Đi ra mắt đi ba ba
Truyền kỳ
Chuột nhỏ chạy loạn trong quần áo của Sở Yên Nhiên, mà tay của Dương Tiểu Quang cũng sờ loạn bên trong.
Cuối cùng, Dương Tiểu Quang lợi dụng hai ngọn núi của Sở Yên Nhiên kẹp chột nhỏ lại sao đó kéo ra.
Sau khi bắt chuột nhỏ ra Dương Tiểu Quang, sau đó nổi giận nói: “Ngươi tên tiểu hỗn đản này, nói xem vì cái gì ta sẽ tha mạng cho người ? Có tin bây giờ ta đem ngươi hầm hay không ? !”
Sở Yên Nhiên thần sắc bình tĩnh: “Đây là sủng vật ngươi nuôi ?”
“Đúng, một cái tiểu nhỏ, trên người không có vi khuẩn.” Dương Tiểu Quang tranh thủ thời gian giải thích.
Sở Yên Nhiên biểu lộ bình tĩnh nhìn Dương Tiểu Quang, lại nói: “Vừa rồi trong quần áo của ta sờ lấy dễ chịu không ?”
Dương Tiểu Quang sắc mặt xấu hổ: “Thật xin lỗi, ta thật không phải cố ý. Ta chỉ là nghĩ làm sao mau đem chuột nhỏ bắt ra. . .”
Sở Yên Nhiên không có nói tiếp, tiếp tục làm cơm.
Dương Tiểu Quang đứng tại phòng bếp, rất là xấu hổ, đành phải rời khỏi phòng bếp.
Ước chừng hai mươi phút sau, Sở Yên Nhiên từ phòng bếp ra.
“Cơm, ta đã làm cho ngươi xong, cũng coi là trả lại ân tình của người đi.” Nói xong, Sở Yên Nhiên lại nhìn xem Sở Thi Kỳ nói: “Thi Kỳ, chúng ta về nhà.”
“Cùng nhau ăn cơm lại trở về nha, dù sao ngay tại sát vách.”
“Không cần !”
Nói xong, Sở Yên Nhiên trực tiếp kéo Sở Thi Kỳ rời đi.
Nhìn bóng lưng Sở Yên Nhiên biến mất trong tầm mắt, Dương Tiểu Quang thở dài: “Ai, Sở Yên Nhiên chắc là hận chết ta rồi.”
Đứng một lát, Dương Tiểu Quang thu nhập xong cảm xúc, đi vào phòng bếp.
Hắn đem đồ ăn bưng ra.
Một bàn đồ ăn rất phong phú.
Tùy tiện kẹp một cái dấm đường xương sườn bỏ vào miệng, lập tức một cỗ mùi thơm nổ tung trong miệng.
Hai mắt Dương Tiểu Quang tỏa sáng.
“Quá ngon! Không nghĩ tới nữ nhân hung hãn như vậy mà còn trù nghệ như thế này. Nhớ lại trước đây, bạn gái của ta cũng nấu ăn rất ngon nha.”
Nghĩ đến An Tĩnh, Dương Tiểu Quang khẽ thở dài, lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa.
Thời điểm muoonss ăn tiếp, Dương Tiểu Quang đột nhiên dừng lại.
“Không xong, mau để một chút cho Đóa Đóa.”
Nói là giữ một chút, nhưng kỳ thật cả bàn đồ ăn đều bị Dương Tiểu Quang cho vào tủ lạnh.
Dù sao hắn cũng là sủng nữ cuồng ma.
Ban đêm, thời điểm Dương Đóa Đóa gửi wechat video cho hắn, Dương Tiểu Quang đang gặm bánh mì.
Đương nhiên, sau khi kết nối Wechat video, Dương Tiểu Quang đã đem bánh mì thả xuống.
“Ba ba.” Trong video xuất hiện một tiểu nữ hài xinh đẹp.
Đóa Đóa cùng Thi Kỳ không giống, Thi Kỳ là tiểu la lỵ có chút xấu bụng, nàng trưởng thành sớm, thông minh, EQ rất cao.
Nhưng Đóa Đóa lại tương phản, là tiểu la lỵ ngốc trắng ngọt.
Mù quáng sùng bái cha nàng.
Lão ba nói cái gì, nàng liền tin cái đó.
Chỉ nói KFC lúc sáng.
Dương Tiểu Quang nói người ăn KFC đều là kẻ có tiền, Đóa Đóa quả quyết tin.
Coi như người khác muốn uốn nắn nàng, nàng cũng tin tưởng lão ba nói đúng.
“Đóa Đóa, ăn cơm chưa ?”
” Đóa Đóa ăn rồi, nhưng tối nay là tiểu cô nấu cơm, ăn không ngon” Dương Đóa Đóa ngay thẳng nói.
Đầu đây bên kia lại vâng lên âm thanh của một cái nữ hài trẻ tuổi: “Dương Đóa Đóa ! Ngươi cái gia hỏa không có lương tâm này, ngươi biết ta làm bữa cơm này hao phí bao nhiêu tinh lực sao ?”
“Vốn là ăn không ngon, ngươi phải đối mặt với hiện thực.” Lại một âm thanh vang lên.
“Tỷ.” Cô gái trẻ tuổi nghe xong rất phiền muộn: “Chúng ta muốn dạy dỗ Đóa Đóa, nếu như ăn không ngon, cũng không nên nói ra. Đây là huấn luyện EQ . Về sau Đóa Đóa lớn lên, nếu vẫn như thế ngay thẳng, sẽ gặp nhiều thua thiệt !”
“Cái này có quan hệ gì? Dù sao ta rất ưa thích tính cách của Đóa Đóa, EQ thấp có gì không tốt ?”
“Các ngươi tiếp tục nuông chiều Đóa Đóa đi, ta hôm nay sẽ trở lại trường học ngủ.”
“A, đi thong thả.”
Cái kia cô gái trẻ tuổi nghe xong một bộ sụp đổ: “Một đám giả hỏa không có thiện tâm.”
Lúc này, Dương Đóa Đóa nghiêng đầu sang chỗ khác nói: “Tiểu cô, tối nay ta muốn ngủ cùng người.”
“Khụ khụ, nếu người đã nói như thế, vậy ta ở nhà ngủ vậy.”
“Hmm, đây chính là ‘Nữ đại học sinh ngạo kiều’ trong truyền thuyết sao?” giọng nữ kia lại vang lên.
“Tỷ!”
Lúc này, Dương Đóa Đóa lại nói: “Ba ba, bên này quá ồn, chúng ta đi một bên khác nói chuyện.”
Cùng nữ nhi nói xong video, Dương Tiểu Quang lại đi tắm.
Ngày mai hắn còn phải đi làm.
Mặc dù hắn mỗi ngày làm ở bệnh viện cũng không bao lâu, nhưng vẫn muốn đi đánh dấu một chút.
Tắm rửa xong, Dương Tiểu Quang liền ngủ.
Ngày kế tiếp.
Dương Tiểu Quang ngủ dậy hơi trễ một chút, hắn đơn giản ăn chút bánh mì, liền vội vàng chạy tới bệnh viện.
Thanh Tâm bệnh viên là bệnh viên rất nổi danh nhất ở Tây Kinh mà Dương Tiểu Quang thì làm ở Cửu Châu bệnh viện, bệnh viên phát triển rất nhanh, cũng có thể xem như lão đại.
Nhưng chỉ là bệnh viện tư nhân.
Tại Tây Kinh, bệnh viện mạnh nhất đều là bệnh viện công.
Người dân vẫn chủ yếu khi bệnh viện công để khám cho nên số khách hàng hằng tháng không thể nào so với các bệnh viện công.
Bất quá, Cửu Châu bệnh viện những năm gần đây phát triển rất nhanh, trong năm ngoái Tây Kinh bệnh viện lần thứ nhất xông vào mười vị trí đầu.
Mặc dù chỉ là đập vào người thứ mười, thuộc về thập cường, nhưng đây đối với bệnh viện cũng là một bước đột phá.
Công lao này không thể không tính vào Hạ Hà.
Hạ Hà, nàng chính là tiểu thư của một gia tộc đứng đầu Tây kinh, bạch phú mỹ hàng thật giá thật.
Mười bảy tuổi Hạ Hà thi vào Harvard, trong ba năm cầm hai bằng Thạc sĩ, từ Harvard chính thức tốt nghiệp.
Nàng sau khi về nước cũng không có đi gia tộc làm, mà tham gai Cửu Châu bệnh viện, thuận lợi được bổ nhiệm làm giám đốc Cửu Châu bệnh viện.
Hạ Hà dùng ba năm, đem Cửu Châu bệnh viện gần như phá sản trở thành thập cường như hôm nay.
Mặc dù rất nhiều người nghi vấn, Hạ Hà lợi dụng năng lực trong gia tộc mới có thể trong thời gian ngắn tạo nên kỳ tích như vậy, nhưng người thông minh chắc chắn sẽ hiểu rõ.
Giờ phút này.
Tây Kinh Cửu Châu bệnh viện, cùng dĩ vãng, chưa đầy tám giờ, đã có rất nhiều người đến chạy chữa.
Mặc dù lưu lượng khách cùng những cái kia đại công tước không cách nào so sánh được, nhưng tính ra tuyệt đối là nhân tài kiệt xuất.
———–
Bộ an ninh
Mấy tên bảo an đang duy trì trật tự.
Một tên tuổi trẻ bảo an phàn nàn nói: “Ta xuất ngũ trở về, vậy mà chỉ có thể làm bảo an. Đời ta xem như xong.”
“Anh chàng, ngươi có ý gì? Ngươi cảm thấy làm bảo an không có tiền đồ?”
Trẻ tuổi bảo an một mặt kỳ hoa nhìn xem bảo an kia: “Ngươi cảm thấy làm bảo an có tiền đồ?”
Kia bảo an lắc lắc ngón tay: “Ngươi tới sau, xem ra cũng không biết truyền kỳ của chúng ta.”
“Truyền kì cái gì ?”
“Trước kia, chúng ta có một tên bảo an, mười chín tuổi đến Cửu Châu bệnh viện làm bảo an, mặc dù công việc cần cù chăm chỉ, nhưng cũng không có thu hoạch được cái gì cơ hội tấn thăng, y nguyên chỉ là một cái bảo an bình thường. Nhưng là, ba năm trước đây, chúng ta đương nhiệm giám đốc Hạ Hà đi vào Cửu Châu bệnh viện làm việc. Có lẽ vì thích thái độ làm việc của hắn cho nên trực tiếp đem hắn từ bảo an đề bạt làm thư ký của nàng.”
“Ngươi nói chính là thư ký Dương Tiểu Quang ?”
“Không sai. Dương Tiểu Quang chính là truyền kỳ của Bộ an ninh chúng a.” Kia bảo an ngừng lại, lại hạ giọng nói: “Ta nói với ngươi a, mặt ngoài, Dương Tiểu Quang là Hạ tổng thư ký, nhưng kỳ thật, Dương Tiểu Quang là tình nhân của Hạ tổng đấy.”
“Thật giả a?”
“Cái này còn có giả? Nghe nói, Dương Tiểu Quang hiện tại đang ở biệt thự của Hạ Hà đấy!”
“Trời ! Còn có loại chuyện tốt này ? Hạ tổng thế nhưng là nữ thần của bệnh viện chúng ta a, Dương Tiểu Quang một cái bảo an lại đem nữ thần của chúng ta ăn rồi !”
Xuỵt!
Lúc này, đột nhiên có người kéo bảo an kia.
Bảo an kai quay đầu, trợn tròn mắt.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!