Đi ra mắt đi ba ba
Nữ giám đốc cùng nam thư ký
Hạ Hà cũng rất lễ phép vươn tay: “Ngươi tốt, ta gọi Hạ Hà.”
Lúc này, Lão bản cũ của bệnh viện Cửu Châu lại nói “Sở tổng, đừng nhìn Hạ Hà còn trẻ tuổi, nhưng nàng lại là một người quản lý chuyên nghiệp đấy. Nàng gia nhập bệnh viện này cũng đã hơnba năm, đem bệnh viện từ tam lưu biến thành mười bệnh viện đứng đầu tại Tây Kinh đấy. Ta nghĩ, ngươi nên tiếp tục để cô ấy quản lý bệnh viện.”
Chủ tịch cũ đây chính là giới thiệu Hạ Hà cho Sở Yên Nhiên.
Hắn rất thưởng thức Hạ Hà.
Trước đây, sau khi bổ nhiệm Hạ Hà lên làm quản lý tại Cửu Châu bệnh viện, hắn liền không quản lý bệnh viện nữa, mười phần tin tưởng Hạ Hà.
Chuyện Hạ Hà cùng Dương Tiểu Quang, kỳ thật cũng có người đâm thọc phía sau, nhưng Đổng Sinh lại lựa chọn không để ý tới.
Sở Yên Nhiên nhìn Hạ Hà mỉm cười nói: “Kỳ thật ta cũng không có bao nhiêu kinh nghiệm quản lý, sau này chỉ sợ còn muốn Hạ tổng trợ giúp nhiều hơn !.”
Lời này cơ bản đã xác nhận Hạ Hà có thể tiếp tục vlàm việc tại bệnh viện.
Hạ Hà cũng thở phào trong bụng.
Nàng cũng không phải tham luyến chức vị, chỉ là, một khi nàng không ở lại Cửu Châu bệnh viện, không có ‘Hộ thân phù’, chỉ sợ nàng cũng sẽ tới tập đoàn của gia đình làm việc.
“Ta sẽ cố gắng.” Hạ Hà mỉm cười nói.
Nàng đối Sở Yên Nhiên ấn tượng không xấu lắm.
Mà ấn tượng của Hạ Hà đối với Sở Yên Nhiên lại có chút phức tạp.
Bởi vì trước đó, nàng đã gặp Hạ Hà, chuẩn xác chính là ảnh chụp của Hạ Hà, ngay tại biệt thự của Dương Tiểu Quang bây giờ.
“Dựa theo lời Dương Tiểu Quang, Hạ Hà chính là chủ thuê nhà của hắn. A, chủ nhà trọ của loại lưu manh kia lại là quản lý của bệnh viện ta thu mua… ”
Sở Yên Nhiên có chút đau đầu.
Nàng cảm thấy mình cùng Dương Tiểu Quang gặp nhau quá nhiều !
Nàng thật không muốn cùng loại kia lưu manh có bất kỳ liên quan gì.
“Bất quá còn tốt, quan hệ của hắn cùng Hạ Hà cũng chỉ là quan hệ người thuê nhà và người thuê, không liên quan gì tới ta.”
Lúc này, Đổng Sinh đột nhiên mở miệng nói: “Vậy hai người các người hảo hảo tâm sự, ta ra ngoài trước.”
Đổng Sinh nói xong cũng rời đi.
“Đến, Sở tổng, mời ngồi, ta pha ly cho người.” Hạ Hà mỉm cười nói.
“Cảm ơn !.”
Một chút sau, Hạ Hà pha một ly trà Long Tỉnh bưng cho Sở Yên Nhiên.
“Ta không phải quá am hiểu pha trà, thư ký của ta cũng không ở đây. Hắn cũng là một cái cao thủ pha trà.” Hạ Hà nói nhẹ.
Nàng đây chính là đang thăm dò Sở Yên Nhiên.
Sở Yên Nhiên khẽ cười nói: “Nam thư ký, hay là nữ thư ký?”
Hạ Hà thoáng biểu lộ xấu hổ: “Nam. Nhưng Sở tổng đừng nghe tin tin đồn bên ngoài, chúng ta có quan hệ công việc.”
“Ừm ?” Sở Yên Nhiên cũng thoáng sững sờ: “Bên ngoài có tin đồn gì ?”
“Hở ?” Hạ Hà nháy mắt mấy cái: “Ngươi không biết sao ?”
“Không biết a, ta hôm nay vừa tới Cửu Châu bệnh viện. Sự tình thu mua cũng là do người khác xử lý.”
Hạ Hà gãi gãi cái mũi, sau đó mới nói: “Kỳ thật cũng không có gì, nữ giám đốc cùng nam thư kí sẽ có vài chuyện để người khác suy đoán. ”
Sở Yên Nhiên gật gật đầu: “Đúng vậy. Nhưng mà, chắc thư ký của người chắc chắn sẽ rất xuất sắc a? Bằng không, làm sao có thể được người ưu ái chứ đúng không ?
Hạ Hà khóe miệng hơi kéo xuống.
“Cũng được, cũng được.”
Nàng có thể nói cái gì?
Nói cho Sở Yên Nhiên, thư kí của nàng nuôi nữ nhi, 19 tuổi bỏ đại học, trừ khả năng chịu khổ, không còn chuyện gì có thể làm ?
Hạ Hà không phải không cho Dương Tiểu Quang đi học bổ túc, thế nhưng mà tên kia đối với quản lý xí nghiệp căn bản không có hứng thú gì, trii thức làm việc ít ỏi, mà năng lực học tập càng đáng lo.
“Ai, tên ngốc kia, chẳng lẽ hắn thực sự nghĩ chỉ bằng chịu khổ nhọc liền giàu có để nuôi con gái sao?”
“Đúng, Sở tổng, ngươi có bao nhiêu hiểu biết với Cửu Châu bệnh viện ?” Hạ Hà nói sang chuyện khác.
Sở Yên Nhiên hiển nhiên cũng không hứng thúlại hỏi vấn đề Hạ Hà cùng nam thư ký của nàng, mặc dù nàng cũng có cảm giác hai người đại khái có một chút mập mờ. Nhưng coi như hai người bọn họ có quan hệ mập mờ lại như thế nào?
Chỉ cần không ảnh hưởng công việc, Sở Yên Nhiên cảm thấy cũng không đáng giá nghiên cứu.
Nàng chỉnh đốn cảm xúc, sau đó cười cười nói: “Đây chính là nguy nhân ta tới tìm người.”
“Ừm, tốt.”
Sau đó, hai cái nữ nhân tuyệt sắc bắt đầu đàm luận chuyện Cửu Châu bệnh viện.
Nửa giờ sau, có tiếng gõ vang tại phòng làm việc của Hạ Hà
“Ai vậy?” Hạ Hà thuận miệng hỏi.
“Ta.” Bên ngoài vang lên một cái thanh âm nam nhân.
Nghe được thanh âm này, Sở Yên Nhiên bỗng nhiên sững sờ.
Kịp phản ứng, sắc mặt của nàng đột nhiên trở nên có chút lạnh lùng.
“Cái tên lưu manh chẳng lẽ lại đến rồi sao ? !”
Nghĩ đến lúc trước bị Dương Tiểu Quang hôn, lại bị Dương Tiểu Quang bóp ngực, Sở Yên Nhiên liền có một loại xúc động muốn giết người.
Đêm qua, trong nhà bếp của Dương Tiểu Quang, vì bắt chuột, Dương Tiểu Quang tay sờ ngực Sở Yên Nhiên mà không hề có ý kiêng kị.
Lúc ấy Sở Yên Nhiên phẫn nộ đến cực hạn, nhưng nàng cũng không có bạo tẩu, chủ yếu là bởi vì nữ nhi đang ở đấy.
Nàng không muốn để nữ nhi nhìn thấy lúc mình đang bạo tẩu.
“Hôm qua đã tha ngươi một mạng, ngươi hôm nay vậy mà lại theo tới bệnh viện!”
Sở Yên Nhiên nắm đấm đã nắm tới.
Hạ Hà ngược lại là không có chú ý biểu lộ của Sở Yên Nhiên, nàng thuận miệng nói: “Ừm, vào đi.”
Sau đó, cửa phòng làm việc mở ra, Dương Tiểu Quang đi tới.
Nhìn thấy Sở Yên Nhiên trong phòng, Dương Tiểu Quang cũng sững sờ.
“Dương thư kí, ta tới giới thiệu cho người một chút. Vị mỹ nữ kia chính là bão bản mới của bệnh viện chúng ta, Sở Yên Nhiên tiểu thư.” Hạ Hà ngừng lại, lại nhìn xem Sở Yên Nhiên nói: “Sở tổng, đây chính là thư ký của ta, Dương Tiểu Quang.”
“Hắn chính là thư ký của người ?” Sở Yên Nhiên hiển nhiên còn không có tiêu hóa tin tức này.
“Ách, đúng.” Hạ Hà ngừng lại, trừng Dương Tiểu Quang một chút, lại nói: “Dương thư kí, ngươi ngốc à? Còn không tranh thủ thời gian chào hỏi Sở lão bản.”
Dương Tiểu Quang rốt cục lấy lại tinh thần.
Em gái ngươi a!
Cái này cọp cái lại chính là lão bản của mình ?
Ta lão thiên giaa, ngươi mẹ nó đang chơi ta có pahri hay không ? !
Xoắn xuýt một chút, Dương Tiểu Quang bình tĩnh lại.
Hắn ngẩng đầu nhìn Hạ Hà, lại nói: “Hạ tổng, ta tới là hướng ngươi từ chức.”
“Từ. . . Chức. . .” Hạ Hà rõ ràng sửng sốt.
“Ừm, ta nghiêm túc ngẫm lại, ta không có năng lực làm trợ lý giám đốc. Ta không muốn bởi vì ta vô năng màảnh hưởng tới Hạ tổng. Ngươi là đại công thần của Cửu Châu bệnh viện.” Dương Tiểu Quang nói.
Lúc đầu Dương Tiểu Quang đang xoắn xuýt có nên từ chức hay không, bởi vì hắn biết, mình vẫn là tay cầm của đối thủ Hạ Hà.
Mà sau khi gặp lão bản mới, Dương Tiểu Quang trong nháy mắt hạ quyết tâm.
Bởi vì, hắn biết, nếu như mình không chủ động từ bỏ, tuyệt đối sẽ ảnh hưởng đến ấn tượng của Hạ Hà trong mắt Sở Yên Nhiên.
Hạ Hà cũng đoán được nguyên nhân Dương Tiểu Quang từ chức.
Nàng hơi trầm mặc, mới lại nói: “Từ chức, đi đâu ?”
Hạ Hà ngữ khí có một chút kỳ quái, căn bản không giống như là cấp trên ngữ khí, càng giống là tình nhân ngữ khí.
Nàng tựa hồ cũng quên đây là tại văn phòng, bên cạnh còn có lão bản của mình.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!