Dị Truyện - Tề lão gia
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
128


Dị Truyện


Tề lão gia



Buổi trưa trên Lầu một ,trong phòng của Tử Minh hàng khí đang tỏa ra khắp thân hắn

“Ư,cuối cùng cũng xong,hùm có vẻ ảnh hưởng không nhỏ nhỉ”Tử Minh quan sát nhìn xung quanh thì thấy mọi vật được phủ lên một lớp hang sương mỏng

Thật không ngờ là nó ảnh hưởng tới vậy ,chắc phai nhanh thúc đẩy quá trình tiếp theo ,mà nên rời khỏi đây trước không thì sẽ có chuyện xấu mất

Nói xong câu hắn liền vội đem bản thân thay đồ và rời khỏi vòng

Hàng khí lan tỏa khắp nhà nên phía dưới lầu nương hắn hiện đăng phủ kính mình bằng nhiều lớp chăn ,cũng phải thôi hàng khí chả khác gì gió lạnh ở Nam Cực có khi hơn đối với những người tu vi cao

“chết tiệt, mấy cái máy lạnh bị hư hay sao mà phà khí chả khác đi đang đi trên băng đây a” Tú di lúc này hắn vừa run vừa đói ,hắn hận không thể đi làm đồ ăn vì đồ ăn trong tủ lạnh bị đóng đá hết

……

Lúc này Tú di thấy Tử Minh đi từ trên lầu xuống hắn mặc mỗi một cái áo thun và một cái quần đùi màu nâu,điều này làm làm hắn rất ngạc nhiên

‘hử tiểu tử kia không cảm thấy lạnh a,không lẻ hết rồi à’

Liền một mạch Tú di hắn bỏ chăn ra khỏi người và nhận lấy cái kết một luồn hang khí lùa ngang qua làm cho mũi hắn tê cóng,hắn nhanh chóng chui vào lại chăn

“tiểu,…tiểu Minh ngươi ….không cảm thấy lạnh ư”Tú di vừa run vừa nói chuyện

“ta à ,không ta cảm thấy rất bình thường ,nương a có phải hay không do ta khỏe lắm đi”xong câu nói một tay hắn giơ lên gồng”ta ra ngoài một lát rồi về di khỏi cần chuẩn bị cơm cho ta nha”

Nói xong hắn một tay đẩy cửa ra ngoài hằng khí theo hắn mà đi ,xương giá bao phủ hắn như một tiên nhân hạ phàm bao phủ hắn để tránh khỏi bụi trần

“âyyy tìm đâu ra Hỏa Liên đây haizzz”

Vừa đi vừa nghĩ hắn thật là đang chật vật không biết kiếm đâu ra một đầu hỏa liên đây

Nếu là bên kia thế giới chắc hẳn là ta se biết nơi nào nhưng đây là địa câu,là cái địa cầu không bóng người tu tiên đã vậy linh thảo cũng ít khi suất hiện a

Nghĩ tới đó thôi đã làm hắn đau đầu ,đi một lát hắn đã lạc lẫn vào ngay Vụ Liên Hoa ,đúng với cái tên nơi đây là một vườn sen nhưng quanh năm gần đây sen không nở đã vậy còn để lại một đám sương dầy đặt khó nhìn nữa

“thiên đạo ak thiên đạo ,nể tình ta và ngươi bạn bè lâu năm ít nhất cũng phải cho ta một ít sự tình may mắn đi chứ ,không lẽ ngươi thật giận dai vậy a,liền một cái chơi sỏ là nhớ suốt đời ta a “đến đây hắn thật chán tới mức phải buông xuống câu nói than

Vừa nói hết câu thì hắn dậm chân tại chổ ,tay hắn siết chặt lại ,môi thì cười rất tươi mắt hiện rỏ kim đồng

“Ha đúng là ngươi không giận ta mà,nè nè xong chuyện ta nhất định sẽ cảm tạ ngươi à nha “Tử Minh vừa cười vừa nói mắt hắn trở nên sảo huyệt hơn bao giờ hết

Bởi trước mặt hắn đây là một đóa Hỏa Liên đã vậy bên cạnh cách hắn hơn 2m là một đóa Băng Liên mọc trên một hồ nước tỏa ra sương

Lúc này hắn mừng như chưa từng mừng vậy ,Tử Minh không chần chờ liền một mạch chạy tới bức đó Hỏa liên

Tay hắn vừa chạm vào liền bị Hỏa liên đốt bỏng da,”hừ quả không hổ la hỏa liên ,hỏa khí thật hung “Tử Minh một tay đóa hỏa lien mạc cho nhiệt độ trên tay tăng hắn đi tới bên kia hồ

Vừa bước chân vào hồ Tử Minh liền có thể cảm nhận được cái lạnh thấu xương toát ra từ Băng Liên,Tử Minh từng bước chậm chạm mặc cho đôi chân càng ngày bị băng phong trên nền

Gần tới nơi hắn liền dùng sức nóng của Hỏa Liên để tiếp cận Băng Liên ,rồi dùng tay còn lại hái ra

Khi hái xong hai bông hoa bị hắn liền một mạch dùng chân nguyên dị hỏa Xích Hỏa để dung hợp lại tạo thành một chất lỏng trong không trung

Tử Minh thấy đã luyện thành xong hai bông thành chất lỏng liền đổ xống hồ ,vừa mới đổ xuống hồ nước liền phát ra hòa quang màu vàng

Lúc này Tử Minh liền cở đồ xuống hồ ngâm thật lâu để tất cả dược thảo có thể cùng hắn luyện chế kinh mạch

,….

Một hồi lâu sau cùng lối vào của Vụ Liên Hoa có hai bóng người

“Nội à người xem đi nãy giờ có tìm thấy cái kia ánh sáng phát ra ở đâu”Tề Hữu Duyên đi nãy giờ liền than vãn lão đầu kế bên mình

Bên cạnh lão già nhìn vừa phía trước thấy làn sương bổng loãn ra ông lão liền nở nụ cười”gần tới rồi Duyên nhi người đừng than vãn nữa ,một cái thanh xuân tuổi trẻ gì chả khác một bà lão thế”Tề Minh thúc dục cháu gái hắn liền vội chạy tới phái trước nhìn

……

“a, cuối cùng cũng xong nha ,xem qua thì cũng coi như nhỉnh hơn lúc trước rất nhiều đây “Tử Minh bận áo xong hắn liền thiền định xem lại kinh mạch ,nhận ra hắn giờ còn hơn cả hắn kiếp trước nên không khỏi cảm than lời

Lúc này hai ông cháu Tề gia người giáp mặt Tử Minh

“Ê ,cái kia nam nhân ngươi từ đâu tới “Tề Hữu Duyên ngạc nhiên khi nhìn thấy Tử Minh trước mắt nàng ”không trả lời a,cũng được vậy thì ta hỏi ngươi có thấy cái kia ánh sáng lúc nãy ở đâu ra không”liền chờ câu trả lời quá lâu so với sức chịu đc của nàng nên liền tức tới nhưng nể tình có ông nàng ở đây nên đã chuyển câu hỏi

“đến trễ ,cái kia ánh sáng đã đi mất ,các người có vẻ là người có duyên nhưng phần lại không có đi thật xui xẻo”Tử Minh liếc nhìn và biết ngay cái kia người là ai gia tộc

“không biết vị này thiếu niên tên là gì ,có thể cho ta biết được không”lúc này Tề lão thận trọng giò xét rồi nói

“Ta tên Tử Minh ,giờ tới lượt ngươi lão đầu hỏi tên người khác mà không giới thiệu là rất thô lỗ đấy” Tử Minh thấy lão đầu kia thì nhận ra đó là lão đầu người đứng đầu Tề Gia mà hắn nhớ ở kiếp trước người

“hừ ,bằng vào ngươi cũng đòi hỏi tên ông nội ta ừ”Tề Hữu Duyên nghe vậy liền khinh bỉ liếc Tử Minh một cái rồi quay lại nói

“Im miệng ngay Duyên nhi,xin thứ lỗi tại hạ tên Tề Minh cũng là cái kia Minh giống ngươi người “ ông lão lúc này chắp tay nói ra

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN