Dị Truyện - Tề lão căn bệnh
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
145


Dị Truyện


Tề lão căn bệnh



“Tề,..Tề,a là cái kia Tề lão lẫy lùng của Tề gia ư ,thật vinh dự a”Tử Minh một mặt cung kính nhưng trong tâm thì chả khác nào xem họ như sâu bọ

Tề gia a Tề gia vì một cái thanh danh gia tộc luôn đem những người khác coi như cỏ rác dưới chân nay sao lại một mình đi tới một nơi như thế này a

Nghĩ tới đó xong Tử Minh quét mắt nhìn hai người họ ,hắn mội chợt cong lên một chút

“Hừ biết ta Tề Gia còn không mau khai nhanh cái ánh sáng đó đi đâu,rồi cút lẹ cho ta hộ”Tề Hữu Duyên liếc mắt khinh thường mở miệng nói nhạt mấy câu

“Tiểu Duyên không được vô lễ ,ta thật sự cần biết cái ánh sáng kia hiện tại đi đâu ,tiểu hữu có thể nói cho ta biết được không”Tề lão bổng nhiên chắp tay cung kính nói chuyện ,một mặt thế làm cho Tề Hữu Duyên cực kì ngạc nhiện ‘tên kia là ai mà làm cho nội phải cung kính thế’

“Ta nói rồi các ngươi có duyên nhưng phận lại không có nên đừng nên cưỡng cầu “nói tới đây Tề Minh phất tay định rời đi

“Tiểu hữu khoan đi đã ,vừa nãy tiểu hữu hẵn đã thấy được bệnh ta chăng,sao tiểu hữu không giúp một lão già như ta”

“A ,cái này ngươi cũng có mắt nhìn đây ta,giúp ngươi,vì sao ta phải giúp ta chẳng có lý do để giúp các ngươi cả ,mà chẳng phải Tề gia rất giàu sao ,không lẻ lại không tìm được người giúp “

Tử Minh quay lại cười khoác tay nói mắt thì chẳng thèm nhìn hai cái kia ông cháu người

“Hừ ,thế ruốc cuộc cũng là một cái tên ham tiền,nói ngươi muốn bao nhiêu ta gia tộc đều có thể đám ứng”Tề Hữu Duyên lạnh lùng nói ra

“Tiền,ta cần tiền ,ngươi nghĩ ta sẽ cần tiền a,ngươi thật sự là nghĩ là thuộc loại người đó à ,haizzz không ngờ Tề gia lại có một cô con gái lại não bộ chả chút phát triển,mà nếu như ta muốn tiền ta tự sẽ có người đưa đến ,còn về cầu sinh hay trao đổi,ngươi nghĩ bao nhiêu tiền có thể để ta xem một cái chết cây muốn hồi xuân”

Nghe được những lời ấy liền Tề lão một mực xanh cả mặt,tay run

“Xin tiểu hữu chớ giận,ta có thể dùng gì để bồi tội tiểu hữu hãy cho ta biết ta liền kêu người tìm ngay cho “Tề lão liền liếc mặt nhìn tiểu Duyên ám hiệu kêu “Im miệng lại”

“Bồi tội ta a,được bồi tội thì được đấy nhưng thứ ta muốn thì thật sự ngươi,hay cả gia tộc ngươi chả có thể nào kiếm ra được đâu à nha”

“Hừ đúng là không biết từ lượng sức mình”Tề Hữu Duyên nói thầm

“Nếu thế thì ta có thể giúp gì cho tiểu hữu để bồi tội đây”

Tề lão chắp tay hướng Tử Minh nói với vẻ thành kính nhất

Để được Tề Minh nói chuyện cùng thì cũng đã là phải một người có địa vị cực cao hoặc là một trong thất đại gia tộc bên trong người

Nhưng một mạch làm cho Tề lão vừa nói chuyện lại kiên dè thì chưa từng ai ,nhưng mà bây giờ thì lại có nhưng lại là một cái trẻ tuổi người đang đứng trước mặt Tề Hữu Duyên

Sự việc này làm nàng rất chật vật rối não vì nhìn kỹ thì vị thanh niên trước mặt nàng chả có một tý gì được gọi là khí chất ,thua xa hằng tá người nàng từng gặp nhưng tại sao ông nàng liền một mực như thế

Liếc mắt nhìn ,Tử Minh không khỏi cười nhẹ bên trong người khi nhìn mặt của Tề Hữu Duyên ,hắn không khỏi thở dài

‘uhmm coi như là các ngươi còn có thứ ta lợi dụng được đi,thôi vậy “

“được muốn ta giúp ngươi không khó ngươi sẽ nợ ta một thứ ,ngươi chịu không,không chịu ngươi có quyền đi tìm người khác”Tử Minh giơ tay giỏng giạc nói chuyện

“được ,miễn là nợ có thể trả mà không trai nhân tâm thì ta tình nguyện làm”Tề lão mừng rở nghe thấy vội trả lời liền câu

“không lo cái ngươi nợ ta là một cái nhân tình,khi nào ta cần ta gọi các ngươi,các ngươi sẽ có ở đó giúp ta,người nhà ta gặp khó khăn liền các ngươi đứng ra giúp cho ta được không “Tử Minh nhìn Tề lão nói

“Thế thì chuyện này không khó ,ta cam đoan với Minh huynh đệ rằng nếu là huynh đệ gọi ta liền cử người đến giúp huynh đệ giải quyết”Tề lão nghe vậy thì cười cung hỷ ,lão tưởng là se khó ai ngờ rằng lại là một cái nhân tình

Đối với Tề lão thì trên thế giới này không gì là Tề gia không làm được

“Nói được lắm “

“Thế thì ta bắt đầu thôi chứ”

“liền bắt đầu bất cứ khi nào huynh đệ cần”Tề Minh liền một mặt chắp tay chờ

“Vậy thì vào việc thôi “ nói xong một bước hắn lướt nhẹ tới chổ hai người họ

Mắt của Tề Hữu Duyên ,cùng Tề Minh cùng chợn ra như gặp phải tiên nhân,lúc này Tề Minh đã biết mình không chọn nhầm người trong lòng vui sướng cực điểm

“Thứ Nhất ngươi không bị bệnh gì phải không lão đầu “Tử Minh liếc mắt cười

“Hàm hồ ông ta bị bệnh suốt mấy năm qua chạy chữa không biết bao nhiêu mà ngươi lại nói không là sao,ngươi hay thật sự một cái lừa đảo người”lúc này Tiểu Duyên cười khinh thường nói

“Ta nói ngươi câm miệng lại rồi cơ mà “Tề Minh lập tức , tức giận quát Tiể Duyên”thật không qua được mắt vị huynh đệ ,ta thật chất không có bệnh a”

Lúc này trong đầu Tề Hữu Duyên choáng váng không có một thứ gì những suy nghĩ bị rối mù cả lên nàng không hiểu

“Cái bệnh của ngươi thật sự là sự cố chấp đi,cố chấp muốn sống thêm được một quãng thời gian dài nữa “Tử Minh chỉ thẳng tay vào Tề Minh làm cho lão ta thở dài”đúng thật là vậy a,cả đời ta gây dựng nên Tề gia chiến đấu không ngừng nghỉ đến khi dừng thì đã biết mình không còn bao lâu nữa nên đem lòng nuối tiếc haizzz”lão Tề thở dài

“Thất ngươi sống đúng là không uổng một đời a,Tề gia hôm nay cũng là nhờ có người ,nhưng thật nếu ngươi mất đi thì chắc sẽ không toàn đây “Tử Minh đồng cảm vì hắn cũng từng nuối tiếc đấy chứ nhiều nữa là khác

“Đúng thế ,vậy nên ta cũng muốn ở lại lâu them tý để ngắm nhìn gia tộc them tý ngắm nhìn đám cháu nhìn thể hiện chính mình a” Lão Tề cười một quảng khi tưởng tượng một hồi

“haizzz coi như ngươi gặp ta như gặp được nhân sâm ngàn năm đi,ta giúp ngươi sống them một quãng nhưng đừng trong mong là nhiều là được,cùng lắm ta chỉ cho ngươi ba mươi năm thôi “Tử Minh nhìn Lão Tề thì đồng cảm vì hắn vốn là Lão tổ một tông môn đệ nhất ,việc nhìn cái tông môn mình phát triển và các môn người hắn vấn đỉnh là cái kiêu ngạo nhất của hắn rồi nên liền hắn giúp Tề lão cái kia sự tình

“cái gì “Tề lão nghe được vậy liền đầu óc choáng váng vì lần cuối hắn nghe bác sĩ chuẩn đoán là chỉ sống không quá hai năm ,nhưng cái này là lẫn ba mươi năm đi a,hắn vui tới mức đầu óc chỉ biết là trước mặt hắn là Tiên nhân giáng trần thôi

“Không được a,hay người chê ít đi “Tử Minh thấy thế liền hỏi

“Không ,không ,không ,thế là rất được rồi ,quá được nữa là đằng khác a” Lão sợ liền lật đật nói

“Thế thì ta bắt đầu thôi ,ngươi ra ngoài trước cho ta “Tử Minh chỉ tay về phía Tề Hữu Duyên và kêu

Đợi Hữu Duyên đi hắn liền bắt đầu cởi áo lão Tề dựa trên huyệt mạch mà châm cứu

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN