Dị Truyện - Tử Minh âu yếm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
119


Dị Truyện


Tử Minh âu yếm



Tử Minh về lại khách sạn ,hắn vào phòng nhìn thì không thấy Thư Hiền đâu liền dùng độn thổ dịch dịch chuyển khắp nới chưa tới 1s rồi về lấy làm lạ hắn liền nhớ có bảo Thư Hiền tắm

Liền hắn vào nhà tắm thì thấy Thư Hiền đang ngủ hẳn trong buồng tắm ,hắn nhăn mặt rồi đi tới bế nàng lên thân thể nàng trần như nhộng nàng run rẩy trên tay hắn

Càng nhìn Tử Minh càng muốn yêu nàng nhưng hiện tại sức khỏe của nàng cực yếu chấn thương tâm lý cộng thêm ở trong nước nhiều thế làm cho nàng dễ lâm bệnh hơn

Hắn đặt nàng lên dường ,Thư Hiền ôm chặt người Tử Minh không bỏ ra ,hắn nhìn thế liền đành nằm xuống kế bên nàng

“Ngươi thật sự không sao chứ “ Tử Minh ôm nàng rồi đắp chăn cho nàng vì hiện tại nàng không mặc gì

Hức hức

Trong im lặng chỉ nghe được tiếng nức nở của nàng

Tiếng càng ngày càng nhiều

“Đừng khóc nữa ngươi phải mạnh dạng lên ,đừng để loại người như hắn phải thấy ngươi yếu đuối,đừng vì hắn mà buồn nữa “ Tử Minh ôm chặt nàng ,ngực nàng dí chặt không rồi thân của Tử Minh

“Ta không thể ,không ai đứng về phía ta ,hắn là người ta tin tưởng nhưng giờ đây đã hết rồi ,hết thật rồi “Thư Hiền lấy tay ôm chặt đầu thất vọng gào thét nói ra

Kiếp trước hắn một mình nàng tự hủy hoại bản thân tuy rằng nàng đã anh dung đứng lên đối đầu nhưng lực lại tận ,thật sự là nổi đau lớn với hắn để rồi nhìn nàng chết bên đường

Hắn khi xưa đã nợ nàng một lần nay hắn nhất định trả nhất định đem lại cho nàng một hạnh phúc dù cho có là gì đi nữa ,Tử Minh đối với nàng thật sự quá khứ có là mến mộ người

“Ta sẽ đứng về phía nàng,ta nhất định,ngươi đừng lo dù cho có việc gì đi nữa thì ta sẽ lo cho ngươi,chỉ cần ngươi dũng cảm lên ,đứng lên ta tất sẽ cho ngươi chổ dựa “ Tử Minh hôn vào trán nàng và nói

“Ngươi sẽ bên ta,ngươi sẽ bị hại,ngươi không thể đâu ,ta không muốn nhìn thấy những người vì ta bị đau đặc biệt là học sinh của ta “ Thư Hiên bị Tử Minh hôn lên trán liền trong lòng bấn loạn ,nàng là hắn giáo viên,là cái kia không được phép

“Tại sao lại không được,ngươi vì người khác quá nhiều lần này hãy để ta vì ngươi hay ít nhất hãy để ta cạnh ngươi,ta nhất định sẽ lo chu toàn cho ngươi “ Tử Minh thấy nàng bình tĩnh lại thoát khỏi hắn vòng tay liền lập tức lôi nàng lại không cho nàng đi ,hắn ôm nàng đặt môi hắn lên môi nàng rồi nói

“Không được ta và ngươi là cô trò ,không được người khác sẽ nói ,ngươi không thể ngươi thật sự không thể” Thư Hiền kịch liệt vũng vẫy ,vừa nói nước mắt nàng chảy ra

“Đừng lo ta nói ta sẽ gánh chịu tất cả cho ngươi mà “ Tử Minh dịu dàng ôm nàng lại ,mắt hai người dính vào nhau

Ah,ah ah,..

Tử Minh vuốt ve vòng một quyến rủ của nàng làm cho Thư Hiền rên lên ,hắn bóp nhẹ nhàng nhưng độ nhạy cảm của Thư Hiền có lẻ nhiều hơn tất cả con gái ,nàng ta cứ rên lên

Hắn dùng môi mình khóa chặt lại môi của Thư Hiền hai người đắm chìm vào nhau ,Thư Hiền hướng hắn cởi áo hắn ra

Nàng vô cùng ngạc nhiên cơ thể hắn thật sự không phải là một học sinh ,mà là một binh sĩ không binh sĩ cũng không thể nào có một bộ cơ hoàn hảo như vậy

“Nàng ngạc nhiên à “ Tử Minh nhìn con mắt bị mê hoặc của Thư Hiền rồi nói

Hắn không đợi Thư Hiền trả lời lền nâng nàng lên đùi hắn hôn ,hắn hôn từ dưới lên môi nàng

“Ah ahh,ahh ,Tử Miinnh”

Thư Hiền lúc này sướng không phản kháng được nàng nhìn khuôn mặt của Tử Minh rồi vuốt ve nó,nàng ôm nó hôn nó hôn lên từng khối cơ ,vừa hôn nàng vừa gọi tên Tử Minh làm hắn hứng lên nữa

Xong xuôi liền Tử Minh cưởi quần mình ra ,trụ của hắn cương lên trước mặt Thư Hiên làm cho nàng xấu hổ

Đây không phải lần đầu nàng thấy nhưng trước mặt nàng nó to hơn gã bội tình kia nhiều

Tử Minh tiến tới nàng ,nàng muốn đẩy ra nhưng cơ thể đã tê liệt ,Tử Minh thấy vậy sợ nàng không cam tâm liền hỏi “ nàng thật sự muốn không ta có thể dừng lại”

“ha ahhhh,đừng ta không quan tâm nữa ,ta giờ là của ngươi ,ngươi hãy ở bên ta mãi mãi vì ta là được rồi”

Thư Hiên nghe vậy liền quấn lấy Tử Minh thân hình ,cầm lấy trụ của hắn hướng tới cái chỏ kính của nàng ,Tử Minh thấy thế liền cho vào

“Ahh,mạnh nữa ,mạnh nữa đi Tử Minh,cho ta của ngươi đi ,..” tiếng rên của Thư Hiền vang khắp phòng hai người quấn lấy nhau Tử Minh một lúc một mạnh hơn nhanh hơn

“ta sắp ra rồi,nàng muốn ta ra ở đâu “

“Ở đâu cũng được,ta không quan tâm,ta giờ là của Tử Minh,sinh con cho Tử Minh ta muốn “

“Ta ra đây AAA”

“Ahhh,nhiều quá ,nóng quá nó tràn vào trong rồi,ta nhất định sẽ mang con ngươi “

Vừa làm xong hiệp một liền hai người họ tiếp hiệp nữa ,Thư Hiền chủ động ngồi lên người hắn cho trụ hắn vào sâu trong nàng

Hông của Thư Hiền nhấp lien tục đầu nàng giờ đây chỉ nghĩ tới được làm thật nhiều và nhiều,bộ ngực nàng cũng tưng tưng theo nhìn không khỏi kích thích hơn

“Em sắp ra rồi ,sắp ra rồi ,ahh ah”

“Vậy mình cùng ra nha “ Tử Minh nhìn nàng rồi hướng dậy ôm nàng hôn

“Ahhhh ahh” hai người cùng nhau ra ,Thư Hiên kiệt sức liền nằm xuống ,Tử Minh đến kế bên rồi ôm nàng đắp chăn cho nàng

Hai người ngủ đi tới chớm sáng gân 8h thì Thư Hiền bật dậy

“Chết rồi ,trể rồi không được ta cần phải đi về “

“Làm gì mà vội ,hôm nay là thứ bảy mà “

Tử Minh thức kế bên thấy nàng đang vội vã bận đồ liền thắc mắc hỏi nàng

“Ta phải về nhà ,ta cần chuẩn bị một số thứ nữa ,đã vậy sắp tới đây ta phải về nhà chính để họp nghe nói có gì đó quan trọng lắm “ Thư Hiền nhìn Tử Minh vội vã nói

Tử Minh cười hiểu ra lý do ,lúc trước khi trị thương cho Tề lão xong thì ông có ý muốn mời mình đi đấu giá hội hai ngày sau ,ở đó có rất nhiều gia tộc đa số thập đại gia tộc đều có đó

Tử Minh hướng tới Thư Hiền cánh tay lôi lại,Thư Hiền do bị làm bất ngờ liền ngã xuống đùi của Tử Minh nàng chưa kiệp mặc áo bộ ngực trần của nàng đập thẳng vào mắt của Tử Minh làm hắn có hơi đỏ mặt

“Ngươi về nhà nhớ bảo vệ bản thân ,phòng khi không có ta bên cạnh ngươi cầm lấy gọi vào số này ,ở đó sẽ có người giúp ngươi,cứ nói ngươi là người của ta hắn sẽ giúp ngươi”Tử Minh nhìn nàng liền đưa nàng số điện thoại của Tề lão

“Ta ,thật sự cảm ơn nhưng không biết người này có thể giúp được không nhưng ta thật sự cảm ơn ngươi “ nói xong nàng nhìn hắn rồi sờ lên mặt

“Ngươi đừng lo hắn nhất định có thể giúp ngươi ,chỉ là cái Dương gia người thôi ,hắn thích là có thể dể dàng nhấn chìm họ trong nổi tuyệt vọng đấy” Tử Minh vô tư nói ra

Nghe được lời này Tử Minh Thư Hiền ,ngây người nàng không biết hắn nói thật hay giả nhưng cảm giác lạnh chạy khắp sống lưng nàng

“Ngươi không tin cũng tốt ,nhưng hãy đảm bảo là khi ngươi đã quyết chí thoát khỏi đó thì hãy gọi vào số này nó sẽ giúp ngươi đừng lo,chúng ta sẽ sớm gặp lại thôi có khi biết đâu là một buổi tối nào đó “Tử Minh nhìn nàng cười chọc ghẹo

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN