Dị Nhân Tu Chân Đa Thế Giới
Chương 31: Đại nạn phản giáo - P2
– Không cần nhiều lời. Đánh trước rồi nói – Mã Tập gằng giọng.
Mã Tập vung đao từ sau chém tới.
– Keng. Keng.
Ngưu Kình xuất thiết quyền đỡ lấy rồi trả đòn. Từ phía trước Ngưu Chiến cũng vung đao xông đến. Hai đánh một.
Ngưu Kình xuất thiết hài bao bọc chân, bật luôn 3 vuốt sắt dưới chân lên.
– Keng. Keng. Keng. Keng.
Hai Đặc công Đấu sĩ ép đánh một Sát thủ. Trải qua 200 chiêu, Ngưu Kình chỉ đánh được 3 chiêu, còn lại đều là đỡ đòn và né tránh. Bất quá Ngưu Chiến và Mã Tập vẫn chưa đả thương được Ngưu Kình.
– Thân pháp hắn nhanh quá. – Mã Tập truyền âm. – Bật Huyết Độc lên đi.
– Ngươi khỏi nhắc. – Ngưu Chiến truyền âm đáp trả.
Một mùi tanh máu bốc lên. Trong phạm vi bán kính 4 mét xung quanh Ngưu Chiến tất cả mọi sinh vật có máu huyết đều bị Huyết độc vô hình công kích, tất nhiên là trừ những người được ma pháp trận tổ đội của hắn bảo hộ.
Ngưu Kình rơi vào thế hạ phong. Nếu chân chính đấu 1 chọi 2, dù bị thua thiệt về cấp độ Ngưu Kình dựa vào thân pháp cực nhanh có thể duy trì thế bất bại. Nhưng Huyết độc bao phủ toàn bộ không gian xung quanh thì thân pháp trở nên vô nghĩa.
– Ót.
Tiểu Kiên và Tiểu Nhẫn đang bay lơ lửng bên trên Ngưu Kình cũng bị Huyết độc công kích. Hai ma thú trong người cực kỳ khó chịu, bèn muốn phản kháng.
– Đừng phản kháng, mau thoát ra đi Tiểu Kiên, Tiểu Nhẫn. – Ngưu Kình ra lệnh.
Ngưu Kình bị đánh tới tấp, toàn bộ tâm trí đều bị dồn vào các đòn hiểm độc của Ngưu Chiến và Mã Tập. Hắn không còn chút rảnh rỗi nào để điều khiển hai chiến thú được nữa.
– Ót Ót Ót.
Tiểu Kiên trở nên hung hãn, muốn thoát khỏi sự kiềm chế của Ngưu Kình.
– Bình tĩnh Kiên nhi. – Ngưu Kình kêu khổ.
Ngưu Kình cố gắng ra lệnh cho 2 ma thú rời khỏi huyết độc vụ nhưng không thành.
– Không ổn rồi.
Tiểu Kiên đã tiến vào trạng thái cuồng bạo.
Khi thú chiến đi vào trạng thái cuồng bạo, trừ phi phải học tâm pháp cấp cao của Hỗ Trợ chức trách mới có thể xoa dịu thú chiến được. Ngưu Kình hắn chỉ mới học một chiêu thu phục thú, chỉ có thể quản lý thú ở trạng thái bình thường mà thôi. Một khi thú chiến tiến vào trạng thái cuồng bạo, Ngưu Kình thực sự đã không còn kiểm soát được chúng nữa.
– Kat – Tiểu Kiên kêu một tiếng, lập tức phun ra một tia dịch màu xanh nhắm vào nguồn phát ra Huyết độc.
– Á. – Ngưu Chiến ôm mặt. Thanh chiến đao trong tay hắn trực tiếp rơi xuống.
Mã Tập giật mình lui lại. Ngưu Chiến hai tay ôm mắt lăn lộn dưới đất.
– Chết đi. – Mã Tập theo cảm tính đưa tay phóng một chưởng khí đen đặc trưng của Hắc Ma Đạo vào khoảng không.
– Bùm. – Tiểu Kiên trúng chiêu thì bị hiện hình trở lại.
– Kat – Tiểu Nhẫn vẫn đang tàng hình bên cạnh nhắm vào mắt Mã Tập phun ra một cái.
– Á. – Mã Tập bị tập kích bất ngờ không kịp né tránh. Hắn lập tức đánh rơi đao ôm mặt lăn lộn trên đất.
Sau khi tấn công Mã Tập thành công, Tiểu Nhẫn cũng tự hiện hình và ở trong trạng thái cuồng bạo.
Sự việc diễn ra quá nhanh, không ai có thể ngờ được.
Đồng bọn của Mã Tập, Ngưu Chiến kêu lên:
– Ngưu Kình, ngươi dám tự ý nuôi chiến thú.
Ngưu Kình cũng hoảng hồn:
– Thôi xong. Phen này chết chắc.
Ngưu Kình biết rằng hình phạt Ma giáo dành cho người tự ý đổi chức trách rất nghiêm khắc. Hơn nữa, là chủ nhân của 2 chiến thú, hắn biết rõ kỹ năng vừa rồi của Tiểu Kiên và Tiểu Nhẫn chính là sẽ làm mù mắt đối phương. Hai người Ngưu Chiến, Mã Tập là nhân tài ưu ái số một của Ma giáo, lại là đệ tử cưng của hai giáo đầu. Bọn chúng bị đánh mù, đối với Ma giáo chính là tổn thương không thể bù đắp.
– Chỉ còn một con đường duy nhất. – Ngưu Kình lòng dạ tê tái – Chạy.
Ngưu Kình nhân lúc bọn kia đang ngập ngừng, liền đề khí vận khinh công cao nhất phóng đi mất dạng. Hắn hiện giờ đã không còn điều khiển được hai chiến thú trong tình trạng cuồng bạo được nữa rồi, có gọi chúng cũng không đi theo.
– Giết chúng. – Đồng bọn của Ngưu Chiến, Mã Tập nhắm vào hai chiến thú của Ngưu Kình mà tấn công.
– Kat, Kat – Hai chiến thú cũng nổi đóa tấn công kẻ địch.
Sáu người đánh với hai chiến thú. Thêm hai chiến thú của Hỗ trợ chức trách vừa thả ra nữa. Tám đánh hai.
– A. A. – Thêm hai người nữa bị Tiểu Kiên và Tiểu Nhẫn tấn công vào mặt.
– Bồng. Bồng – Hai chiêu Hàn Băng Phong đánh trúng Tiểu Kiên và Tiểu Nhẫn.
Tiểu Kiên và Tiểu Nhẫn bị trúng băng chưởng trở nên chậm chạp suy yếu. Chúng liền bay vút lên cao rồi tàng hình bỏ trốn.
– Để ta chữa cho ngươi. – Ngưu Khôi chạy lại chỗ Ngưu Chiến.
Sau một lúc cố găng chữa trị, Ngưu Khôi lắc đầu than:
– Ta không thể chữa được loại thương tích này. Mau đưa bọn họ về bản doanh.
– Ngưu Thiên, ngươi cấp tốc trở về báo với các giáo đầu Ngưu Kình làm phản.
– Được ta đi ngay.
Ngưu Thiên là sát thủ chức trách, tốc độ khinh công nhanh gấp 2 lần những người còn lại nên được chỉ định về báo cáo. Ngưu Thiên đề khí một cái tức thời đã phóng đi mất dạng.
Những người còn lại đưa Mã Tập và Ngưu Chiến đã bị mù đôi mắt trở về. Hai người kia tuy bị trúng chiêu vào mặt nhưng không trúng mắt nên có thể tự lo liệu.
Ngưu Kình dừng lại bên một tảng đá lớn. Hắn đã chạy một mạch cách rất xa chỗ ban nãy.
– Nêu bây giờ mà trở về chắc chắn chỉ có chết. Không kể chuyện tự ý đổi chức trách. Nội việc đánh mù hai tên đó cũng đủ rồi. Hơn nữa, mình bây giờ đang trở thành phế vật trong mắt các giáo đầu. Chắc chắn sẽ bị họ thẳng tay trừ diệt.
Ngưu Kình trong lòng biết rất rõ ràng: từ nay hắn không còn là người của Ma giáo nữa. Thậm chí sẽ bị Ma giáo truy sát đến cùng.
– Bất quá bây giờ ta chưa thể đi ngay được. Ta phải gọi Tiểu Kiên, Tiểu Nhẫn đi cùng. Nếu không có bọn chúng thì sau này, khi ta mất tu vi, người bị lở loét sẽ không có ai điều trị cho ta.
Ngưu Kình chờ đợi một lúc.
Cuối cùng thì Ngưu Kình cũng cảm nhận được sự phản hồi của Tiểu Kiên và Tiểu Nhẫn. Bọn chúng đã trở về trạng thái bình thường nên Ngưu Kình có thể triệu gọi được.
Tiểu Kiên và Tiểu Nhẫn nhận được lệnh của chủ nhân liền bay đi. Tốc độ của chúng so với sát thủ vẫn còn chậm một chút.
Một lúc sau thì Tiểu Kiên và Tiểu Nhẫn cũng đến nơi. Chúng hiện nguyên hình bay đến ôm lấy Ngưu Kình.
– Ót ót. Ét ét.
Ngưu Kình cười khổ nói:
– Cũng tại ta sơ ý mới ra nông nổi này. Kể từ bây giờ phải nhờ vào hai ngươi nhiều rồi.
– Ót ót.
Ngưu Kình để cho hai chiến thú bám vào lưng rồi khinh công vọt đi. Sau trận chiến vừa rồi, linh khí tiêu hao rất nhiều nhưng nhờ có Lục Đan bồi đắp nên Ngưu Kình vẫn còn đủ sức duy trì. Hai chiến thú lại tiếp tục tàng hình.
Sau một canh giờ.
Ngưu Kình đang khinh công thì chợt phát hiện có một tia thần thức quét qua người.
– Hỏng. – Ngưu Kình thất kinh.
Ngay lúc đó một thân ảnh quen thuộc đứng chặn trước mặt cách hắn 50 mét. Người này đang lăng không mà đứng.
– Là Liên Trầm giáo đầu. – Ngưu Kình nhận ra.
Ngưu Kình quay đầu bỏ chạy. Ở đây gần vành đai trắng của Cấm Ma Sơn Mạch. Nếu hắn nhanh chân vào được trong đó thì có hi vọng sống sót.
– Ngươi còn muốn chạy. – Liên Trầm phóng theo.
Một luồng khí tức tanh tưởi ập đến – là Huyết độc kỹ năng.
Kỹ năng Huyết độc của Liên Trầm rất mạnh mẽ, ngay lập tức bao lấy một khu vực rộng.
Hai chiến thú Tiểu Kiên, Tiểu Nhẫn lập tức bị kích động tiến vào trạng thái cuồng bạo.
– Đừng đấu với y. – Ngưu Kình trong lòng thê thảm.
Hai chiến thú cùng lúc phóng ra hai đòn công kích nhằm mắt Liên Trầm đánh tới.
Liên Trầm nheo mắt ác độc:
– Ngươi còn muốn ám toán cả ta?
Liên Trầm vung 2 tay về phía trước rồi siết chặt.
– Bồng Bồng. – Hai chiến thú của Ngưu Kình trong nháy mắt bị nổ tan sát, hóa thành một màn huyết vụ. Làn huyết vụ này lập tức bị Liên Trầm hút lấy dung nhập vào cơ thể.
Ngưu Kình cả kinh dùng hết tốc lực cố thoát ra khỏi màn Huyết độc nguy hiểm kia.
– Ngươi còn ngoan cố. Mau theo ta về chịu chết. – Liên Trầm rít lên.
Liên Trầm vung trảo nắm lấy vai Ngưu Kình.
Đột nhiên một bóng kiếm lóe lên.
– Xoát.
Một thanh phi kiếm nhắm vào Liên Trầm đâm tới. Liên Trầm buộc phải buông Ngưu Kình ra để né phi kiếm.
– Ai? – Liên Trầm hét lên.
Một hắc y nhân bịt mặt nhảy đến tấn công Liên Trầm.
Hắc y nhân hét:
– Còn không mau chạy đi.
Ngưu Kình bừng tỉnh, bèn bất kể chuyện gì, đề khí vọt đi.
Hắc y nhân phóng một đạo bùa dán vào lưng Ngưu Kình, tức thì tốc độ của hắn tăng lên gấp 10 lần. Trong nháy mắt Ngưu Kình đã hoàn toàn mất dạng.
– Ngươi là ai? – Liên Trầm vung huyết nguyệt bảo đao chém tới.
Hắc Y nhân không trả lời, thu phi kiếm về tay rồi đánh tới.
– Keng. Keng. Keng.
Trong nháy mắt, hai cao thủ đã trao đổi hơn 300 chiêu.
– Bình. – Liên Trầm tung một cước đạp văng Hắc y nhân vào vách đá.
– Chịu chết đi – Liên Trầm vung đao xông tới.
Hắc y nhân rút ra 2 đạo bùa.
– Bồng. Bồng.
Một tia sét cực mạnh từ một đạo bùa đánh thẳng về phía Liên Trầm. Liên Trầm giật mình bèn nhảy qua một bên để tránh.
Ngay lúc đó đạo bùa thứ hai tỏa ra một cụm khói lớn. Cụm khói này không chỉ che mắt mà còn làm nhiễu loạn thần thức của Liên Trầm. Hắc y nhân đã nhân cơ hội này trốn thoát.
Liên Trầm cúi xuống nhặt một nửa tờ bùa bị rách lên.
– Tinh Không phái?
Hai canh giờ sau, tại đại doanh Ma giáo.
Ba giáo đầu Liên Trầm, Phương Ảnh, Trần Vấn cùng ở một chỗ xem xét sự việc.
Phương Ảnh, Trần Vấn đã xem xét qua hai vết thương của Ngưu Chiến và Mã Tập. Hai người lắc đầu nói:
– Loại pháp thuật này quá lợi hại. Chúng ta không đủ năng lực chữa trị.
– Giáo đầu. Không lẽ đệ tử sẽ bị mù suốt đời sao? – Ngưu Chiến sợ hãi nói.
– Ngươi đừng lo, đợi Thánh sứ xuất quan rồi mới nói. Bản lĩnh của Thánh sứ cao cường, ta tin ngài ấy sẽ có biện pháp. – Trần Vấn an ủi.
Liên Trầm đưa lá bùa bị rách ra cho hai người Phương Ảnh và Trần Vấn xem.
Ba người giáo đầu thảo luận một hồi.
Cuối cùng họ cũng triệu tập Hồng Miễn vào và nói:
– Ngươi ngay lập tức truyền lệnh xuống cho tất cả Ma giáo đồ chúng. Ngưu Kình mắc tội phản giáo. Kể từ bây giờ truy sát toàn diện. Ai bắt được hắn sẽ có trọng thưởng. Sống thấy người, chết thấy xác.
– Đệ tử tuân lệnh. – Hồng Miễn cúi nhận mệnh lệnh. Trong lòng hắn có chút đau xót.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!