Dị Truyện - Xung đột tại Bạch Nguyệt
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
151


Dị Truyện


Xung đột tại Bạch Nguyệt



Hiện tại 8h:30 phút tối tại Bạch Nguyệt quán

Bạch Nguyệt quán là quán ăn mang phong cách cổ điển được xây dựng theo nhiều tầng ,có những tầng chỉ dành cho khách Vip và ngay cả đại gia tộc cũng không thể nào vào được ,về việc tại sao quán ăn nhỏ này lại được nhiều người nể đơn giản vì thức ăn có một số thành phần quý ,và được bảo về chặt chẽ

Cũng từng có người nhằm hãm hại quán trước đây nhưng không thành đã vậy còn hại chết bản thân mình ,vì trong bóng đêm quán này được một số thành phần máu mặt bảo kê

Tương chuyền khi Tử Minh còn ở thế giới này Bạch Nguyệt quán được lập ra bởi anh em nhà họ Lưu nhưng về sau thì anh em họ đã từ bỏ gia tộc vì chuyện gì đó không rõ nhưng Tử Minh lại biết chút chuyện vì khi đó chính hắn đã ở bên người

Hiện tại trước của chính của quán ba con xe hang hiệu đang dừng trước cửa người phía dưới bậc thềm trong khi hàng trăm người đang xếp hang chờ đợi được vào quán

Từng người từng người nhìn về phía những chiếc siêu xe ồn ào

-này này nhìn đi hình như là con cái của đại gia tộc đấy-

-Y xe này hình như ta thấy ở đâu rồi-

Nhiều và nhiều người thay nhau rì rầm nhìn vào ba chiếc xe rồi một người trong nhà hang đi ra đứng ba chiếc xe đang chờ gì đó ,rồi bổng ba chiếc đều mở cửa đi ra

Là ba cái người Lý Tần ,Tuấn Anh , Hồ Khải lần lượt bước ra từ những chiếc siêu xe làm cho mọi người thầm ngưỡng mộ một số thì nhìn ghen ghét họ

Ba người họ chỉ đướng lại một lúc rồi quay lài phía sau mở cửa xe cho các nàng ra ,bước ra lần lượt đều là Nữ thần của một khu tuy thiếu Tề Hữu Duyên người nổi bật nhất nhưng hai người này đã đủ là cho bọn nam nhân ở Bạch Nguyệt phải Gào thét ,còn những cô gái thì xen lẫn ngưỡng mộ và ghen ghét người

“Hử Đại Thiên ngươi làm gì ở đây ? trang phục này không thể nào ngươi được làm trong Bạch Nguyệt quán ?” Hồ Khải liếc nhìn tên đướng trước xe rồi chợt nhận thấy có chút quen thuộc người

Câu nói vừa dứt làm cho bốn người còn lại hoảng hồn ,vì đơn giản muốn làm cho Bạch Nguyệt quán mặc dù là trong ngành dịch vụ nhưng lương bổng lại cao ngất ngưởng ,đã vậy còn được bảo vệ bởi chính sách trong quán nữa là

Trần Đại Thiên nghe thế liền quay nhìn cả năm người đó rồi nói “xin quý cô,quý ngài cho xin lịch hẹn và tên”

“Hừ còn ra vẻ làm như không biết chúng ta là ai “ Vương Nguyệt liếc nhìn Đại Thiên rồi nói

“Đây là luật của Bạch Nguyệt ta ,nếu các quý vị không khia ta liền chỉ còn cách kêu người đuổi đi vậy”Đại Thiên cũng không nể nang loại con gái như Vương Nguyệt nên liền đáp lại ngay

“Từ Từ là bọn ta sai ,ta tên Thế Anh,còn đây là ta học trưởng Lý Tần,bên kia là Giang Tuấn Anh ,Vương Nguyệt,Hồ Khải “ Thế Anh biết luật của Bạch Nguyệt ra sao nên cũng cảm thấy hơi lạnh tý vội che miệng Vương Nguyệt lại rồi nói

“A ,có rồi ra là bàn năm người lầu bốn Kiến trúc phương Tây “ Đại Thiên nghe Thế Anh thì cũng nhận ra con người Thế Anh không như bọn họ

Nói xong Đại Thiên giơ tay kêu người tới liền có ba tên đi tới trước chổ của Thế Anh

“Xin tiểu thư đưa chìa khóa để điều khiển xe”

Đại Thiên đứng trước Thế Anh liền giơ tay nói

Liền một hồi Thế Anh gật đầu rồi hướng Lý Tần cùng hai người kia ra hiệu đưa chìa khóa cho hắn để kêu người gửi xe

Thao tác cực nhanh của nhân viên của Bạch Nguyệt đã xong thì Đại Thiên hướng năm người kia lên trên để vào trong quán ăn

Vừa vào trong liền như đang ở trước thiên đường,khung cảnh trang trọng hẳn ra tuy mới chỉ là ở tầng trệt nhưng đã thể hiện đây không khác gì một nhà hàng đẳng cấp có một không hai

Tuy là tầng một nhưng đã thấy những mẫu nhãn hiệu đắt giá trên người ở một số ở đây ,thoáng qua thì thấy có cả một số thành phần của Tề gia người ở tại một chổ

Năm người họ bắt đầu lên thang máy đi lên tầng bốn để vào bàn ăn

…………..

Tề gia khu người

“Nhị Hổ chuyện ta giao ngươi liền đi được rồi đấy”

“Lão gia thật sự phải vì một tên tiểu tử mà làm như thế “

Tên cao to người kia là Nhị Hổ ,từng làm tướng trong quân đội vì đội ơn Tề lão cứu sống nên đã quy phụng thôi việc về làm vệ sĩ riêng cho ông

Nhưng hiện tại hắn thật sự ngạc nhiên vì trước mặt hắn chả khác gì một nam tử ba mươi cơ chứ có một vài khúc tóc bạc nhưng còn lại thật sự chả giống một ông lão ngoài bảy mươi cả

“Ngậm miệng lại ,ngươi chưa biết thực lực của công tử thì đừng nên nói kẻo họa lây cả bọn ta ,ngươi nghĩ hắn đưa ta phương thuốc rồi trị bệnh là khó lắm sao” Tề Lão một bên nổi nóng nhìn Nhị Hổ

“Thật sự là ta không biết thực lực ra sao nhưng thật chất hắn chỉ là một cái thiếu niên của Lâm gia chuyển tới thôi ,đã vậy còn là một cái phế vật ở gia tộc nữa “ Nhị Hổ cười khinh nhìn vào sấp tài liệu trên bàn

“hummm,ta biết ngươi không phục nhưng hiện tại nếu công tử đã chịu thể hiện thực lực tức là phải có nguyên nhân nào đó ,có lẻ Lâm gia đối đải người không được tốt chăng nhân cơ hội này ta liền lôi kéo công tử vào là được”Tề lão nhìn sấp tài liệu nhìn vào ảnh của Tử Minh trên không thầm vừa mừng lại vừa lo lắng

“Thì ra vì muốn lôi kéo tên này mà người hủy hôn của tiểu Duyên để ,..để đem nàng trao cho hắn “ Nhị Hổ lập tưc hiểu ra mọi việc nhưng thật sự là làm hắn nhức đầu vô cùng

“ Mọi chuyện nói chung là để ngươi gặp được công tử chắc chắn ngươi sẽ hoàn toàn thay đổi thôi còn về chuyện hủy hôn là chuyện phải làm tiểu Duyên không thể gả cho họ Tô kia người được “ Tề lão đứng lên đi về phía trước

“còn giờ thì việc ta giao người ,đi làm đi “

“Được thôi “

Nói xong Nhị Hổ liền cùng mấy người khác đi ra

Tại Bạch Nguyệt tầng thứ tư bàn của Thế Anh cùng với ba bốn người còn lại đang thưởng thức các món ăn một cách sảng khoái nào là các món đắt gia hang ngàn đô rượu đắt đỏ

“Hừ xem ai đây ta ,một lũ không biết phép tắc ,à gặp lão đại bọn ta mà không biết chào ?” một tên mặc bộ vest trắng đứng trước bàn của Thế Anh nhìn vào bọn họ nói

Nghe thấy vậy năm người biết ngay là đàn em của Từ Khải ,vốn là Từ Khải trên trường bọn hắn chả ưa gì bọn họ luôn ăn chơi xa đọa nhưng vì Từ gia mặt mũi mà nhà trường vẫn không ai dám chọc hắn

Vương Nguyệt nhìn bộ dạng của đám kia làm ra vẻ chán nản nói “Một đám dự hơi thì có gì để nói à “

“Hừ người cũng chỉ là một sú nha đầu nếu không có Vương gia ngươi đằng sau đấy thôi “ tên Vest trắng kia nghe vậy cười khinh đáp

Vương Nguyệt nghe thấy thế liền nổi giận một mạch bỏ chiếc nĩa trên tay xuống quay ra nhìn tên kia

“Ay chà nổi giận rồi sao ,ngươi giận thì đã sao ,cũng chả ai quan tâm tới ngươi đâu ,ngươi chẳng qua cũng chỉ là một sú nha đầu không hơn kém là bao”

Tên Vest trắng kia lại châm giàu vào lửa còn tụi đằng sau thì cố phụ họa cười rầm rộ theo

“Vương Nguyệt ,đừng để bị lừa đây là Bạch Nguyệt chỉ cần ngươi động tay sẽ có chuyện đấy “ Lý Tần kế bên nhác nhở

“A chẳng phải đây là Lý học trưởng sao nếu vậy vị này chẳng phải là Thế Anh nữ thần ư thật vinh hạnh a” nghe được tiếng của Lý Tần Từ Khải từ xa bước tới xem mục đích là tìm Thế Anh để xem xét

“Cút ngay,ta không hứng thú với người ,đặc biệt là loại người dự hơi vào gia tộc” Thế Anh khinh bỉ liếc nói

“Dựa hơi ,ngươi này sai rồi ta vốn có thể tự mình dẫm đạp các ngươi đấy thôi ,các ngươi nghĩ là ta luôn dựa hơi nhưng các ngươi thấy có ai ra bảo vệ ta a” Từ Khải tay đặt lên bàn của năm người họ rồi nói

Một tràn trò chuyện Từ Khải lại một tay nâng cằm của Thế Anh lên định sờ má thì bị Lý Tần đạp một phát văng ra

“Hự ,tên khốn một cái Lý gia mà tưởng mình hay ư “ Từ Khải bị đạp dính bụng đau cực kỳ cố gượng dậy nói chuyện

Một tràn vậy liền làm các nhân viên của Bạch Nguyệt liền tới đứng trước cản bọn họ lại

“Thứ lỗi nhưng Từ Khải công tử phiền công tử thứ lỗi về cho ,còn nữa chủ tử ta muốn từ nay về sau liền không cùng Từ gia làm ăn nữa “ một tên đứng trước mặt Từ Khải nói chuyện

Nghe thế Từ Khải thầm than trong lòng vì biết rằng nếu hắn gia tộc biết là hắn làm hỏng việc làm ăn liện phạt hắn một mạch

Liện một mạch diễn ra khiến hắn chỉ biết quay đi về cùng lũ đệ của mình

“Còn về năm vị thì chủ tử ta có lời muốn nói “

Nhìn người của Từ Khải đi rồi thì liện một cái giơ tay kêu người chặn năm người này lại

“Ngươi muốn làm gì ?ta là người của Vương gia đấy ngươi đừng nghĩ muốn làm gì thì làm “

“Vương gia thì sao nào ,Vương gia phụ thân của ngươi trước mặt ta cũng phải nể ta ba phần không lẻ một nha đầu như ngươi lại làm ta sợ “ Nghe được lời của Vương Nguyệt thì Lưu Bạch liền đi tới nói chuyện

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN