta có thể học được hay không! – Lúc này mới vừa bắt đầu! Diệp Phong Hỏa đứng đầu Huyền Tự bảng của Hi Di Học Cung là một người thanh niên có vẻ ngoài non nớt: – Cũng không biết sau này có tuyệt học lợi hại hay không! Nếu như chúng ta có thể lĩnh hội một hai. . .
Nói đến đây, không chỉ là đệ tử Hi Di Học Cung, thậm chí là mấy tên đạo sư cũng hiện lên quang mang cực nóng ở trong mắt.
– Kinh Vũ đã tiến vào Long Thủ Phong, cũng không biết Tiểu Phàm sẽ tiến vào làm môn hạ phong chủ nào để tu hành.
Lúc này, mọi người vừa đi, vừa bắt đầu thảo luận về cốt truyện Tru Tiên.
– Theo ta thấy, có khả năng là Phong Hồi Phong. Lạc Vân suy đoán nói: – Người phong chủ kia nhìn ôn tồn lễ độ, có vẻ không nhẫn tâm, chắc là sẽ nhận lấy Tiểu Phàm. – Ai! Các ngươi nói thực sự tiểu tử này là nhân vật chính? Ứng Tông Huyền nói – Đầu óc chậm chạp… – Còn phải chờ ngày mai đến xem, các ngươi bảo ngày mai có vị trí không? Diệp Phong Hỏa hỏi.
– Cứ báo cáo học phủ, nói chúng ta hôm nay không trở về! Ứng Tông Huyền nói: – Buổi sáng ngày mai xem hết tập năm, tập sáu rồi trở về! – Đề nghị này hay! Ngày mai bảy giờ xếp hàng! Tám giờ lập tức vào cửa hàng xem Tru Tiên!
—————–
Ngũ hoàng tử Cơ Dương vẫn còn bị thương, vì thế tới tương đối trễ, bây giờ mới vừa vặn xuống máy: – Đúng rồi, Nhị hoàng huynh, hoàng tỷ, hôm nay các ngươi chơi trò chơi gì? – Đương nhiên là Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện! Trưởng công chúa có chút kiêu ngạo nói: – Hôm nay ta đã qua Tiên Linh đảo, bắt đầu hướng Tửu Kiếm Tiên học tập Ngự Kiếm Thuật, mấy vị hoàng đệ thì thế nào? – Ặc… Nhị hoàng tử nói: – Hoàng tỷ lợi hại, chúng ta còn chưa ra Tiên Linh đảo! – Ta chơi thử Diablo trước, bây giờ còn chưa lên Tiên Linh đảo. Cơ Dương cũng nói: – Vẫn là hoàng tỷ thông minh nhanh trí.
Còn chưa có nói xong, liền nghe thấy phía Thịnh Kinh học phủ thốt lên một trận: – Tiêu sư muội, ngươi đã đến Tô Châu rồi? ! Làm sao lại nhanh như vậy?!
Phải biết rằng sau khi xem phim xong, tất cả mọi người chỉ còn lại hai giờ chơi trò chơi.
Trưởng công chúa cùng hai vị hoàng tử nhìn nhau, trong mắt có chút chấn kinh, đây cũng là quá nhanh đi!
– Việc này còn phải cảm tạ vị Tiếu công tử này. Chỉ thấy Tiêu Lãnh Vũ chỉ vào một vị công tử ca anh tuấn mặc áo trắng, áo bào màu vàng, đang nhẹ lay động quạt xếp trong tay. – Không dám! Không dám! Tiêu Ngọc Luật thấy một đám đệ tử Thịnh Kinh học phủ nhìn qua, lộ vẻ tự mãn: – Bản công tử trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, chỉ là Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện, căn bản không làm khó được bản công tử! – Lợi hại!
Tiêu Ngọc Luật ngạo nghễ nói: – Chỉ cần y theo bản công tử chỉ điểm, đảm bảo ngươi trước người khác một bước, thuận lợi qua cửa!
Lập tức chung quanh vang lên một tràng âm thanh: – Không nghĩ tới Lưu Vân Đạo Cung còn có tuấn kiệt như Tiêu công tử!
– Đó là tất nhiên!
Trưởng công chúa cùng hai vị hoàng tử nghe thấy bên này nghị luận, cũng vội vàng đi về phía trước: – Tiêu công tử đối với mấy cái trò chơi này rất quen thuộc?! – Rõ như lòng bàn tay! Tiêu Ngọc Luật nói.
– Tiêu công tử! Ngày mai có thể chỉ điểm ta một chút hay không? Nhất thời hai mắt Nhị hoàng tử tỏa sáng.
– Không có vấn đề!
– Đúng rồi, ta nghe nói, như Diablo mà có người mang thăng cấp thì sẽ rất nhanh, nhưng hôm nay hỏi một lượt, ai cũng không chịu lãng phí thời gian. Ngũ hoàng tử mở miệng nói: – Không biết Tiêu huynh ngày mai có thể hay không. . . – . . . Trong nháy mắt, mặt Tiêu Ngọc Luật cứng đờ: – Không mang!
Không khí chung quanh bỗng nhiên an tĩnh lại.
Thậm chí cả tiếng hô hấp cũng có thể nghe thấy rõ ràng.
-. . . ————————-
Mặc dù Ngự Kiếm Thuật cấp tinh thông của Phương Khải là được nhiệm vụ ban thưởng cho, nhưng rõ ràng, được hệ thống trực tiếp cho cùng với mình luyện ra thì có chỗ khác biệt, có lẽ bình thường thì sẽ không nhìn ra vấn đề lớn gì, nhưng thời khắc mấu chốt, một vài chi tiết điều khiển tinh xảo sẽ không thuần thục bằng mình luyện ra.
Điểm này rất mấu chốt, chẳng qua cũng may Ngự Kiếm Thuật của hắn có thể miễn cưỡng xem như luyện được cấp tinh thông cấp, mà lại hiện tại đã sắp tiếp cận cấp bậc cao hơn, cho nên muốn dung hội quán thông ngự kiếm phi hành cấp tinh thông cũng sẽ không quá mức gian nan.
Cho mãi đến thời gian sáng sớm ngày hôm sau, ước chừng thời điểm tờ mờ sáng, Phương Khải mới ngự kiếm bay trở về.
Mở cửa tiệm ra, nhìn quán nét đã sớm được quét dọn sạch sẽ, Phương Khải có chút hài lòng.
Trải quá mấy ngày vất vả luyện tập ngự kiếm phi hành, cuối cùng cũng miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn , nhiệm vụ ban thưởng là mì tôm dưa chua lão đàn, giá bán 4 Linh Tinh, nhưng lại tốn thêm 2 Linh Tinh để có thêm lạp xưởng hun khói loại bỏ túi.
Tắm rửa ra, vừa vặn cũng đến thời gian ăn điểm tâm.
Mì tôm cùng lạp xưởng hun khói loại bỏ túi đều được đặt ở trong tủ âm tường, Phương Khải còn phát hiện, bên trong quán nét nhiều ra một bàn có máy nước nóng chuyên dụng cho mì tôm…
Phương Khải liếc nhìn, nước là nguyên liệu cùng loại với Sprite!
Phương Khải lại nhìn một chút nguyên liệu mì tôm.
Cái dưa chua này là linh thảo có tên Bạch Ngọc Thảo cỏ thông qua nhiều nói tự cua ra? !
Lúa mì dùng để chế tác mì tôm cũng là chủng loại siêu cấp được chọn lựa qua nhiều đời? !
Mà thịt để chế tác lạp xưởng hun khói, Phương Khải cũng nhìn một chút, đó chính là một loại thịt của yêu thú tên là Cương Liệp Thú.
Phương Khải nhìn giới thiệu về nguyên liệu của mốn đồ mới mà ngẩn ngơ: – Thật đúng là hàng cao cấp!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!